Lúc Triển Ngải Bình sinh con, đoàn trưởng Cố không ở bên cạnh, Cố Tương Nghi canh bên cạnh cô, Triển Minh Chiêu vừa nghe tin thì chạy tới, hai đứa bé Oa Bao Nhục và Tiểu Thang Viên lo lắng liên tục hỏi: "Lúc nào mẹ mới ra ngoài ạ?"
"Nhanh thôi, sắp rồi."
Cũng không phải thai đầu, cái thai này sinh vô cùng thuận lợi, một bé gái nặng năm cân, khóc cực kỳ lớn.
Triển Ngải Bình nghe âm thanh vang dội, nghĩ thầm lẽ nào thật sự là một cô con gái giống cô?
Kẹo bông ngọt ngào, có phải đã biến thành cây gậy bông không.
"Hựu Hựu và Viên Viên, các con có em gái rồi!"
Chị dâu bình an sinh đứa nhỏ ra, Cố Tương Nghi yên tâm, Triển Minh Chiêu cũng yên tâm, ở bên cạnh bận bịu tứ phía.
Triển Ngải Bình không ở trong bệnh viện lâu, về nhà ở cữ, con gái Tiểu Miên Hoa ngọt ngào ngủ ở bên cạnh cô vô cùng ngon lành.
Đứa con gái này vừa ra đời đã khóc lớn tiếng, nhưng không hề ầm ĩ, ăn ngon uống sướng, nếu không thì a ôi chao a kêu vài tiếng, là đứa nhỏ rất dễ chăm.
Triển Ngải Bình nhìn chằm chằm mặt con gái nhỏ, phát hiện con bé không quá giống Cố Thịnh, cũng không quá giống cô. Cố Thịnh mũi cao mày kiếm, đường nét trên mặt đều thẳng tắp, sắc bén cứng rắn, mà cô cũng là vẻ diễm lệ, rất sắc bén.
Tiểu Miên Hoa nhà cô ngũ quan vô cùng nhu hòa thanh tú, dịu dàng, thật giống một cây kẹo bông, mềm nhũn, cười lên là vẻ ngây thơ trong sáng dịu dàng.
Triển Ngải Bình không nhịn được nghĩ, tướng mạo như vậy, tính cách sẽ giống Triển Đại Bình Bình cô sao?
Cô và Cố Thịnh lại sinh ra một cô con gái có tướng mạo như thế!
Ly kỳ thật.
Tiểu Miên Hoa có vẻ rất giống bọn họ, nhưng lại không giống bọn họ cho lắm, mềm mại như vắt mì, dung mạo của cô bé thật dịu dàng.
Giống như là san bằng hết sự gai góc trên mặt cô và Cố Thịnh.
Triển Ngải Bình: "…"
Dịu dàng?
Tính cách cũng dịu dàng sao?
*
"Nhà kế bên sinh con, thật sự là một cô con gái." Trương Lệ Dung biết Triển
Ngải Bình nhà kế bên sinh con gái, cô ta vui mừng khôn xiết, nghĩ thầm cô nói muốn sinh con gái lần này sinh con gái thật, cũng không biết cô vui thật hay vui giả.
Tương lai hai cô con gái nhà cô cũng phải gả cho người khác, con gái gả ra ngoài như bát nước đổ đi.
Trương Lệ Dung dỗ con mình ăn cơm, nhà cô ta chỉ có một đứa con trai, nuôi nấng vô cùng nuông chiều, hai vợ chồng cho cậu bé dùng đồ tốt nhất, ăn đồ ngon nhất, giày trẻ em mà con trai mang đều là giày da mười đồng tiền một đôi, gia đình bình thường không thể mang nổi.
Cô ta cảm thấy con trai mình có đãi ngộ tốt hơn Oa Bao Nhục nhà kế bên, đứa con mà nhà bọn họ nuôi chắc chắn ưu tú hơn nhà kế bên.
Trẻ con trong đại viện này đều phải hâm mộ con trai cô ta.
"Chủ nhiệm Lý, cô tới rồi hả?" Trương Lệ Dung nhìn thấy chủ nhiệm Lý, bèn lên tiếng chào hỏi chị ấy.
Chủ nhiệm Lý Ngọc Hà nói: "Tôi tới thăm bác sĩ Triển, cô ấy mới vừa sinh con, chồng lại không ở bên, tôi làm chủ nhiệm Hội Phụ nữ nhất định phải tới xem tình huống, tránh cho có mâu thuẫn cảm xúc gì…"
Trương Lệ Dung cười nói: "Vậy cô nên đi thăm đi, bác sĩ Triển mới sinh con gái."
Chủ nhiệm Lý: "… Cô ấy sinh con gái còn không vui à?"
Trương Lệ Dung nói: "Sinh bốn đứa con trai như cô mới vui chứ."
Chủ nhiệm Lý lộ ra nụ cười gượng, nghĩ thầm tôi vui cái rắm, nếu có thể có một đứa con gái thì cũng không tới mức…
Chị ấy thở dài một hơi ở trong lòng, sinh bốn đứa con trai, nói không vui là giả, lớn lên dưới hoàn cảnh như vậy đều ham muốn sinh con trai, rất nhiều người cũng khen chị ấy biết sinh.
Không ít người đến nhà chị ấy thấm phúc khí, hận không thể thai nào cũng sinh con trai, khiến nhà chị ấy trở nên có mặt mũi, đến ngay cả bản thân chủ nhiệm Lý cũng không khỏi sinh lòng đắc ý.
Chủ nhiệm Lý đứng ở cửa nhà họ Cố, trong lòng chần chờ, bối rối nghĩ đợi lát nữa mình nói chuyện phải cẩn thận một chút. Trên thực tế tình huống như vậy chị ấy đã thấy rất nhiều, vợ quân nhân như Triển Ngải Bình, không thiếu được việc sẽ oán giận chồng không ở bên người, hoặc là ngưỡng mộ chủ nhiệm Lý sinh bốn đứa con trai.
Chủ nhiệm Lý chỉ đành nhẹ nhàng phẩy tay, bé trai bướng bỉnh, sinh nhiều ầm ĩ nhiều!
Chủ nhiệm Lý đi vào nhà họ Cố, Cố Thịnh không ở nhà, Cố Tương Nghi xin nghỉ chăm sóc chị dâu, Triển Minh Chiêu cũng ở bên, Oa Bao Nhục và Tiểu Thang viên cũng ở nhà với mẹ.
Chủ nhiệm Lý đi vào nhà, Cố Tương Nghi chào hỏi chị ấy, chủ nhiệm Lý nhìn chung quanh một chút, trong phòng bố trí ấm áp khiến lòng người khoan khoái, trong bình hoa trên bàn đổ nước sạch, cắm mười mấy cành hoa tươi vào, khiến màu sắc trong phòng sạch sẽ, đẹp đẽ.