Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 494 - Chương 494. Tam Đường Hội Thẩm 1

Chương 494. Tam Đường Hội Thẩm 1 Chương 494. Tam Đường Hội Thẩm 1

Trong đại viện, tuyết đọng chưa tan hết, trên cành cây vẫn còn bông tuyết, Triển Bác gọi mọi người ra ngoài viện chụp ảnh gia đình, người nhà họ Triển ngày càng đông, hai vợ chồng Triển Ngải Bình dẫn theo hai đứa nhỏ ra ngoài, Triển Minh Chiều và Cố Tương Nghi đứng dưới mái hiên quét tuyết, Triển Ngải Giai bồng con, nhíu mày nhìn ra ngoài cửa sổ: "Cương tử cũng không ở đây, chụp ảnh gia đình gì chứ?"

Chồng cô ta không tới.

"Tiểu Cố, nào, con và cha đứng chính giữa." Triển Bác nhiệt tình vẫy Cố Thịnh tới, Cố Thịnh phối hợp kéo tấm giấy "gia hòa vạn sự hưng" đó.

Chu Kiều Dung dẫn Triển Minh Khang đứng bên cạnh Triển Bác, Triển Minh Khang bĩu môi, Chu Kiều Dung bảo cậu ta cầm đầu có chữ "hưng", mong sau này cậu ta có một tiền đồ tốt.

Triển Ngải Bình đứng bên cạnh Cố Thịnh, mỗi người bế một đứa trẻ trong lòng, em trai Triển Minh Chiêu và Cố Tương Nghi đứng bên cạnh hai người họ, Triển Ngải Giai một mình ôm con đứng bên cạnh Chu Kiều Dung.

Cả gia đình lớn xúm thành một cục như vậy.

Hàng xóm Hạ Cường tới giúp gia đình họ chụp ảnh, còn có mấy hàng xóm khác ở đại viện tới xem náo nhiệt.

Ông Trần mặc áo bông màu xám nhìn tấm "gia hòa vạn sự hưng" kia, lại nhìn cả gia đình nhà họ Triển, bên trong không thiếu tuấn nam mỹ nữ, lúc nhìn tới chị em Triển Ngải Bình và Cố Thịnh, đáy lòng ông ta chua xót vô cùng.

Ông Trần cười lạnh trong lòng, thầm nghĩ cái gia đình chia năm xẻ bảy này còn "gia hòa vạn sự hưng" cái gì?

Tuy ở trong lòng mắng nhà họ Triển giả hòa thuận nhưng ông Trần vẫn cực kỳ ngưỡng mộ và đố kỵ với Triển Bác đang cười ha ha.

Mệnh của gã Triển Bác sĩ diện cũng tốt quá, ông ta cũng biết gả con gái thật, hai đứa con gái, đều gả cho đoàn trưởng, tiền đồ vô hạn, ngay cả con trai lớn cũng yêu đương với con gái của nhà họ Cố.

Không giống con gái của ông ta, cứ dính vào cái thằng nghèo mạt không có bản lĩnh.

Ông Trần căm giận trong lòng, đợi người nhà họ Triển chụp ảnh gia đình xong, ông ta ghé vào tai Triển Bác nói lời ghen tỵ: "Lão Triển à, con cái của ông rất biết tìm người yêu."

Triển Bác cười không ngậm được miệng: "Con của tôi có mắt nhìn tốt.”

"Đương nhiên, cũng là do tôi dạy dỗ tốt."

Nỗi đố kỵ trong lòng ông Trần càng sâu, ghen ghét vô cùng, ông ta không nhịn được nói một cách quái gở: "Đương nhiên, nếu ở thời cổ đại, ông đó, lão Triển ông phải làm quốc cữu gia."

"Tôi á, con cái tôi dạy ra toàn đồ ngốc, không biết làm ra loại chuyện nịnh hót này."

Trong lòng Triển Bác không thoải mái, cái gì gọi là "không làm ra loại chuyện nịnh hót này": "Lão Trần, người nhà họ Triển chúng tôi đều quang minh chính trực, đường đường chính chính làm người, không giống có vài người thích nhẹ chê nặng, sợ chịu khổ chịu mệt."

"Con gái lớn của tôi, tòng quân đến biên cương, con trai lớn chủ động xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, ngay cả con trai nhỏ của tôi, tôi cũng sẽ cho nó lên núi xuống nông thôn làm thanh niên tri thức."

Triển Bác liếc ông Trần: "Có vài người á, dựa vào quan hệ sắp xếp công việc cho con cái… Ây yo yo, những việc này đều bị tổ chức chú ý đó."

Triển Bác dùng lời lẽ đanh thép nói: "Người nhà họ Triển chúng tôi không làm ra được chuyện giở mánh khóe tư lợi như vậy!"

Ông Trần suýt chút tắt thở, mặt ông ta lập tức đỏ lên, quả thật ông Trần đã sắp xếp công việc cho con mình, còn nghĩ cách trốn khỏi việc xuống nông thôn, ông ta ngơ ngác: "Ông, ông muốn đưa con trai ông xuống nông thôn làm thanh niên trí thức?"

Năm xưa Triển Bác để Triển Minh Chiêu xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, bao nhiều người suýt xoa ở sau lưng, đây chính là có mẹ kế ắt có cha dượng, cha dượng này còn đưa con trai ruột vào hố lửa.

Bây giờ -- Triển Bác lại muốn đưa con trai út đi làm thanh niên tri thức?

Ông ta là "vì đại nghĩa diệt thân"? Không không không, sao ông ta lại có tư tưởng đoan chính như vậy?

Nếu Triển Bác thật sự để Triển Minh Chiêu xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, lãnh đạo sẽ đánh giá cao ông ta.

Triển Bác hùng hồn nói: "Đương nhiên rồi, con cái nhà họ Triển tôi đâu thể sợ khổ sợ mệt?"

Ông Trần: "...." Sợ là người mang họ Triển này đều điên cả rồi.

Cần sĩ diện mà mất con trai!

Nếu con trai út của ông ta xuống nông thôn làm thanh niên trí thức, vậy sẽ biến thành nông dân, cuộc đời bị hủy hoại mất!

Cũng đúng, hai đứa con gái đều gả cho đoàn trưởng, con trai lớn cưới con gái của nhà họ Cố, còn lại đứa con trai út, cho dù hủy cũng chỉ hủy thôi.

Ông Trần sâu sắc nhìn Triển Bác một cái, thầm nghĩ: Đã làm cha dượng một lần thì ắt sẽ làm cha dượng lần hai.

"Tôi không bằng ông."

"Lão Triển, ông đừng nói suông chứ không làm, tôi đợi chính mắt nhìn ông đưa con trai xuống nông thôn làm thanh niên trí thức."

"Nếu cuối cùng ông không nỡ, tôi sẽ cùng ông Trần cười nhạo ông mỗi ngày."

Triển Bác hừ một tiếng: "Ông cứ đợi mà xem đi."

Bình Luận (0)
Comment