Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 352 - Chương 352. Tranh Đấu Đối Lập 1

Chương 352. Tranh đấu đối lập 1 Chương 352. Tranh đấu đối lập 1

Đâu chỉ là Cố Thịnh không nghĩ tới, đến ngay cả bản thân bác Trương cũng không nghĩ đến còn có thể nhìn thấy bóng dáng Triển Ngải Bình, đặc biệt là nhìn thấy Triển Ngải Bình còn ôm mấy chậu hoa rỗng đến, ông ấy lấy làm kỳ lạ.

"Cháu, cháu vẫn đến lấy thật à!"

Triển Ngải Bình cười nói: "Không phải đã bàn bạc xong xuôi hết rồi sao? Ai nha, hoa của cháu hình như lại nở ra mấy nụ rồi, thật không tệ…"

Mấy cây hoa hồng này nở vừa vặn ở dưới ánh mặt trời, thời kỳ nở hoa rất dài, mấy đóa mới nở trước đó vẫn có nụ hoa tươi lú ra ở đầu cành, bên cạnh còn có mấy nụ hoa to to nhỏ nhỏ, chờ nhóm hoa này nở xong còn cần một quãng thời gian nữa.

Triển Ngải Bình nói một hồi, thoáng nhìn thấy biểu hiện "kỳ lạ" của bác Trương, da mặt cô rất dày, nói thẳng: "Thua cuộc nhưng cũng không thể quỵt nợ đâu, đã nói là mấy cây này chính là mấy cây này."

Bác Trương bất đắc dĩ: "Cho cháu cho cháu, đi lấy cái xẻng, cẩn thận đào ra."

"Cháu đừng làm bậy, cháu đứng ở một bên chờ cho bác, đừng làm gãy hoa của bác."

Cố Thịnh ở phía sau mang theo hai đứa nhỏ, anh tiến lên hỗ trợ, sau khi bác Trương để ý thấy Cố Thịnh thì sợ hết hồn, "Thằng nhóc nhà họ Cố? Đây là vợ cháu?"

Cố Thịnh nói: "Chào bác, đây là vợ cháu."

Bác Trương: "…"

Triển Ngải Bình: "Hai người còn quen nhau à?"

Cố Thịnh nói: "Là bạn học với cháu trai ông ấy."

Bác Trương: "Bác quen cha cậu ta."

Triển Ngải Bình: "…"

Thế giới này thật nhỏ.

Bác Trương vừa đào đất vừa nói với Cố Thịnh: "Quản vợ cháu đi, nhìn xem, cháu nhìn thử đi, con gái nhà ai mà da mặt dày như vậy, chạy tới tìm một ông già đòi đồ."

Cố Thịnh nói: "Giữ chữ tín là phẩm chất tốt đẹp của dân tộc Trung Hoa."

Ý chính là, bác à, chuyện đã đồng ý rồi thì đừng đổi ý.

Bác Trương: "Miệng lưỡi của thằng nhãi cháu cũng rất lưu loát."

Bác Trương vô cùng đau lòng, đào lên ba cây hoa to, đây chính là tác phẩm tâm huyết của ông ấy, gốc rễ vô cùng đẹp, dáng cây mỏng manh lại cứng cáp, tràn đầy sức sống, hoa năm nay nở rộ, màu sắc đẹp hơn năm ngoái nữa… Hiện tại lại phải tặng không cho người ta.

Triển Ngải Bình ở bên cạnh bảo vệ: "Chớ tổn thương bộ rễ, phải giữ lớp đất bảo vệ ở giữa."

"Giữ lớp đất ở giữa?" Bác Trương trừng cô một cái: "Để ở trong sân nhà bác thì sẽ không có chút tổn thương nào đâu."

Triển Ngải Bình nói: "Cháu thích hoa xuất hiện ở trong sân nhà cháu cơ."

Bác Trương hừ một tiếng: "Thanh niên các cháu trồng hoa hả? Bây giờ tặng hoa cho cháu, cháu đừng làm hoa của bác chết đi."

Triển Ngải Bình nói: "Sẽ không, cháu bảo chồng cháu trồng hoa, nếu như chết rồi lại bắt đền anh ấy."

Cố Thịnh: "?"

Bác Trương: "Cháu… Thôi, đưa cho cháu thì là của cháu, đừng mở miệng chọc tức bác nữa!"

Triển Ngải Bình nói: "Bác, sau này bác vẫn có thể cá cược với cháu, cháu thấy nguyệt lí trong vườn bác --"

"Cháu đi đi, đi nhanh lên, khu vườn nhà bác không chào đón cháu."

Triển Ngải Bình: "Đừng dễ giận như vậy mà, bác, hoa giống trồng trong nhà bác quả thật không tệ, khiến người ta vừa gặp đã thương."

Trong lòng bác Trương đắc ý, "Cháu chờ xem đợt hoa mùa xuân sang năm đi."

Bất kể là nguyệt lí hay là mai quế, mỗi một đợt hoa đều khác nhau, theo sự thay đổi của nhiệt độ và ánh sáng, dáng hoa và sắc hoa đều sẽ có thay đổi to lớn, nói như vậy, vẫn là hoa mùa xuân đẹp nhất.

"Được, ngày mai cháu tìm cơ hội đến xem thử."

Trong lòng bác Trương kinh hãi, chỉ lo Triển Ngải Bình làm thật, "Cháu đừng đến, cháu đừng có đến nha, cháu lấy vài cây hoa của bác rồi, vườn bác sẽ thành cái gì?"

Triển Ngải Bình an ủi: "Bác trồng lại là được rồi mà."

Bác Trương lườm cô một cái: "Trồng hoa không cần thời gian hả? Vèo một cái mọc hoa cho cháu?"

Triển Ngải Bình cười nói: "Bác tu thân dưỡng tính, đừng nóng nảy."

Bác Trương: "…"

Mang tâm lý "nhổ lông dê", Triển Ngải Bình nhổ đến ba cây hoa hồng đỏ có thể ăn ở chỗ bác Trương, sắc hoa đẹp đẽ, dáng cây đẹp, ngửi cũng rất thơm, Triển Ngải Bình không cam lòng trực tiếp cắt đi, giữ lại hoa và nụ hoa trên đầu cành.

Bác Trương tức giận nói: "Sau khi trở về cháu mau cắt bỏ hoa tàn và nụ hoa đi, chờ đợt hoa tiếp theo."

Trải qua việc đào bới cuốc xới, đến cùng vẫn làm hại tới bộ rễ, dù cho trồng xuống lần nữa thì là dùng đất mới, đợt hoa đang nở này cũng sẽ chịu ảnh hưởng, còn không bằng cắt đi nhanh, chờ đợt hoa tiếp theo mọc ra.

Triển Ngải Bình nói: "Không, cháu muốn giữ lại, trồng hoa mà không ngắm hoa, chẳng lẽ là cháu khờ sao?"

Đồng chí Tiểu Triển vẫn mang ảo tưởng trong lòng đối với những nụ hoa trên đầu cành này.

Bác Trương: "Nóng lòng không ăn được đậu hũ nóng."

Triển Ngải Bình không tin chuyện quái quỷ ấy.

Lúc hai vợ chồng xách theo ba chậu hoa rời đi, vợ bác Trương còn tặng ít kẹo hoa hồng cho hai người họ, kẹo hoa hồng màu đỏ rực, đựng ở trong lọ thủy tinh, màu sắc sáng rõ, khiến người ta thích mê.

Bình Luận (0)
Comment