Triển Ngải Bình nói với Kiều Linh rồi lên xe, một đoàn người đi tới nhà họ Cố, chuyến về phụ nữ đều ngồi ở toa xe sau, Cố lão nhị gối hai tay ngồi trên ghế lái phụ, anh ấy quay đầu, nhìn Kiều Linh ở ghế sau, đáy lòng dịu êm.
Anh ấy thầm nghĩ lần này trở về nhất định phải khoe khoang trước mặt các em trai, anh ấy đã tìm được một cô vợ ôn nhu lại như chim nhỏ nép người, anh ấy tạo hình càng hung hãn, càng khiến vợ anh ấy giống như chim nhỏ nép người.
Không giống thằng năm, Triển Ngải Bình này xinh đẹp, bề ngoài là một đóa hoa tươi xinh đẹp, trên thực tế là một con cá mập hung tợn.
Anh ấy cưới vợ, mới không nuôi cá mập trong nhà, anh ấy nuôi vợ chim nhỏ của anh ấy.
Khiến mấy anh em đều ngưỡng mộ anh ấy, vẫn là anh hai của họ biết tìm người yêu, bảo kẻ thức thời như lão tam học hỏi chút.
Anh hai và anh ba Cố là anh em sinh đôi.
Lúc nhỏ thằng ba vạm vỡ hơn anh ấy, bây giờ anh hai Cố đã vượt qua anh ba rồi.
Trong lòng Cố Nhị thích thú muốn chết.
*
Họ về tới nhà họ Cố, mở cửa ra, Cố Trạch Ngạn còn chưa về, hai anh em Cố Thịnh đang chơi với hai anh em Oa Bao Nhục, hai tên nhóc này rất có tinh lực, "hei xiu hei xiu" chơi xếp gỗ, mà lúc chúng nghe thấy động tĩnh bên ngoài, vừa nhìn thấy mẹ xuất hiện, lập tức biến thành hai đứa nhóc ấm áp: "Mẹ!"
Chúng phải sà vào vòng ôm của mẹ.
Triển Ngải Bình tới xem con, Cố Thịnh và Cố lão tam thì hiếu kỳ đi xem đối tượng do anh hai dẫn về.
Lúc này, Kiều Linh nuốt nước bọt, cô ấy rơi vào một loại vòng vây khó hiểu, tuy đã sớm nghe nói Cố Nhị có bốn anh em, nhưng không ngờ lúc mấy anh em đứng cạnh nhau lại cho người khác cảm giác áp bức mạnh như thế.
Cố Tương Nghi nhìn cảnh tượng trước mắt, rơi vào trầm tư.
Giống như là cừu nhỏ vào hang sói.
Kiều Linh đơn giản chào hỏi với mấy anh em, sau đó cô ấy giống như u hồn chuồn tới bên cạnh Triển Ngải Bình, ở trong nhà này, vẫn là Triển Ngải Bình cho cô ấy một loại cảm giác an tâm khó hiểu.
Cố Thịnh nhìn Kiều Linh, bỗng dưng nhìn thấy chút bóng dáng của Liễu Thi trên người cô ấy, chân mày anh không nhịn được nhíu lại, thầm nghĩ cô vợ này của anh thật dễ khiến phụ nữ thích.
Cố Nhị nhìn thấy động tác của Cố Thịnh, đáy lòng cười điên cuồng, thầm nghĩ ngưỡng mộ đi, đám em trai ngốc các em ngưỡng mộ đi, anh ấy đã tìm được một cô vợ ôn nhu nhỏ nhắn.
Anh hai Cố cong môi, anh ấy đi gây chuyện với anh em tốt lão tam của mình trước, anh ấy khoác vai của Cố Tam: "Thằng ba à, ban đầu hai anh em chúng ta đồng thời cạnh tranh, vẫn là anh của em nhanh hơn một bước, ra trước em, nếu không lúc này, em là anh, anh mới là em."
"Em đừng có không phục, anh của em đã thắng một lần lúc ra đời, bây giờ anh lại thắng lần nữa, tìm được người yêu trước em, kết hôn trước em..."
Cố lão tam cười ha ha, anh ấy hất tay của Cố Nhị: "Em muốn tìm người yêu, đó là chuyện trong tích tắc."
Cố lão nhị bỡn cợt: "Lưu manh ơi, tính khí xấu như vậy, tìm người đanh đá nhỉ."
"Nhìn thấy người yêu của anh chưa? Ngưỡng mộ không? Người yêu của anh có phải rất nho nhã không."
...
Cố Tam bị anh ấy quấy rầy mười mấy phút, thực sự rất uất nghẹn, thầm nghĩ ai mà không có người yêu, anh ấy quay đầu liền đi tìm người yêu, tìm được một người giống chim nhỏ nép người hơn, chọc tức anh hai.
Anh hai Cố vô cùng đắc ý, trêu chọc thằng ba phiền rồi, anh ấy đi tìm em út Cố Thịnh.
"Chúng ta đều nói thỏ không ăn cỏ gần hang, em cứ phải ăn cỏ gần hang, có hối hận không?"
Anh hai Cố cảm thấy cuộc sống của thằng năm không dễ dàng, cho nên anh ấy chọc thằng ba trước, đối với em trai út, anh ấy vô cùng không nhẫn tâm, sợ rắc muối vào vết thương của anh.
Anh ấy vỗ vai Cố Thịnh: "Đường là do mình chọn ra, phải đi tiếp."
"Lúc này có phải rất ngưỡng mộ anh không?"
Cố Thịnh gật đầu, nụ cười xán lạn.
"Anh, vợ em rất tốt."
Cố Thịnh thấy bộ dạng đắc ý đó của anh ấy, thầm nghĩ chẳng phải là khoe khoang sao, luận về chuyện khoa vợ, anh đã trải qua trăm trận với đoàn trưởng Khương rồi.
"Anh, anh nhìn quần áo của em, đây là do vợ em đích thân may đó, cái khăn tay em dùng này, cũng là do vợ em đích thân may, mỗi một bộ quân trang của em đều có tên do vợ em tận tay thêu lên… Bọn em còn trồng hoa hồng trong sân, vợ em cực kỳ thích tặng hoa hồng cho em… Haiz, những lãng mạn này, sợ là anh không hiểu."
"Anh chưa từng kết hôn, chưa từng trải qua, đặc biệt là lúc gặp lại sau khoảng thời gian dài chia xa..."
Cố Thịnh đã trải qua cuộc sống hôn nhân hai năm, anh có rất nhiều lời để nói, độ thân mật và hạnh phúc trong ngữ khí đã hung hăng đâm Cố Nhị một dao.