Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 507 - Chương 507. Chỉ Điểm 2

Chương 507. Chỉ điểm 2 Chương 507. Chỉ điểm 2

Triển Ngải Bình ở bên kia điện thoại nói: "Thật sao? Vậy chúc mừng cô."

Cô cũng coi như là cho Tần Lộ một bậc thang đi xuống, Tần Lộ này thật là biết cách giày vò, giày vò đến giày vò đi, thế mà lại phục hôn rồi.

May mà cô ta không trở thành chị dâu cô.

Triển Ngải Bình thật lòng nói: "Chúc cô và thầy giáo Chu hạnh phúc."

"Cảm ơn." Tần Lộ thu lại ý cười bên mép, muốn khôi phục cuộc sống trước kia một lần nữa.

Trước đây cô ta cũng là người phụ nữ khiến người ta ước ao, sau này cô ta cũng sẽ như thế.

Chỉ có điều gương vỡ lại lành, vết rách vẫn còn đó, thầy giáo Chu hăm hở cầu tiến hơn trước đây không ít, bắt đầu một lòng một dạ trèo lên cao, anh ta muốn ra khỏi hệ thống giáo dục, đến học viện Chính trị học tập, muốn tham gia chính trị.

Thầy giáo Chu nỗ lực phát triển, khiến thời gian dành cho gia đình cũng ít đi.

Tần Lộ lại rơi vào trong hối hận tan vỡ.

Cô ta phát hiện cuộc sống sau khi phục hôn cũng không phải điều cô ta muốn, Tần Lộ vô cùng mâu thuẫn, thầy giáo Chu không còn săn sóc, yêu thương cô ta như trước đây, tình cảm khắng khít giữa bọn họ đã bị cơn cãi vã kia mài đi.

Thầy giáo Chu hăm hở phát triển, đây là điều trước kia Tần Lộ muốn, nhưng sau khi anh ta thật sự bắt đầu leo lên trên, anh ta cũng đã trở nên rất xa lạ.

Đối mặt với một người chồng xa lạ như thế, tại sao cô ta không tìm một người khác?

*

"Làm em sợ muốn chết, em còn tưởng rằng Tần Lộ sẽ trở thành chị dâu em." Lúc Triển Ngải Bình và Cố Thịnh nói tới chuyện này, trong lòng cô vẫn còn sợ hãi.

Cố Thịnh cười nói: "Lẽ nào chị dâu anh không phải là chị dâu em?"

Triển Ngải Bình: "Anh còn cười, nếu như việc này thành thật, xem anh còn cười nổi hay không."

"Chắc chắn không được." Cố Thịnh nói: "Người giống như anh trai anh, chịu được anh ấy có lẽ chỉ có hai loại người."

Triển Ngải Bình tò mò nói: "Hai loại người?"

"Hoặc là người có tính tình hung dữ táo bạo, không nhường anh ấy, khiến anh trai anh lùi về sau một bước; hoặc là tượng đất có tính tình cực kỳ yếu ớt, cả đời mặc người nhào nặn."

"Không phải Tạ Uyển nói chồng cũ của Tần Lộ rất quan tâm săn sóc cô ta sao, cô ta từng sống với kiểu chồng này, còn có thể chịu được anh của anh ư?"

Triển Ngải Bình thổn thức: "Khó trách cô ta vội vàng phục hôn với chồng cũ, có lẽ là không chịu nổi."

"Em cảm thấy anh cả anh cũng không nhiều tật xấu lắm, sao Tần Lộ không chịu nổi nhỉ?"

Từ trong mắt người ngoài, Triển Ngải Bình cảm thấy anh cả Cố vẫn tính là một người chồng đáng tin, cũng không có những tật xấu khác, không đánh phụ nữ, tính tình cũng không hung dữ… Sao Tần Lộ lại không chịu nổi, chạy về phục hôn nhỉ?

Cố Thịnh nói: "Dao cắt ở trên người mình mới biết đau."

"Nếu như em bị anh của anh quản thì em sẽ biết, người này cực kỳ lải nhải, cái gì anh ấy cũng không vừa mắt, anh ấy chỉ hài lòng với bản thân mình thôi."

Triển Ngải Bình gật gù, cô bật cười nói: "Anh còn rất có kinh nghiệm."

*

Sau khi Tần Lộ phụ hôn với chồng cũ, Cố Nghiêu không tiếp tục tìm đối tượng nữa, bởi vì anh ấy cảm thấy không có ý nghĩa gì.

Phụ nữ giống như Tần Lộ không có gì khác biệt với những người phụ nữ chủ động nhào tới trước kia, các cô đều nghĩ cách làm anh ấy vui lòng.

Nhưng Cố Nghiêu cảm thấy vô vị, tuy rằng trong lòng anh ấy luôn cảm thấy, đàn ông nên tìm người phụ nữ ngoan ngoãn phục tùng, nhưng người ngoan ngoãn phục tùng bên cạnh anh ấy rất nhiều, thế nhưng Cố Nghiêu biết rõ, những người này mưu cầu thứ gì.

Có lẽ xuất phát từ sự tầm thường của lòng người, những người này càng muốn được cái gì, anh ấy lại càng không muốn để cho người ta có được thứ đó.

Thực ra trong mắt anh ấy không chứa được nửa hạt cát, rất ghét người cố gắng bám víu anh ấy kiếm lợi ích.

Cõi đời này không thể có người phụ nữ nào không cầu lợi ích, cái gì cũng không cần, chỉ một lòng thích anh ấy, ngoan ngoãn phục tùng anh ấy, hết thảy đều là suy nghĩ vì anh ấy.

Nếu như hai vợ chồng Triển Ngải Bình nghe thấy những suy nghĩ trong lòng anh ấy, nhất định sẽ trăm miệng một lời nói: Anh đang suy nghĩ viển vông!

"Là em cam tình nguyện bị cô ấy đùa bỡn ở trong lòng bàn tay."

Anh cả Cố suy nghĩ một hồi, nghĩ thầm so với tìm người kết hôn, không bằng

đàng hoàng tiếp nhận sự thật, anh ấy không muốn bị người khác khống chế, cũng sẽ không có người phụ nữ nào làm được, cho nên vẫn không nên yêu người nào là tuyệt nhất.

Cưới người phụ nữ đã có một đời chồng, có thêm một đứa con riêng sao?

Vậy còn không bằng coi em trai như con trai, nói thế nào cũng là mình nhìn lớn lên, con trai cháu trai cháu gái anh ấy đều có, có chỗ để anh ấy bận tâm.

Chờ tìm cơ hội đến chỗ em trai xem thử, nghĩ cách bảo anh quản vợ thật nghiêm mới được.

Bình Luận (0)
Comment