Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 471 - Chương 471. Làm Nũng 2

Chương 471. Làm nũng 2 Chương 471. Làm nũng 2

Sau khi có được lời khẳng định của mẹ, Tiểu Thang Viên hoạt bát chạy nhảy lung tung tới trước mặt anh ruột, ồn ào nói: "Anh, anh đã hưởng ké phúc lợi của em! Anh phải cảm ơn em!"

"Không cảm ơn em."

"Anh, anh thật xấu."

Oa Bao Nhục: "... Đừng điệu như thế."

Tiểu Thang Viên tức giận: "Em chỉ muốn làm nũng."

Anh trai tiểu đồng chí Oa Bao Nhục tự xưng thông minh lại cao ngạo không thuận mắt với hành vi nịnh nọt, làm nũng của em gái.

Em gái Tiểu Thang Viên bề ngoài trông có vẻ ngày càng kiêu kỳ, cũng thích làm nũng, thích ôm búp bê vải xinh đẹp khiến rất nhiều bé trai đều thích cô bé.

Nhưng....

Tuy trông cô bé kiêu kỳ nhưng sức của cô bé vẫn lớn.

Người khác muốn giành đồ chơi của cô bé đều không giành được, cô bé còn có thể bảo vệ anh trai!

Oa Bao Nhục thầm nghĩ em gái mình đúng là vừa ngốc vừa đáng yêu!

Mẹ Triển Ngải Bình thì vừa ngốc vừa dễ gạt, lại sẽ bị đứa con gái ngốc trông yếu ớt nhưng thực tế lại không hề yếu ớt gạt.

Hai mẹ con này thật sự khiến người ta đau đầu!

Lúc cha Cố Thịnh về, Oa Bao Nhục theo sau lưng cha, cậu bé mang biểu cảm trầm ổn suy tư, thầm nghĩ ở trong cái nhà này, chỉ có đàn ông họ Cố bọn họ mới có thể ngăn được công kích đạn pháo làm nũng của Tiểu Thang Viên.

Oa Bao Nhục ngưng trọng sắc mặt nói: "Cha, vợ cha bị con gái ngốc của cha bắt bí rồi."

"Cha phải nghĩ cách."

Cố Thịnh bồng con trai mình, anh nhìn con trai có đôi mắt cực kỳ giống Triển Ngải Bình, nhớ tới bộ dạng không tim không phổi của Triển Ngải Bình lúc nhỏ, rồi lại nhìn Oa Bao Nhục ngập tràn "lo nước thương dân" nhà họ, anh bật cười nói: "Nhíu mày quá nhiều sẽ già trước tuổi."

"Cha..." Ở trong lòng của Tiểu Oa Bao, cha Cố Thịnh là người lợi hại nhất, mạnh mẽ nhất.

"Cha không thể từ bỏ chống chọi."

Cố Thịnh ôm cậu bé ước lượng: "Chống chọi với không chống chọi cái gì, con trai ngốc."

Oa Bao Nhục vô cùng lo lắng, cậu bé vùi trong lòng Cố Thịnh, nhăn nhó nói: "Cha, con không muốn múa."

Cậu bé đã lén lút múa, phát hiện chân tay của mình không nhịp nhàng, không thích hợp môn nghệ thuật múa này.

Cho nên cũng sắp ưu sầu rụng tóc rồi.

"Ai bảo con múa? Mẹ con cũng đâu ép con múa." Cố Thịnh phát hiện con trai lớn nhà mình cực kỳ hiếu thắng, ý thức được mẹ thích xem em gái múa, nó ghen rồi, nó muốn tranh sủng, phải hơn em gái mọi mặt.

"Vợ ơi, mau tới an ủi con trai em."

Triển Ngải Bình tới ôm con trai vào lòng, Tiểu Oa Bao nhà cô còn nhỏ, nhưng rất hiếu thắng.

"Thước có ngắn có dài, mỗi người đều có sở trường riêng của mình..." Triển Ngải Bình bồng con trai an ủi một lúc.

Cô rất hiểu con trai, bởi vì lúc nhỏ cô cũng rất hiếu thắng, muốn so với Cố Thịnh về mọi phương diện.

Oa Bao Nhục khó chịu nói: "Em gái không làm nũng với con."

Rõ ràng nó mới là anh trai, nó cũng là phụ huynh.

Nó không chỉ ghen với em gái, nó còn ghen với mẹ.

Triển Ngải Bình thầm nghĩ thật sự là một đứa khó chìu: "Viên Viên mau tới an ủi anh trai!"

Tiểu Thang Viên là phái vô tư không tim không phổi, cô bé cũng không so đo cái gì, dạo này học được một bản lĩnh làm nũng.

"Anh, Viên Viên múa cho anh xem." Tiểu Thang Viên vui vẻ nói.

Oa Bao Nhục khó chịu quay đầu: "Anh không thèm xem!"

"Nếu em cứ cố nhảy, em cũng xem."

Triển Ngải Bình để cặp anh em này từ từ hòa hợp, ánh mắt mang theo ý cười dịu dàng, con trai lớn nhà cô thông minh thì thông minh, nhưng thông minh đòi người ta dỗ đòi người ta tâng.

*

Ngoài Tạ Uyển, khoảng thời gian này, hai vợ chồng Cố Thịnh còn tiếp đãi không ít khách, người trong đoàn của Cố Thịnh cũng tới nhà ăn cơm, Triển Ngải Bình biết tham mưu trưởng Lâm Vĩnh của đoàn bọn họ, là một người mặt tròn hòa khí.

Nhưng người vừa mở miệng đã gọi: "Chị dâu, có thể giới thiệu đối tượng cho em không."

Triển Ngải Bình: "...."

"Cậu nhờ chủ nhiệm Lý, quân y Tôn giới thiệu đối tượng cho cậu."

Lâm Vĩnh nói: "Họ từng giới thiệu cho em rồi, đều không thành."

Vậy chứng tỏ là cục xương cứng khó gặm rồi, Triển Ngải Bình lưu loát từ chối: "Họ đều không thể thành, vậy tôi càng không giới thiệu được."

Triển Ngải Bình không muốn phát triển nghề giới thiệu đối tượng cho người khác.

Sau khi Tạ Uyển về, chưa được mấy ngày đã gọi điện thoại cho Triển Ngải Bình: "Nghĩ ngợi khá lâu, tớ vẫn chia tay với thầy Trương rồi… anh ta thật sự trở mặt lập tức, bắt đầu quấy rầy tớ."

"Anh ta càng quấy rầy tớ, tớ phát hiện anh ta càng trở nên xa lạ, hóa ra những lời anh ta nói với tớ khi trước đều là gạt tớ."

"Trước kia anh ta nói chuyện với tớ rất hay, nói cái gì mà ba đời có phúc gặp được tớ, nói nguyện ý làm mọi chuyện cho tớ, để tớ đừng quá khổ cực, tất cả đều có anh ta, bảo tớ không cần lo lắng bất cứ chuyện gì....Tớ thật sự tưởng anh ta thích tớ, trên thực tế chỉ vì cha tớ."

"Người anh ta yêu là cha tớ, là gia đình của tớ."

"Anh ta còn nói nhất kiến chung tình với tớ...Trời ơi, bây giờ tớ mới biết anh ta là tình cờ nhìn thấy hồ sơ tin tức gia đình tớ điền, anh ta mới bắt đầu nhất kiến chung tình với tớ."

....

Triển Ngải Bình nói: "Cậu nhìn rõ thì tốt."

"Bây giờ tớ đã không biết nên tìm đối tượng kiểu gì nữa." Tạ Uyển rơi vào mê mang, con của đồng nghiệp của trưởng bối, môn đăng hộ đối, lại không có hảo cảm, gia đình người ta tốt cũng sẽ không phí hết tâm cơ cẩn thận dè dặt săn sóc lấy lòng, nịnh nọt cô ấy như Trương Thư Dương.

Lúc này, Tạ Uyển cực kỳ ngưỡng mộ Triển Ngải Bình, cô đã tìm được một người quen từ nhỏ tới lớn, điều kiện gia đình chồng tốt, công việc cũng tốt, còn rất thương cô, đối xử tốt với cô.

"Nếu giống như cậu, dự định một người chồng nuôi từ nhỏ cho mình như cậu thì tốt."

Cô ấy bấp bênh tìm đối tượng thế này quá khó, bản thân không có bản lĩnh quá lớn, điều kiện gia đình vẫn được coi là tốt.

Triển Ngải Bình cười nói: "Chồng nuôi từ nhỏ cái gì, cậu đừng nói lung tung, nhà tớ không nuôi nổi Cố lão ngũ."

"Tiểu Lục nhà cậu ấy thì sao?" Tạ Uyển đột nhiên nhớ tới một người: "Cố Tương Nghi tìm đối tượng chưa?"

Tương Nghi?

Triển Ngải Bình đột nhiên ý thức được dạo này Tương Nghi rất trầm mặc, không có gọi chị dâu chị dâu rồi tới tìm cô.

Bình Luận (0)
Comment