Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 400 - Chương 400. Chim Nhỏ Nép Người 5

Chương 400. Chim nhỏ nép người 5 Chương 400. Chim nhỏ nép người 5

Tuy người yêu Kiều Linh của anh ấy luôn là chim nhỏ nép người, nhưng cô ấy quá ngại ngùng, luôn cự tuyệt anh ấy ngoài xa.

Còn chủ động ôm ấp, đó là nghĩ cũng đừng nghĩ.

Anh ấy rất ghen tỵ, rất muốn đánh em út.

Cố Nhị nói: "Hai đứa đã sinh con rồi, có con trai con gái, hình như em rất đắc ý? Lỡ như con trai của em giống em lúc nhỏ, vậy em phải đau đầu rồi."

Cố Thịnh lắc đầu, anh gọi Oa Bao Nhục tới: "Con trai em giống vợ em, anh xem, đáng yêu chứ?"

Cố Nhị nhìn cháu của anh ấy, thầm nghĩ thật sự rất giống mẹ, nhưng Triển Ngải Bình cũng không phải đèn cạn dầu.

"Hựu Hựu, gọi bác hai, cười một cái."

Oa Bao Nhục tươi cười gọi một tiếng: "Bác hai."

Oa Bao Nhục cười lên rất dịu dàng, trên người tỏa ra một loại hơi thở "giống như tắm gió xuân", giống như mặt trời chiếu tới, tràn ngập ấm áp.

Cố Nhị: "..."

Gương mặt này cười thành thế này, cứ cảm thấy không đúng lắm.

Cố Thịnh cười nói: "Hựu Hựu, đọc bài thơ cho bác hai con nghe."

Oa Bao Nhục rất này nọ gật đầu: "Cạc cạc cạc, khúc đỉnh hướng thiên ca, bạch mao phù lục thủy, hồng chưởng bát thanh ba."

Cố Thịnh suýt xoa nói: "Anh nghe xem, con trai em bây giờ mới bao nhiêu tuổi, đã biết đọc thơ rồi, hôm qua em và Bình Bình dạy nó một hai bài, nó đều nhớ hết, con trai do em hạng nhất sinh ra này, chắc chắn là một tiểu thiên tài."

"Anh, sau này em nhẹ nhõm rồi, hai đứa trẻ nghe lời, không cần người lớn chỉ dạy, chúng thích học hành."

Anh hai Cố tức giận trừng mắt: "Anh chưa từng nghe nói trẻ con thích học hành, chơi mới là bản tính của trẻ con."

"Tin hay không tùy anh." Cố Thịnh cười: "Anh, đại khái anh cũng có thể sinh một cặp sinh đôi, sinh đôi không dễ, ngoan ngoãn chút mới dễ chăm, cặp anh em nhà em bình thường không ồn không náo gì."

Anh hai Cố nói: "Em cũng có thể sinh ra đứa bé ngoan ngoãn, sao anh không thể."

Điều này tuyệt đối không thể nào!

Đợi lúc hai đứa nhỏ này ba bốn tuổi, khi đó sẽ ầm ĩ lên, giống như khỉ vậy.

Anh hai Cố nói: "Rồng sinh rồng, phượng đẻ phượng, em và Triển Đại Bình Bình còn có thể sinh ra hai đứa nhóc ngoan?"

"Sau này có mà hành em."

Cố Thịnh cao thâm khó lường cười: "Con trai con gái nhà em tình cảm tốt, anh em hòa thuận, không giống anh với anh ba."

"Anh ba luôn có thể chọc anh nhảy đổng lên."

Anh hai Cố tức chết, thầm nghĩ họ đi mà xem, khuê nữ của Triển Ngải Bình có thể ôn nhu sao?

Nếu sau này Linh Linh nhà anh ấy có con gái, giống như cô ấy, chắc chắn là một bé gái điềm đạm ngoan ngoãn.

Anh hai Cố không nói chuyện với Cố Thịnh nữa, ở cái nhà này, luận về năng lực chọc tức người, vẫn là thằng năm lợi hại nhất.

Cố Nhị nói với người trong nhà: "Hôm nay mọi người có phúc ăn, con nấu cơm cán mì cho mọi người ăn."

Lúc này Kiều Linh chủ động lên tiếng: "Để em nấu đi."

Trở về ra mắt nhà cha mẹ chồng, nên thể hiện tay nghề của mình một chút.

Tần Anh nói: "Tiểu Kiều, con ngồi đi, nhà chúng ta đều là đàn ông nấu cơm."

"Thằng hai, thằng năm, hai đứa đi nấu cơm."

Anh hai Cố: "Nó cùng con?"

Cố Thịnh: "Chúng ta nước giếng không phạm nước sông, anh nấu của anh, em nấu của em."

...

Hai anh em họ vào bếp, nấu một bàn thức ăn lớn, còn có mì và há cảo, Cố Trạch Ngạn vừa về nhà đã nhìn thấy thức ăn nóng hôi hổi, ông ấy cảm động chảy nước mắt.

Cố Trạch Ngạn suýt xoa: "Cuối cùng cha của các con cũng có một ngày sống an rồi."

"Hai đứa con trai nấu ăn giỏi như vậy?"

Lúc này, Cố Trạch Ngạn vô cùng ghét bỏ anh ba Cố: "Thằng ba, con không được, không bằng anh con, cũng thua kém em con."

"Con chỉ biết luộc đậu."

Anh ba Cố nghiến răng nghiến lợi, thầm nghĩ lần sau trở về, nhất định cho đám người này mở mang nhãn giới.

"Các người cứ đợi đi!"

*

Buổi tối ăn cơm xong, lần lượt tắm rửa, Triển Ngải Bình dẫn hai đứa con về phòng của Cố Thịnh, lúc này cô đang lục tìm trong phòng Cố Thịnh, còn thật sự tìm ra nhật ký của mình.

Cô cầm nhật ký lên đập lên đầu Cố Thịnh mấy cái: "Anh là chuột à, biết giấu đồ như vậy, ngay cả nhật ký của em anh cũng giấu."

Cố Thịnh ôm đầu trốn: "Vợ à, em phải chú ý tầm ảnh hưởng chút, đừng để con gái em học theo em."

Triển Ngải Bình: "..."

Cô xoay đầu nhìn con gái mềm mại non nớt trên giường nhỏ, đôi mắt to óng ánh nhìn cô, thầm nghĩ có phải mình nên dịu dàng một chút không.

Bình Luận (0)
Comment