Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 455 - Chương 455. Đắc Ý 3

Chương 455. Đắc ý 3 Chương 455. Đắc ý 3

Sau khi gọi điện thoại với Cố Trạch Ngạn xong, tâm trạng của Cố Thịnh rất tốt, gần đây đường làm quan của đoàn trưởng Cố rộng mở, anh không có lúc nào tâm trạng không tốt cả.

Khi anh về nhà, bắt gặp đoàn trưởng La nhà kế bên, bây giờ hai nhà làm hàng xóm, ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp, muốn không gặp cũng khó.

Giờ mới mấy năm, bọn họ đã thay đổi hàng xóm mấy lần.

"Đoàn trưởng La." Cố Thịnh thuận miệng chào hỏi.

"Tiểu Cố à." Đoàn trưởng La vẫn như thường gọi anh là Tiểu Cố, anh ta muốn chiếm hời trên miệng.

Chỉ có điều món hời trên miệng cũng không thể khiến trái tim của anh ta thôi nghẹn ngào, mỗi ngày đoàn trưởng La nhìn thấy Cố Thịnh đường làm quan rộng mở, thật hận không thể tiến lên đánh anh hai cái.

Không phải nói Cố Thịnh ở nhà giặt quần áo nấu cơm sao?

Sao anh còn chưa bắt đầu giặt quần áo đi? Từ sáng đến tối trưng gương mặt muốn ăn đòn lắc lư với bên ngoài, còn có người vợ xinh đẹp bận trước bận sau, hầu hạ anh.

Triển Ngải Bình thật xinh đẹp, dịu dàng lại rất mềm mỏng, ngày hôm qua anh ta còn thấy Triển Ngải Bình dịu dàng lau mồ hôi cho Cố Thịnh, hỏi han anh ân cần, làm đoàn trưởng La ghen tị đến ê răng.

Trong bụng anh ta dời sông lấp biển, vốn Trương Lệ Dung sinh đứa bé cho anh ta, đoàn trưởng La chấp nhận số phận, anh ta đã bắt đầu từ từ tiếp nhận cuộc sống bây giờ, nhưng mà, đoàn trưởng Khương lên chức, Tiểu Cố thậm chí ngồi ngang hàng với anh ta, điều này cũng thôi đi, vợ Tiểu Cố cũng bắt đầu nhu tình mật ý với anh.

Trước đây Chu Huệ không đẹp bằng Triển Ngải Bình, nhưng vẫn tính là mỗi người mỗi vẻ, hiện tại Trương Lệ Dung không sánh được với Chu Huệ, càng khỏi nói đến Triển Ngải Bình, người ta còn là bác sĩ xinh đẹp.

Đoàn trưởng La chạy đến trước mặt Cố Thịnh, nói một cách quái gở: "Tiểu Cố à Tiểu Cố, cậu phải chấn chỉnh tư tưởng, cậu không thể bởi vì giờ cậu đã làm đoàn trưởng mà lại đối xử không tốt với vợ cậu…"

Cố Thịnh nhíu mày: "Tôi đối xử với vợ không tốt hồi nào?"

Đoàn trưởng La nghiến răng nghiến lợi: "Bây giờ đến quần áo cậu cũng không giặt." Làm hại anh ta mỗi ngày một mình giặt quần áo.

Cố Thịnh chưa bao giờ để lại đường lui cho anh, anh đắc ý nói: "Vợ tôi hầu hạ tôi là phải rồi."

Đoàn trưởng La suýt nữa không thở nổi: "…"

Chủ nhiệm Lý tới nghe thấy những lời này, người này sao thành người chồng ba tốt được chứ?

Chia tay với đoàn trưởng La, Cố Thịnh hài lòng trở về nhà, Triển Ngải Bình nhìn anh rồi lắc đầu: "Người anh em, anh kiềm chế một chút đi."

"Đợi sau này thật sự sợ anh không quen."

Cố Thịnh ôm cô từ phía sau: "Yên tâm, anh quen mà, anh đi rửa rau nấu cơm cho vợ anh ngay đây."

Triển Ngải Bình chủ động hôn anh: "Đi đi."

Buổi tối lại ăn được cơm cha nấu, Oa Bao Nhục và Tiểu Thang Viên vô cùng hăng hái, ăn cơm nhiều hơn bình thường một bát, cơm do Triển Ngải Bình nấu không đủ.

Đồng chí Tiểu Triển nổi hắc tuyến đầy đầu: "Họ Cố các người đều chê cơm tôi nấu?"

Sự đối đãi khác biệt này khiến người ta quá tức giận rồi nhỉ!

Tiểu Thang Viên nói: "Mẹ ơi, con họ Tiểu."

Rõ ràng cô bé tên là Tiểu Thang Viên.

Oa Bao Nhục: "Đồ ngốc, em họ Cố."

Cố Thịnh: "Vợ à, em cũng ăn nhiều thêm một bát."

Tay nghề nấu nướng bị nghiền ép khiến đồng chí Tiểu Triển rất khó chịu trong lòng, tuy cơm chồng nấu quả thật ngon hơn cô, nhưng chỉ là khó chịu.

Cô vất vả luyện tay nghề trong hai kiếp, cuối cùng vẫn không bằng được Cố Thịnh có kinh nghiệm nấu ăn ba năm.

Bị đối thủ một mất một còn nghiền ép rồi.

Bây giờ anh còn lên làm đoàn trưởng, quan lớn một cấp ép chết người ta.

"Anh trai không thể nói em gái là đồ ngốc."

Triển Ngải Bình dẫn hai đứa nhỏ đi rửa bát, bây giờ hai đứa nhóc này rất thích giúp người lớn làm việc, chuyện gì cũng muốn tham gia vào, Cố Thịnh và Triển Ngải Bình cũng có kiên nhẫn, dẫn chúng quét nhà, rửa bát, giặt khăn tay.

Chỉ cần nghe được lời tán dương của cha mẹ, làm thêm nhiều việc nhà hơn cũng không mệt.

Cố Thịnh hôn lên gương mặt nhỏ nhắn của con gái, khen: "Rửa rất sạch sẽ, ngày mai cha làm món cơm rang trứng cho con."

Tiểu Thang Viên ngoan ngoãn ngồi trên ghế nhỏ, ngẩng đầu: "Cha, con rất ngoan, con muốn ăn cơm rang trứng."

Cố Thịnh nói: "Đừng vẽ bậy viết bậy lên bàn, mẹ đã chuẩn bị giấy trắng và bút vẽ cho con rồi, cũng đừng làm thế trên drap giường."

Tiểu Thang Viên ngoan ngoãn gật đầu.

Tuy drap giường của cô bé đã chi chít rồi.

Lúc Triển Ngải Bình giặt drap giường cho con gái, đau thấu đầu óc, đứa nhỏ này ngủ riêng một mình, cầm bút vẽ vẽ loạn khắp nơi, làm trên drap giường cũng ngập tràn sắc màu, là màu sắc rực rỡ khiến người ta đau đầu.

Bình Luận (0)
Comment