Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 505 - Chương 505. Ộp Ộp 2

Chương 505. Ộp ộp 2 Chương 505. Ộp ộp 2

Cố Thịnh nói xong cũng rời đi, anh cả Cố bị anh chọc tức đến đau gan, năm người em trai của anh ấy, ai dám nói chuyện không hề khách sáo như thế với anh ấy?

Còn dám nói anh ấy không có gì cả.

Anh cả Cố hết sức tức giận, thằng em trai thối này biết đâm dao vào tim anh ấy nhất, đúng thế, "người anh em tốt" kia của anh ấy cũng sắp làm ông nội rồi, anh ta sắp làm ông nội rồi… Muốn nhồi máu cơ tim ghê.

*

Cố Thịnh trở lại phòng của mình ôm lấy vợ, Triển Ngải Bình lo lắng nói: "Anh chớ để cho anh cả anh tẩy não."

Cố Thịnh cười nói: "Trái tim anh luôn không đổi."

Triển Ngải Bình nói: "Được rồi, chớ chọc giận anh trai anh."

"Ai bảo anh ấy muốn dạy bảo em, anh còn chưa quản em."

Triển Ngải Bình: "… Bảo anh mập anh còn tự hào."

"Chờ sang năm, mau chóng dẫn em về dưỡng thai." Cố Thịnh ôm cô, tuy rằng dạo này Triển Ngải Bình không nói, thế nhưng cô mang thai có phản ứng rất lớn, cơ thể bị dằn vặt gầy đi không ít, Cố Thịnh đau lòng không ngớt, anh hối hận năm nay dẫn cô ngàn dặm xa xôi về nhà chồng.

"Khó chịu thì nói ra, chớ trốn anh rồi ói."

"Em cứ mạnh mẽ như thế, anh của anh nói cái gì em cũng đừng để ở trong lòng, đừng ảnh hưởng tâm trạng của em."

Triển Ngải Bình gật đầu, tựa ở trong lồng ngực của anh, thân thể không thoải mái, cô muốn trở về.

"Chờ lúc chúng ta đi, anh điêu khắc một con ếch đi… Không, chúng ta mua một con ếch bằng sắt cho anh cả anh."

Cố Thịnh: "?"

Triển Ngải Bình bắt chước con ếch kêu vài tiếng: "Ộp ộp ộp ộp[1]…"

[1] 孤寡: Gần giống với từ cô đơn

Cố Thịnh bật cười: "Nói không chừng thật sự bị em chọc tức mà đi tìm người yêu đấy."

"Nếu như anh cả anh tìm được người yêu, đây mới thực sự là cây già nở hoa."

Triển Ngải Bình cũng tò mò anh cả Cố sẽ tìm người yêu thế nào.

*

Trải qua một năm mới náo nhiệt ở nhà họ Cố, năm sau hai vợ chồng Triển Ngải Bình dẫn con cái đến Thượng Hải trước, bọn họ đi thăm cha mẹ nuôi một chuyến, Triển Ngải Bình mang theo đứa nhỏ, không ở thêm, lại không ngừng không nghỉ trở lại nơi đóng quân dưỡng thai.

"Ổ vàng ổ bạc cũng không bằng ổ chó của mình." Đi một quãng thời gian, trong nhà tro bụi tung bay, Cố Thịnh không để cô thu dọn, nói để mình làm, bảo cô ngồi ở bên ngoài tắm nắng, nghỉ ngơi một lát.

Hai đứa bé Oa Bao Nhục và Tiểu Thang Viên canh giữ ở bên cạnh mẹ.

Trương Lệ Dung nhà kế bên nhìn thấy Triển Ngải Bình, kinh ngạc nói: "Bác sĩ Triển, nhà các cô về rồi à?"

"Đoạn đường này khó khăn nhỉ?" Tâm trạng của Trương Lệ Dung thoải mái, cô ta cũng không thích đường núi xóc nảy, vừa khéo, cô ta phát hiện quan hệ của đoàn trưởng La với người trong nhà không được tốt, cả đời không qua lại với mẹ của mình, cũng chính là mẹ chồng cô ta…

Như vậy thật là thoải mái.

Kết hôn rồi cũng không ai chạy đến lập quy củ trên đầu cô ta.

Mà Triển Ngải Bình thì sao, cô còn phải chạy về nhà chồng, làm một người con dâu hiếu thảo, trên đầu Cố Thịnh còn có bốn người anh trai, vậy coi như là có bốn chị dâu, để cô hưởng đủ hết luôn.

"Đúng là không thoải mái thật." Triển Ngải Bình nói: "Gia đình các cô không ra khỏi nhà à?"

Trương Lệ Dung nói: "Có gì mà đi, lão La ở nhà trông con, tôi cảm thấy anh ấy chăm con rất bài bản."

Triển Ngải Bình giật dây nói: "Đúng vậy, cô khích lệ lão La nhiều hơn, trong viện gia chúc ai mà không khen hai người xứng đôi, sau khi cưới cô, lão La luôn một lòng chăm lo cho gia đình."

"Đúng thế!" Trương Lệ Dung thẳng người, "Bác sĩ Triển, cô bảo đoàn trưởng Cố thương cô nhiều hơn, cô nuôi hai đứa bé rất khổ cực rồi, đàn ông ở nhà nên đỡ đần giúp vợ nhiều hơn." Hiện tại Trương Lệ Dung cũng không có ý gì khác, cô ta luôn ngóng trông nhà kế bên xào xáo, tốt nhất là tính tình Triển Ngải Bình vừa kiêu ngạo vừa xấu tính, Cố Thịnh thực sự không nhịn cô nổi.

Triển Ngải Bình nói: "Sao có thể nói là đỡ đần? Con cái chẳng lẽ là con của một mình phụ nữ, phụ nữ làm việc nhà là phải? Đàn ông làm việc nhà chính là đỡ đần giúp đỡ phụ nữ sao? Đây cũng không phải là giúp chúng ta một tay, đây là chuyện thường tình ở đời."

Trương Lệ Dung: "…"

Vậy mà cô ta lại không nghĩ tới.

Nhưng cô ta cảm thấy Triển Ngải Bình nói rất đúng.

Hai người bọn họ ở bên ngoài trò chuyện, đoàn trưởng La mặt mày tối sầm ở trong nhà nghe thấy, được rồi, Tiểu Cố nhà kế bên đã trở về, anh ta còn muốn kết đồng minh với Tiểu Cố, đàn ông bọn họ phải kiên cường lên, kết quả hai người các cô lại điên cuồng thế.

Chờ Trương Lệ Dung đi vào nhà, đoàn trưởng La vội vàng kéo cô ta lại: "Em nói gì với bác sĩ Triển nhà kế bên thế?"

Trương Lệ Dung nở nụ cười: "Anh không hiểu đâu, cái này gọi là Trời muốn diệt thì ắt sẽ khiến kẻ đó điên lên, gần đây tôi đọc mấy quyển sách sử, hiểu được đạo lý trong đó."

"Phải để bác sĩ Triển nhà kế bên điên lên, anh xem cô ấy nói gì, giống một người phụ nữ đường hoàng không?"

"Đàn ông ở trong nhà làm việc nhà, không phải đỡ đần giúp đỡ phụ nữ vậy là giúp ai chứ?"

Đoàn trưởng La: "…"

Đoàn trưởng La nhìn gương mặt của Trương Lệ Dung, nghĩ thầm bác sĩ Triển nhà kế bên có điên hay không thì anh ta không rõ, thế nhưng Trương Lệ Dung ở nhà thì điên thật.

Khi nào cô ta mới có thể diệt vong?

Nếu không thì anh ta đổi sách lược, để Trương Lệ Dung ở nhà càng thêm hung hăng ngông cuồng, cô ta sớm muộn gì cũng gây ra họa lớn, tự chịu diệt vong.

*

Lúc anh cả Cố gần đi cầm theo một con ếch bằng sắt, anh ấy quả thật rất tức giận, nhớ tới Cố Thịnh nói "ộp ộp cô đơn", nghĩ thầm mình quả thật vừa cô đơn vừa lẻ loi.

Nếu không phải bị em năm kích thích, trái lại anh ấy không hề nghĩ tới yêu đương.

Nhưng con ếch này vừa xuất hiện, kích thích anh ấy quá độ.

Anh cả Cố buông lỏng, nhờ người tìm đối tượng cho mình, gần tuổi thì anh ấy không chịu, vẫn có ý định tìm người nhỏ hơn mình, mà tuổi nhỏ hơn mình, kết hôn lần đầu, anh ấy cũng không chịu, muốn tìm người xinh đẹp đã kết hôn hai lần có đứa con, có điều… Người phụ nữ đó cũng không cần quá xinh đẹp, nếu vợ quá xinh đẹp sẽ làm hỏng hình tượng của anh ấy.

Đẹp hơn người bình thường là được.

Tìm tới tìm lui, vừa vặn có người dẫn mối một người cho anh ấy, người nọ đã ly hôn, có con gái, sinh sống trong đại viện, tuổi nhỏ hơn anh ấy, tên là Tần Lộ.

Bình Luận (0)
Comment