Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 472 - Chương 472. Gậy Đánh Uyên Ương 1

Chương 472. Gậy đánh uyên ương 1 Chương 472. Gậy đánh uyên ương 1

Triển Ngải Bình cẩn thận nhớ lại một lúc, cô phát hiện khoảng thời gian này Cố Tương Nghi quả thực đã biến thành người tàng hình, tuy rằng bọn họ cùng làm việc chung một viện quân y nhưng ngày thường lại tiếp xúc rất ít.

Mọi chuyện phải bắt đầu nói từ lúc Cố Thịnh bị thương.

Cố Thịnh nằm viện, mỗi ngày Cố Tương Nghi rất chịu khó chạy tới, giúp đỡ chăm sóc trông chừng đứa nhỏ, sau đó Cố Thịnh xuất viện dưỡng thương ở nhà, Cố Tương Nghi bắt đầu đến ít đi, Triển Ngải Bình cũng không phát hiện, bởi vì cô một lòng chăm sóc người chồng bị thương, không lo được quá nhiều.

Sau đó Cố Thịnh lên làm đoàn trưởng, hai vợ chồng bận dọn nhà, cũng không ít người đến chúc mừng, ôn chuyện, hai vợ chồng lui tới xã giao càng nhiều, càng không để ý tới Tiểu Muội.

Tiểu Muội cứ thế lặng lẽ không xuất hiện.

Triển Ngải Bình cau mày nói: "Lần trước em gặp Tiểu Muội là lúc nào nhỉ?"

Hình như có nhắn nhủ, Tương Nghi nói sắp bận rộn, mà Triển Ngải Bình lại phải lo chuyện Tạ Uyển tới, cũng không quan sát Cố Tiểu Muội kỹ càng.

Bây giờ nghĩ lại hoàn toàn không đúng.

Trong lòng Tiểu Muội nhất định có chuyện gì mờ ám.

*

Lúc này Cố Tương Nghi hết sức ưu sầu, trong lòng cô ấy chất chứa một chuyện, không biết nên mở miệng với chị dâu mình thế nào.

Ưu sầu, buồn phiền, ngọt ngào… Cô ấy giống như là một thành viên của băng đảng ngầm.

Tất cả những việc này đều phải nói từ lúc anh út bị thương nằm viện.

Cố Thịnh bị thương, Triển Ngải Bình một lòng chăm sóc chồng, Triển Minh Chiêu ở bên kia cũng gấp gáp, lo lắng tình huống của anh rể chị dâu, cậu liên hệ với Cố Tương Nghi, tìm hiểu tình huống, Cố Tương Nghi bèn nói với cậu.

Tới lui qua lại, hai người bọn họ thật sự hơi có gì đó…

Cố Tương Nghi che mặt, cô ấy đã không còn mặt mũi gặp người, càng không có mặt mũi gặp chị dâu mình.

Gần đây Cố Tương Nghi luôn trốn Triển Ngải Bình.

Xưa nay Cố Tương Nghi cũng không nghĩ tới mình sẽ có gì đó với Triển Minh Chiêu, cho nên lúc cô ấy đùa giỡn thì dám hào hùng phô ra, nhưng đáy lòng thật sự có chút cảm giác rung động, cô ấy cũng không dám nói với ai.

Đúng là trời muốn diệt cô ấy mà!

*

Triển Ngải Bình gọi điện thoại cho cha chồng Cố Trạch Ngạn.

"Sức khỏe thằng năm tốt hơn chút chưa con?"

Triển Ngải Bình nói: "Hồi phục không tệ, không phải chuyện lớn gì đâu cha."

"Vậy cha với mẹ cũng yên lòng, năm nay ăn tết cùng trở về đi, cha với mẹ đều muốn gặp mấy đứa nhỏ."

"Con bảo Tương Nghi cũng đừng cố chấp, làm gì mà nhất định phải dẫn người yêu về, cha nó lại không chê nó không ai thèm lấy, đừng tùy tiện tìm đối tượng cho ông già này rồi chà đạp bản thân…"

Cố Trạch Ngạn nói một hồi, ông cũng ý thức được gần đây Cố Tuong Nghi hơi lạ, "Gần đây nhỏ sáu làm sao vậy? Dạo này nó ít gọi điện thoại cho cha với mẹ nó…"

Triển Ngải Bình suy đoán: "Có thể là đang yêu đương, không muốn để cho chúng ta biết, gần đây nó cũng tránh con với anh nhỏ của nó đấy."

"Hả? !" Cố Trạch Ngạn kinh hồn bạt vía, nói thật, ông rất sợ gặp con rể, thật không biết con gái sẽ tìm con rể thế nào cho ông.

"Yêu đương hả? Vậy anh trai chị dâu các con nhất định phải trấn áp…"

"Dạ." Triển Ngải Bình đáp lại vài tiếng ở trong điện thoại, bảo hai anh em Oa Bao Nhục nói chuyện với ông nội.

Tiểu Thang Viên nhận lấy ống nghe, vui vẻ nói: "Ông ơi, cháu biết nhảy rồi, sau này cháu nhảy cho ông xem."

"Được được được, ông chờ xem cháu nhảy." Nghe thấy tiếng cháu gái nhỏ, Cố Trạch Ngạn sung sướng tới độ không tìm ra hướng bắc.

Oa Bao Nhục kéo ống quần Cố Thịnh, ngoài miệng ghét bỏ nói: "Cha của cha cũng bị dụ rồi."

Cố Thịnh: "…"

Cố Thịnh ôm cậu nhóc vào trong lòng, Oa Bao Nhục nắm lấy quân trang trên người cha, cậu nhóc cực kỳ khó chịu, dựa vào cái gì chỉ nhảy nhảy thôi mà lợi hại như vậy?

Nỗi đâu khổ không sánh bằng em gái khiến cậu nhóc rất khó chịu!

Nhưng cậu nhóc lại không muốn mặc váy nhảy.

Cố Thịnh nắm lấy móng vuốt nhỏ của con trai, hôn khuôn mặt cậu nhóc một cái, "Con trai ngốc, lòng háo thắng đừng quá mạnh."

Đứa con trai này của anh có lòng háo thắng bằng anh với vợ cộng lại.

Ít nhất, khi còn bé Cố Thịnh sẽ không có mặc váy thi nhảy múa với người ta, con trai của anh lại lén lút học múa, thực sự là lòng háo thắng mãnh liệt.

Vợ cũng phát hiện, nói với anh, đừng vạch trần con trai, cũng đừng cười cậu nhóc.

*

Triển Ngải Bình đến viện quân y, trước khi tan làm vốn muốn tìm Cố Tương Nghi, thế nhưng Triển Ngải Bình bị y tá trưởng Chương bắt được, kéo cô nói về những chuyện thường ngày và con cái.

Hai người nói về con cái một hồi lâu, cuối cùng y tá trưởng Chương nói với cô: "Dạo này có phải Tiểu Muội nhà cô yêu đương không? Còn lén lút không cho người ta biết."

"Kỳ thực mọi người đều biết hết rồi, bảo cô ấy đừng giấu nữa."

Triển Ngải Bình: "…"

"Cô ấy nhất định đang quen bạn trai, cô là chị dâu có biết không?"

Triển Ngải Bình hiếu kỳ nói: "Các cô ấy biết em gái tôi đang quen bạn trai hả?"

"Nghe nói là một chàng trai ngoại hình khá bảnh."

Triển Ngải Bình: "…"

Cố Tiểu Muội chỉ thích mấy người trắng trẻo yếu ớt!

Thế người trắng trẻo yếu ớt ở đâu ra?!!

Bình Luận (0)
Comment