Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 516 - Chương 516. Chị Gái 1

Chương 516. Chị gái 1 Chương 516. Chị gái 1

Triển Minh Khang và Tăng Giang xuống nông thôn ở thôn giữa, Trần Viên ở thôn trên, cách rất xa, một quãng đường núi dài xoay quanh, quy mô thôn làng ở đây chằng chịt giữa núi rừng, người bình thường dễ lạc đường.

Ban ngày, mặt trời chói chang, ánh mắt trời chiếu xuống nóng như lửa, lá xanh ở dưới ánh mặt trời càng trơn bóng, phát ra một màu sắc như phỉ thúy, rực rỡ xanh biếc, vốn nên khiến người ta vui sướng nhưng mà Triển Minh Khang lại không cười nổi.

Cậu ta ở trong ký túc xá thanh niên trí thức làm bằng gỗ, mấy nam thanh niên trí thức ở chung với nhau, mùi vừa nồng vừa nặng, cũng có nam thanh niên trí thức tuổi nhỏ hơn, lớn hơn cậu ta chăm sóc cậu ta.

Triển Minh Khang mới vừa xuống nông thôn tham gia sản xuất, cậu ta đã lập tức ồn ào, nói thân thế của mình cho thiên hạ đều biết: "Cha tôi là… Hai anh rể của tôi đều là đoàn trưởng…"

Không chỉ có hai anh rể của cậu ta đều là đoàn trưởng, anh rể của cậu ta - Cố Thịnh thế nào thế nào… Mặc dù chỉ là anh rể kế, nhưng nói ra cũng khiến người ta hoảng sợ, hơn nữa cậu ta béo trắng, người trong thôn và những thanh niên trí thức khác quả thật không dám bạc đãi cậu ta, cũng chỉ để cậu ta làm những công việc nhẹ nhàng.

Ví dụ những việc an nhàn như "chăn bò", "hốt phân".

Đối với người khác mà nói, hốt phân là công việc thoải mái mà mọi người mong còn không được, đều là để người già yếu bệnh tật trong thôn làm, mà Triển Minh Khang bị yêu cầu đi lấy cái sọt "hốt phân", cậu ta chỉ cảm thấy bị vũ nhục.

Tăn Giang nói với cậu ta: "Nếu không thì tôi chăn bò hốt phân giúp cậu, cậu đi làm việc của tôi đi."

Triển Minh Khang đồng ý, Tăng Giang vốn đã học cách dùng dụng cụ nông nghiệp, Triển Minh Khang chưa từng thấy nên cảm thấy mới mẻ, hùng hục theo xuống ruộng. Ruộng này, dù cho đội mũ rơm cũng cảm giác như mình bị phơi tróc da, không giống như hốt phân, rất nhàn nhã.

Triển Minh Khang thử một ngày, cậu ta liền ngoan ngoãn chạy về hốt phân.

Tuy rằng hốt phân khó nghe một chút, thế nhưng phân người hong khô cũng không hôi, phải ngửi kỹ mới ngửi thấy mùi.

Triển Minh Khang nói với Tăng Giang: "Việc của cậu, tự cậu làm đi."

Tăng Giang vô cùng tiếc nuối, cậu ấy là một thư sinh vai không thể khiêng tay không thể gánh, mới vừa tiếp xúc công việc chân tay ở nông thôn, dù cho không cần bao nhiêu sức, cậu ấy cũng cảm thấy mệt mỏi không thể tả, đặc biệt là ở thời điểm nóng bức như vậy.

Cậu ấy tình nguyện đi hốt phân người.

Tăng Giang ngưỡng mộ Triển Minh Khang có một thân thế tốt, có hai người anh rể lợi hại mới có thể được công việc nhẹ nhàng như hốt phân.

Tăng Giang không thể làm gì khác là đàng hoàng làm việc nhà nông, Triển Minh Khang theo dõi cậu ấy, cậu ta cảm thấy người đàn ông này một lòng muốn lười biếng, cũng không biết sẽ nghĩ ra cách gì hay.

Tăng Giang làm đồng áng mấy ngày, cậu ấy từ từ trải qua cuộc sống tốt đẹp, cậu ấy qua lại gần gũi với một cô gái bản địa trong "gia đình giàu có", phía trên người ta có ba người anh trai, chỉ có một người em gái là cô ấy, trong nhà có một nhóm người làm việc tốn sức, cha mẹ trong ở công xã cũng rất được lòng dân, sau khi Tăng Giang và Tiết Tiểu Muội quen nhau, đãi ngộ của cậu ấy liên tục tăng lên.

Công việc dễ dàng thì cho Tăng Giang, cậu ấy còn được điều sang trường tiểu học trong thôn làm thầy giáo, cả ngày ở trong lớp học, không cần ra bên ngoài phơi nắng.

Mỗi ngày Tiết Tiểu Muội còn đưa nước trái cây, thời tiết này không lo cái ăn, trên núi nhiều nấm, đủ loại quả dại, người lớn lên trên núi từ nhỏ, đi lên núi một chuyến có thể mang một đống "đồ ngon" về. Tiết Tiểu Muội tay chân lanh lẹ, tính cách cũng lanh lẹ, Tăng Giang rất thích cô ấy, cảm thấy cô ấy là một người vợ hiền lý tưởng.

"Tiểu Muội, em cũng học chữ đọc sách với anh đi." Tăng Giang nói với Tiết Tiểu Muội, ở nông thôn, ngày mùa quả thực bận rộn, thế nhưng ngày thanh nhàn cũng nhiều, nếu rảnh rỗi trong thôn cũng không có gì làm, không ít người trốn trong chăn tạo em bé, nếu không thì chính là ba cô sáu bà nói chuyện tán dóc, nghe cái loa phát thanh trong thôn, nếu không thì nam nữ tụ tập cùng một chỗ hát ca.

Tiết Tiểu Muội ngây ngẩn cả người: "Em học chữ hả?"

Cô ấy là một cô gái, các trưởng bối đều nói, con gái không cần đọc nhiều sách, vì thế, ở nông thôn rất nhiều phụ nữ đều không có văn hóa, cũng chỉ có lúc xóa nạn mù chữ, bị ép học tiểu học, dân quê có một trường tiểu học là đủ rồi, biết viết tên của mình, tính toán này kia.

Tăng Giang nói: "Đúng vậy, chỗ anh có nhiều sách lắm, em có thể đọc, ngược lại cũng giết thời gian, hai ta còn có thể tâm sự."

Tăng Giang định cắm rễ ở đây, tìm một cô gái nông thôn bản địa là mục tiêu của cậu ấy, cậu ấy cảm thấy gia đình của Tiết Tiểu Muội không tệ, Tiết Tiểu Muội cũng cần cù, ngoại hình xinh xắn, hai người bọn họ hẳn có thể trải qua những tháng ngày náo nhiệt.

Trên cở sở vật chất còn phải có đời sống tinh thần, Tăng Giang không ôm ấp bất kỳ hy vọng nào đối với thi đại học, mấy năm qua cuộc vận động giảm xuống, giáo dục trong trường học rối tinh rối mù, dưới cái nhìn của cậu ấy, đọc sách biết chữ chính là giết thời gian, không có tinh thần theo đuổi quá cao.

Tiết Tiểu Muội nói: "Em, một cô gái như em học văn hóa làm gì?"

Tăng Giang nói: "Không làm gì cả, chẳng qua là giết thời gian, em xem thử đi, cuộc sách thiếu nhi này rất thú vị…"

Tiết Tiểu Muội bị cậu ấy nói mà cũng hiếu kì, đến gần cùng đọc sách với cậu ấy, cô ấy nhận biết vài chữ, Tăng Giang khen ngợi nói: "Em thật thông minh, rất nhanh sẽ nhớ kỹ, anh còn mượn một bộ mười vạn câu hỏi vì sao, hai chúng ta đọc giết thời gian đi."

Bình Luận (0)
Comment