Triển Ngải Bình nhìn cảnh tượng trước mắt, yên lặng mà uống một hớp canh, những phản ứng này của người nhà họ Cố giống như là một quyền đánh vào bông, uổng công bọn họ dự đoán nhiều như thế.
Ngẫm lại cũng đúng, chị gái Triển Ngải Bình đều ngồi ở đây, mấy anh trai không tiện làm khó dễ.
Cố Thịnh cười nói với Triển Ngải Bình: "Vẫn là mặt mũi của vợ lớn."
Triển Ngải Bình: "…?"
Cố Thịnh nói: "Có em ở đây, ai dám làm khó dễ em trai em."
Anh cả Cố ở đối diện nghe thấy Cố Thịnh nói, anh ấy khẽ liếc nhìn Cố Thịnh một cái, lên tiếng nói: "Tiểu Muội kết hôn không thành vấn đề, vấn đề của vợ chồng thằng năm to nhất."
Hai vợ chồng Cố Thịnh và Triển Ngải Bình không hiểu ra sao, tại sao lại kéo tới trên đầu hai người bọn họ.
Anh cả Cố nói: "Anh không tán thành hai người kết hôn nhất."
Đối với anh cả Cố lớn tuổi còn chưa kết hôn mà nói, em trai Cố Thịnh tuổi còn nhỏ chẳng khác gì con ruột anh ấy, từ nhỏ anh ấy đã hay bận tâm chuyện của em trai nhỏ Cố Thịnh.
Mỗi lần Cố Thịnh gây sự, Cố Trạch Ngạn sốt ruột, anh ấy còn sốt ruột hơn Cố Trạch Ngạn, càng muốn dạy dỗ em trai.
Làm anh cả, thằng hai và thằng ba là sinh đôi, một người anh lớn như anh ấy, không chen vào tình cảm của cặp sinh đôi người ta được, tình cảm của thằng hai và thằng ba rất tốt, thằng tư không thường gây sự, thân với mẹ, không thân với anh, chỉ có em trai nhỏ Cố Thịnh, anh cả Cố trút xuống phần lớn tâm huyết, anh cả cảm thấy mình đã hao hết tim gan vì em trai nhỏ.
Thế nhưng em trai nhỏ phản bội, tổn thương trái tim anh ấy.
Lúc trước đi học đại học, cách xa anh trai, sau này được phân công việc, anh cả nghĩ cách muốn đưa em trai tới bên cạnh mình, thế nhưng Cố Thịnh không đồng ý, anh lại muốn đi thật xa, đến biên cương.
Anh cả Cố nhìn thấy Cố Thịnh mà đau đầu, Cố Thịnh nhìn thấy anh ấy cũng bỡ ngỡ.
Anh cả đối với anh luôn có tình thương của cha không giải thích được, luôn muốn chăm sóc anh, thân thiết với anh, muốn bảo vệ anh dưới cánh chim của mình.
Anh ấy còn luôn muốn điều động công tác cho anh, điều Cố Thịnh đến bên cạnh mình.
Sự yêu thích rõ ràng như vậy khiến Cố Thịnh trẻ tuổi cảm thấy khó chịu lại bực bội, nếu anh không có chủ kiến, một lòng chỉ muốn ỷ lại anh trai cũng còn đỡ, thế nhưng anh luôn có suy nghĩ của riêng mình, không muốn tiếp thu sự chăm sóc và che chở của anh trai.
Anh cả Cố ngập tràn tình thương của cha không có chỗ phát tiết, anh ấy làm anh cả, ở địa phương rất có năng lực, cũng có thể chăm sóc em trai em gái, không ngờ không có một người em trai em gái nào cần anh ấy chăm sóc, thu xếp.
Một người ở đất khách làm chính trị, không có ràng buộc, rời xa người nhà… Anh cả Cố lúc con trẻ còn mang theo cảm xúc mãnh liệt và nhiệt huyết, muốn kết hôn với cô gái mình thích, thế nhưng không thành công, cô gái kia bất ngờ ra đi, dẫn đến đả kích rất lớn cho anh.
Cũng không phải tình cảm của bọn họ sâu nặng cỡ nào mà là anh ấy cảm thấy mình quá mềm yếu mới có thể bị cha mẹ can thiệp, không có dũng khí chống lại.
Sau ngày đó, anh cả Cố một lòng tập trung vào công việc, thành công trên sự nghiệp khiến anh ấy sung sướng, làm đàn ông, ai có thể không có dã tâm chứ? Anh ấy không quá để ý chuyện hôn nhân tình yêu mà cảm thấy mình rất trẻ, 30 cũng không gấp, tiếp tục làm việc.
… Hiện tại đến cái tuổi này, một đường chìm nổi, cũng thấy quá nhiều chuyện, anh cả Cố càng không có khát vọng kết hôn, anh ấy không còn giống với lúc còn trẻ, đã không tìm được người con gái thích hợp.
Bên cạnh anh ấy xuất hiện không ít phụ nữ, đều có mưu đồ tiếp cận làm anh ấy vui lòng, tuổi còn nhỏ hơn anh ấy, tuổi trẻ lại xinh đẹp, chỉ một cái liếc mắt anh ấy đã có thể nhìn ra các cô ấy nghĩ cái gì.
Anh cả Cố cũng không muốn tìm một người vợ trẻ cho mình, anh ấy không qua được cái hố đó của mình, mà muốn một người phụ nữ gần tuổi với anh ấy lại có trí tuệ, nhưng bọn họ đều quá tỉnh táo, chỉ thích hợp làm bạn bè, làm đồng chí, không thích hợp làm người yêu.
Hiện tại anh cả Cố đã từ bỏ ý nghĩ kết hôn, suy đoán mình không có đời sau, nhưng con người tuổi càng lớn càng ngóng trông sự náo nhiệt, người nhà đoàn tụ, cảm giác cô độc từ từ xông lên đầu.
"Kết hôn mấy năm, hai người cũng không tới thăm anh." Anh cả Cố nhìn Cố Thịnh, trong lòng vẫn rất oán giận.
Anh ấy nuôi em trai giống như nuôi con trai, kết hôn cũng không chủ động đến thăm anh ấy.
Triển Ngải Bình nói: "Bấy giờ giao thông bất tiện, Cố Thịnh được nghỉ cũng ít."