Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 523 - Chương 523. Quả Dưa Hấu 2

Chương 523. Quả dưa hấu 2 Chương 523. Quả dưa hấu 2

Chủ nhiệm Lý nhìn chằm chằm đóa hoa nở diễm lệ nhất, luôn cảm thấy hơi không thích hợp, trong phòng hình như quá yên tĩnh? Chị ấy cũng từng nuôi con, chỉ cần mấy đứa trẻ tụ lại với nhau sẽ rất ầm ĩ, ở nhà không thiếu tiếng động.

Chỉ là một đứa bé còn ồn hơn một đám vịt, hơn nữa cổ họng của trẻ con vừa bén vừa vang dội, gào lên khiến người ta muốn rách màng nhĩ.

Lúc trước nhà chị ấy nuôi ba đứa con trai, lỗ tai ong ong ong, cả ngày không yên tĩnh.

Hai đứa bé của bác sĩ Triển đâu, sao yên tĩnh như thế?

"Hựu Hựu và Viên Viên không ở nhà à?" Chủ nhiệm Lý lên tiếng hỏi.

Cố Tương Nghi cười nói: "Có, ở bên chị dâu em đấy."

"Thật sao?" Chủ nhiệm Lý kinh ngạc.

Cố Tương Nghi nói: "Cháu trai lớn của em đang kể chuyện cho hai em gái."

Chủ nhiệm Lý: "…" Không tin.

"Chị dâu, chủ nhiệm Lý tới rồi." Cố Tương Nghi dẫn chủ nhiệm Lý tiến vào phòng ngủ, Triển Ngải Bình ngồi ở trên giường, Tiểu Miên Hoa nằm ngửa ở bên cạnh cô, Tiểu Thang Viên nằm nhoài bên giường, anh trai Oa Bao Nhục cầm một quyển sách đang kể chuyện một cách nề nếp.

Thanh âm của Oa Bao Nhục vô cùng nhu hòa, đang kể Tôn Ngộ Không ba lần đánh Bạch Cốt Tinh trong Tây Du Ký.

Tiểu Thang Viên hỏi anh trai: "Em cũng có thể biến thành mỹ nhân như Bạch Cốt Tinh sao?"

Oa Bao Nhục lạnh lùng nói: "Anh không muốn có em gái là Bạch Cốt Tinh."

Tiểu Thang Viên: "Anh trai thì sao?"

Oa Bao Nhục: "Anh muốn làm người lợi hại nhất, anh muốn làm Phật Tổ Như Lai."

Triển Ngải Bình bóp mặt một cái, bình luận: " Khi còn bé mẹ và cha chỉ muốn làm Tề Thiên Đại Thánh Tôn Ngộ Không."

Sao nhóc con nhà bọn họ không hiểu sức hút của Mỹ Hầu Vương chứ.

Muốn làm Phật Tổ Như Lai làm chi?

Tiểu Thang Viên hiếu kỳ nói: "Mẹ, tại sao? Tại sao thế? Tại sao cha cũng muốn làm khỉ?"

Cha anh tuấn cao to như vậy, làm Thác Tháp Lý Thiên Vương không tốt sao?

Triển Ngải Bình: "…"

"Bởi vì làm Mỹ Hầu Vương là có thể chơi với em gái, cha là anh trai có thể diễn Mỹ Hầu Vương, để em gái làm hầu tử hầu tôn trong Hoa Quả Sơn."

Tiểu Thang Viên: "A!?"

Oa Bao Nhục từ chối, cậu bé là một người "đàn ông" nghiêm chỉnh, không muốn làm khỉ.

Cố Tương Nghi: "?!!! Chị dâu?!"

Chủ nhiệm Lý hiếu kỳ nói: "… Bác sĩ Triển, đứa lớn nhà em đã biết đọc chữ rồi hả?"

Triển Ngải Bình nói: "Tự nó học chơi thôi, biết vài chữ."

Oa Bao Nhục: "Cháu còn biết đọc thơ, đọc bảng cửu chương chín nhân chín, cháu cũng biết tính nhẩm, chủ nhiệm Lý, dì muốn kiểm tra toán học của cháu không? Cộng trừ nhân chia cháu đều biết!"

Oa Bao Nhục sớm đã quen đường đi nước bước của những người lớn này, đầu tiên là khen cậu nhóc thông minh, sau đó chắc chắn sẽ nói muốn đố cậu nhóc… Thay vì chờ người lớn mở miệng, không bằng cậu nhóc chủ động xuất kích.

Chủ nhiệm Lý: "… Dì tới thăm mẹ các con."

Chị ấy không phải đến xem nhóc con khoe khoang tài nghệ.

"Dì thật sự không muốn nghe cháu đọc thơ sao?" Oa Bao Nhục đứng bên chân chủ nhiệm Lý ngửa đầu nhìn: "Cháu còn biết đọc văn xuôi, thơ cổ đại, thơ hiện đại cháu đều biết!"

Chủ nhiệm Lý: "Đứa nhỏ này thật là nhiệt tình ——"

Tiểu Thang Viên nói: "Dì Lý, dì muốn xem cháu múa không?"

Bình thường anh của cô nhóc biểu diễn tài nghệ xong sẽ đến phiên cô nhóc, Tiểu Thang Viên cũng đã quen rồi, cha là đoàn trưởng, trong đoàn có rất nhiều chú, mỗi lần nói đến nói đi đều là những câu từ giống nhau, cái gì mà đứa nhỏ nhà đoàn trưởng nuôi rất giỏi, ồ hiểu chuyện rồi hả? Biết đếm biết đọc chữ à? Còn có thể đọc thơ, đọc một bài nghe thử nào? Nhóc con còn có thể múa hả? Múa một bản thử xem…

Chủ nhiệm Lý: "Ngày thường các cháu đều biểu diễn cho mẹ xem sao?"

Oa Bao Nhục thở dài nói: "Mẹ nói mẹ chán nghe rồi, cũng xem chán rồi."

Cô út nói mẹ sinh em gái, thân thể không thoải mái, cần nghỉ ngơi, mà anh em bọn chúng thì phải nghĩ cách dỗ mẹ vui.

Nhưng mẹ thật khó dỗ!

Triển Ngải Bình: "…"

Nhìn đám nhỏ nói lời này xem, làm cho cô cảm giác mình như hôn quân cổ đại vậy.

Chủ nhiệm Lý: "…"

"Tiểu Triển à, những ngày qua em trải qua thật đặc sắc." Suýt nữa khiến chủ nhiệm Lý quên mất ban đầu mình đến vì cái gì, rõ ràng chị đến động viên cảm xúc của người vợ sinh con, chồng lại không ở bên…

Chồng không ở bên hình như cũng không ảnh hưởng gì?

Chủ nhiệm Lý nhìn lướt qua Oa Bao Nhục và Tiểu Thang Viên, đôi anh em nhỏ này lớn lên xinh đẹp, hai nhóc được ăn vận sạch sẽ, đặc biệt là Tiểu Thang Viên, trên đầu bé gái thắt bím tóc phức tạp, còn kẹp kẹp tóc bươm bướm xinh đẹp.

Nhìn lại Triển Ngải Bình, Triển Ngải Bình mới vừa sinh con, thân thể yếu ớt, tuy rằng khí sắc không được tốt, suy yếu trắng bệch, so với viện trưởng Triển ngày thường thì có một mặt nhã nhặn lịch sự dịu dàng, người thấy mà yêu.

Vầng trán của cô cũng không có sầu oán… Tuổi Triển Ngải Bình không coi là nhỏ, thế nhưng chủ nhiệm Lý luôn cảm thấy cô như lúc vừa mới tới, năm tháng cũng không để lại bao nhiêu dấu vết trên khóe mắt cô.

Đó cũng là đương nhiên, đối với phụ nữ mà nói, sinh con là một cái hố, sau khi sinh con phụ nữ già nhanh hơn, không phải bởi vì sinh con mà là nuôi dưỡng con cái khổ cực, mới vừa sinh con, khí huyết yếu, lại phải chịu đựng đút cho con nhỏ bú sữa, chờ đứa nhỏ lớn hơn chút, biết chạy biết nhảy, càng phải quan tâm nhiều hơn.

Không phải sinh con khiến người ta gia đi mà là bận tâm khiến người ta già đi.

Bình Luận (0)
Comment