Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 246 - Chương 246. Địa Ba Tiên 7

Chương 246. Địa ba tiên 7 Chương 246. Địa ba tiên 7

Triển Ngải Bình giữ mặt anh: "Còn nói em trêu hoa ghẹo nguyệt, gương mặt tuấn tú trêu hoa ghẹo nguyệt này của anh, đám bác sĩ y tá nữ ở viện quân y người nào mà không biết anh, anh đi theo trợ sinh mà còn có người nhìn trộm anh, em gái anh là người của em, cô ấy nói cho em biết hết."

"Hũ giấm năm xưa của em cũng đổ rồi hả?"

Triển Ngải Bình hừ một tiếng: "Anh cũng nhớ kĩ cho em, gương mặt tuấn tú này là của em, dù cho 70, 80 tuổi, cũng là của em, phải tuân thủ nam đức cho em, giữ gìn thân thể của mình."

Cố Thịnh bật cười: "Tuân thủ nam đức?"

"Đúng vậy, cha hai đứa nhỏ." Triển Ngải Bình quay đầu liếc nhìn, phát hiện Oa Bao Nhục mở mắt: "Con trai của anh tỉnh rồi."

"Hựu Hựu tỉnh rồi, có phải là đói bụng không?" Cố Thịnh ôm đứa nhỏ, cân nặng của thằng nhóc này đối với anh mà nói được cho là "nhẹ tựa lông hồng", động tác của anh rất quen thuộc, vỗ nhè nhẹ sau lưng đứa bé.

Oa Bao Nhục hé miệng, a a a a phát ra một vài âm thanh không có chút ý nghĩa nào.

Cố Thịnh bóp nắm đấm nhỏ của cậu nhóc: "Nhãi con, lúc nào con mới có thể gọi cha?"

Triển Ngải Bình nói: "Nó nhất định sẽ gọi mẹ trước, có phải không? Oa Bao Nhục."

Hựu Hựu ngây ngốc nở nụ cười, vẻ mặt Triển Ngải Bình lúng túng, bởi vì cô phát hiện mặt mày của đứa nhỏ này thật sự có hơi giống cô, lộ ra bộ dạng ngốc nghếch như thế cũng làm người ta cảm thấy… Hơi buồn cười.

"Anh đừng cố ý trêu đứa nhỏ."

Cố Thịnh nói: "Anh thích trêu con đấy, con trai anh giống em, thẳng thắn, không tâm cơ."

"Anh mắng người cũng không thô tục đúng không?" Triển Ngải Bình ôm con gái: "Ý của anh là nói con gái giống anh, có tâm cơ hả?"

Cố Thịnh nói: "Vừa nãy anh nói ngược, ngoại hình con trai giống em, tính cách giống anh, chớ thấy nó cười trông ngu ngu, nó đang dùng chiến thuật lừa phỉnh em thì sao."

Triển Ngải Bình: "…"

"Con gái chúng ta hình như không thích cười bằng con trai, là một cô bé nghiêm túc."

Cố Thịnh nói: "Anh cảm thấy là một quả ớt nhỏ, còn hay a a a hơn anh nó, há mồm là bá bá bá."

"Anh của con bé nói một lúc cười một lúc, nó thì a a càng nói càng hăng hái, còn phải gào hai tiếng."

Triển Ngải Bình bật cười: "Anh đúng là quan sát kỹ."

"Đương nhiên, em cho rằng anh là em à, sơ ý bất cẩn, mỗi ngày anh đều ghi chép lại."

Triển Ngải Bình đập mặt anh: "Em không biết có phải là con trai lập chiến thuật lừa phỉnh em hay không, nhưng em biết, nhất định là anh đang lừa phỉnh em, đồ lừa bịp nhà anh, há mồm là bịp."

"Đi nấu cơm nhanh lên."

"Tuân lệnh."

Triển Ngải Bình cho hai đứa nhỏ bú sữa, Cố Thịnh đi nấu cơm, thuận tiện giặt sạch quần áo của đứa nhỏ.

Triển Ngải Bình cúi đầu nhìn hai đứa nhóc càng ăn càng cường tráng, nghĩ thầm tháng ngày nhàn nhã của mình cũng sắp kết thúc rồi, sắp tới cuối năm, tháng sau là tết.

Sau khi Lý Ngọc Hà mang thai, những người khác ai cũng vui, Triển Ngải Bình không biết nhưng cô biết, Thẩm Lệ Thanh rất sung sướng.

Từ sau khi Thẩm Lệ Thanh biết chủ nhiệm Lý Ngọc Hà mang thai, cô ấy vô cùng vui mừng, cô ấy chạy đến nhà họ Cố xem đứa nhỏ, vừa xem vừa cười ngây ngô:

"Khà khà khà —— Chủ nhiệm Lý thật sự mang thai rồi."

Cố ấy trái một tiếng "khà khà", phải một tiếng "khà khà", Oa Bao Nhục và Tiểu Thang Viên cũng không nhịn được khà khà theo cô ấy, nhếch môi cười.

Triển Ngải Bình cười cô ấy: "Chủ nhiệm Lý mang thai, cô vui thế làm gì?"

"Tôi đương nhiên vui rồi, ai bảo chị ấy tự đề cao, bây giờ bản thân chị ấy cũng sinh con, ba thằng con của chị ấy đều lớn rồi, giờ lại có thêm một đứa, tôi kiến nghị lấy tên ở nhà là Địa Ba Tiên đi."

Triển Ngải Bình lắc đầu một cái: "Lời này mà cô dám nói với chủ nhiệm Lý sao?"

"Tôi không dám, tôi chỉ nói thầm thôi." Thẩm Lệ Thanh lén lút vui cười hớn hở, bây giờ cô ấy cũng không sầu nữa: "Viện gia chúc của chúng ta rất thịnh, liên tục mang thai, cô nhìn đi, người nào cũng mang thai, tôi không mang thai thì có vẻ tôi không hợp với quần thể lắm, tất cả mọi người đều có thì tôi an tâm."

Triển Ngải Bình nói: "Mù quáng theo số đông."

"Đứa nhỏ của chủ nhiệm Lý còn là do cô chẩn ra, bác sĩ Triển, nếu tôi có y thuật như cô thì tốt rồi." Thẩm Lệ Thanh vui thầm: "Nghe nói chủ nhiệm Lý nhìn thấy cô đều đi đường vòng, nhất định là xấu hổ."

"Chủ nhiệm Lý của chúng ta cũng cần một chủ nhiệm Hội Phụ nữ tới làm công tác tư tưởng cho chị ấy."

Triển Ngải Bình cười: "Cô đó, sau này cô cạnh tranh chức chủ nhiệm Hội Phụ nữ đi."

"Không không không, tôi không làm, Bình Bình cô làm đi."

"Bác sĩ Triển lợi hại, nói ai người đó mang thai."

Triển Ngải Bình chà chà một tiếng: "Đừng tiếp tục trêu ghẹo nữa, nói nữa thì rất thiếu đánh."

Bình Luận (0)
Comment