Cố Tương Nghi không có ý tốt nói: "Nhất định phải gọi trước mặt anh ba, như vậy vừa chọc tức anh ba, vừa chiếm tiện nghi của anh năm, chị dâu được cả chì lẫn chày."
"Anh ba của em vẫn cảm thấy hai người là vợ chồng giả đó."
Triển Ngải Bình cười vui vẻ: "Nếu chị và anh nhỏ của em thật sự là vợ chồng giả thì sao? Trước kia đều là đóng giả để gạt em."
"Lần này chị về cùng anh nhỏ của em chính là để ngửa bài."
Cố Thịnh: "...?"
Cố Trạch Ngạn, Tần Anh và em gái Cố đều ngơ người.
Cố Thịnh nhìn ba người ngơ như gỗ, trong lòng anh rất buồn cười, phối hợp với vợ của mình: "Hai chúng ta cũng coi như là phụng tử thành hôn."
Cố Thịnh giả vờ hồi tưởng nói: "Lần bầu rượu đó, anh vốn là đi cứu vãn, xong rồi uống quá nhiều rượu, Bình Bình dẫn anh về nhà cô ấy nghỉ ngơi, hai bọn anh đều uống rượu, ngủ trên một chiếc giường, khụ… anh không thể không chịu trách nhiệm."
Khóe miệng Triển Ngải Bình giật giật, thầm nghĩ anh thật sự giỏi bịa.
Cố Trạch Ngạn và Tần Anh: "..."
Cố Tương Nghi nghi hoặc: "Nhưng ngày sinh của bọn trẻ không khớp nhỉ? Khi đó anh chị đã có con rồi?"
Cố Thịnh: "Đùa em thôi."
Cố Tương Nghi: "..."
"Anh nhỏ, anh còn ăn nói lung tung như vậy nữa, em cũng sẽ tin lời anh ba nói, trước đây anh chị đều là đang gạt em."
...
Cả nhà nói chuyện chêm chọc, ra khỏi ga tàu, ngồi một chiếc xe Jeep trở về, bởi vì sợ không chở được nhiều người như thế, lúc họ tới là hai vợ chồng Cố Trạch Ngạn và Cố Tương Nghi, còn có một tài xế, bây giờ có thêm hai người Triển Ngải Bình, phải chen chúc một chút trở về, hai đứa nhỏ được người lớn bế trong lòng.
Cố Trạch Ngạn bế cháu gái nhỏ của mình đã không nỡ buông tay.
Đợi tới cổng nhà, ông ấy cũng không muốn trực tiếp về nhà, tay trái cháu trai, tay phải cháu gái, dẫn ra ngoài chém gió với người khác.
Tần Anh bất đắc dĩ đi theo phía sau: "Ông đừng để cháu trai cháu gái của tôi ngã."
"Lão Trương à, lão Lý à, lão Vương à, đều tới xem cháu trai cháu gái của nhà tôi đi." Cố Trạch Ngạn đắc ý và khoe khoang nói.
Lão Vương ra tâng bốc trước, giả bộ nói một câu: "Chúc mừng chúc mừng nha, cháu trai của tôi đã có thể đi đong nước tương rồi, cuối cùng ông cũng có cháu."
Cố Trạch Ngạn ngó lơ lời ông ấy, một mình thổn thức cảm khái: "Ngay cả con trai nhỏ của tôi cũng đã làm cha rồi, thời gian không đợi tôi nữa."
"Lão Vương, tôi nhớ con trai nhỏ nhà ông cùng tuổi với con trai nhỏ nhà tôi, thằng bé còn chưa kết hôn nhỉ? Nên tìm một đối tượng thôi."
"Xem xem, đều cùng một độ tuổi, cùng một con số, con trai nhỏ của tôi đã có con trai con gái rồi, nhà ông khi nào mới có thể đuổi kịp con trai nhà tôi chứ."
Lão Vương bị ông ấy chọc tức: "Ông...Ông còn nói như vậy, chỉ có con trai út của ông làm cha thôi."
Cố Trạch Ngạn đắc ý: "Cái gì? Đó cũng là con trai út của tôi hơn con trai út của ông, có bản lĩnh ông bảo con trai út của ông hơn con trai út của tôi đi."
Lão Vương: "..."
Tần Anh ở bên cạnh không nhìn nổi nữa: "Về nhà đi, mau về nhà thôi, đừng để cháu tôi lạnh, bên ngoài lạnh, đi vào sưởi ấm nào."
Thực sự mất mặt quá.
"Các cháu ngoan, nói tạm biệt với cụ Vương của các con nào."
Oa Bao Nhục và Tiểu Thang Viên ngoan ngoãn làm máy đọc lại: "Tạm biệt..."
Chúng còn nhỏ, không đọc lại được câu quá phức tạp, cũng chỉ lặp hai chữ cuối.
Lão Vương rất chấn kinh.
Trời ơi, bọn nhóc này nghe lời như vậy, hai đứa cháu trai cháu gái này lại nghe lời như vậy sao?
Lão Vương giật mình: "Đây đây đây… đây thật sự là cháu của ông? Là giống của lão ngũ nhà ông?"
"Là do nó và con gái của nhà Ngải Phi Hồng sinh ra đó?"
Đầu óc lão Vương hoàn toàn không vận tải nổi: "Tôi nhớ hai đứa nó lúc nhỏ không như thế này nhỉ?"
Cố Trạch Ngạn cao thầm khó lường hừ một tiếng: "Đó là ông nhớ sai rồi."
Ông ấy nghênh ngang dẫn cháu trai cháu gái trở về.
Nhà họ Cố là một tòa nhà nhỏ hai tầng, bên ngoài có sân, Cố Tương Nghi giúp hai vợ chồng Cố Thịnh chuyển hành lý vào, anh ba Cố vốn ngồi bắt chéo chân trên sô pha ở lầu một, vẻ mặt nhàn nhã, nhưng tai của anh ấy lại lặng lẽ vểnh lên, muốn nghe động tĩnh của người bên ngoài.
Người về rồi?
Sao không nghe thấy động tĩnh của con nít?
Em trai và em dâu có một cặp sinh đôi, cặp anh em này nên vừa cãi vừa náo chứ? Trẻ con đều là tiểu ma quỷ, đặc biệt là em út của anh ấy lúc còn nhỏ, thực sự khiến người ta hận tới nghiến răng.
Người anh trai ruột như anh ấy bị hại rất nặng.