Chị dâu Ngưu thay bộ màu vàng mà Trương Lệ Dung từng mặc, vóc dáng cô ta đẫy đà cao to hơn Trương Lệ Dung, cố ý mặc quần áo đi trước mặt Trương Lệ Dung giống như là một con công đực vênh vang đắc ý, cô em chồng Ngưu Xuân Yến cười híp mắt ở bên cạnh cô ta, luôn mồm khen ngợi: "Chị dâu, chị mặc bộ này đẹp quá!"
"Nếu em là anh em, em ắt sẽ bị chị mê đắm." Ngưu Xuân Yến khoa trương la to, em chồng chị dâu hai người sáp lại nhau có thể lên sân khấu hát kịch.
Chị dâu Ngưu cố ý xua tay: "Chị cảm thấy bộ này quá trẻ, không tiện mặc ra ngoài, người ta chưa sinh con mặc còn thích hợp, chị đã sinh năm đứa con… Chị đã sinh con rồi, phải giữ thể diện."
Ngưu Xuân Yến nói: "Đúng vậy, những người như chúng ta đều cần mặt mũi."
…
Trương Lệ Dung nhà kế bên nghe hai người họ kẻ xướng người họa, tức giận muốn chết, cô ta cắn nát một cái răng bạc, chạy về trong phòng, tìm cây kéo, cô ta muốn cắt nát bộ váy màu vàng này.
Trước kia đây là bộ đồ cô ta thích nhất.
Hiện tại cô ta vô cùng buồn nôn, cô ta mới không mặc quần áo giống y chang ả đàn bà xúi quẩy đó.
Trương Lệ Dung tức giận đến mức cắt nát quần áo thành từng mảnh từng mảnh vải rách, cô ta còn cố ý vứt trong sân chính là vì cho hai chị em họ xem, nói cho họ biết: Tôi xem thường việc mặc quần áo giống đám người đê hèn mấy người!
Đoàn trưởng La vừa về nhà đã hùng hổ: "Bộ quần áo tốt như vậy mà em cắt nát bét, em nổi điên gì vậy?!"
"Em điên rồi!"
Trương Lệ Dung lộ vẻ mặt xúi quẩy nói: "Nói bỏ chính là bỏ!"
Chị dâu Ngưu và Ngưu Xuân Yến thấy bộ quần áo nát bấy trong sân nhà họ La, hai người bọn họ không đau cũng không ngứa, còn cảm thấy hết sức vui sướng.
Ngưu Xuân Yến: "Những nàng dâu da mặt mỏng đó cứ như vậy, tính tình nhỏ nhen."
Chị dâu Ngưu che miệng cười: "Ai nha, một bộ quần áo tốt lại nát bét rồi, quả nhiên là điệu bộ của cô chủ trong thành phố."
"Đúng thế."
…
Sau khi khiến Trương Lê Dung buồn nôn, chị dâu Ngưu và Ngưu Xuân Yến định dùng phương pháp giống nhau để khiến Triển Ngải Bình buồn nôn, em chồng chị dâu bọn họ có hứng thú giống nhau, ngày thường thích xem việc vui.
Loại chuyện không ảnh hưởng toàn cục này, nếu muốn so đo thật cũng không phải lỗi của hai người bọn họ, mà là những nàng dâu đó không phóng khoáng, tính toán chi li!
Chị dâu Ngưu mặc bộ đồ màu vàng của Trương Lệ Dung, để Ngưu Xuân Yến mặc váy dài màu xanh trắng giống Triển Ngải Bình, Ngưu Xuân Yến lớn tuổi vẫn không kết hôn, vẻ ngoài coi như thanh tú, không phải đại mỹ nhân gì, nhưng cô ta cũng không xấu, hơn nữa có một người anh trai làm sĩ quan, Ngưu Xuân Yến cho là mình chỉ cần muốn gả thì rất nhiều người đều muốn kết hôn với cô ta, cô ta đã chọn thì phải chọn người tốt.
Ví dụ như em trai của Triển Ngải Bình - Triển Minh Chiêu, đương nhiên, nếu như đoàn trưởng Cố Thịnh không còn vợ, cô ta cũng không để ý gả cho đoàn trưởng đã kết hôn lần hai.
Nhà họ Cố này quả thật là một cái bánh bao thơm ngon.
Hai người Ngưu Xuân Yến mặc quần áo cố ý đi bộ ngoài sân nhà họ Cố. Triển Ngải Bình vừa ra khỏi cửa thì bắt gặp Ngưu Xuân Yến ăn mặc giống cô như đúc, Tiểu Miên Hoa còn nhỏ, để tiện chăm sóc đứa nhỏ, bình thường Triển Ngải Bình sẽ mặc áo sơ mi cài nút, hoặc là mặc váy màu xanh lam, hoặc là quần dài đơn giản, còn có váy dài xếp ly màu trắng cổ áo chữ V thịnh hành trong thành phố hai năm qua, có đủ loại màu sắc, cán bộ trong Hội Phụ nữ đều đi đầu mặc kiểu này, váy màu vàng trên người chị dâu Ngưu chính là kiểu ấy.
"Viện trưởng Triển, cô ra ngoài à?" Chị dâu Ngưu và Ngưu Xuân Yến cũng không e lệ, chủ động chào hỏi Triển Ngải Bình.
"Chị dâu Ngưu à…" Ánh mắt Triển Ngải Bình đảo qua hai người chị dâu em chồng trước mắt, thấy chiếc váy ngắn giống như đúc trên người Ngưu Xuân Yến, ánh mắt cô cũng không hề thay đổi.
Đụng hàng không đáng sợ, ai xấu thì người đó xấu hổ.
Nếu như trùng hợp thì thôi, nhưng đối với kẻ hoàn toàn bắt chước cô và Trương Lệ Dung thì thật sự hơi làm người ta buồn nôn.
Quần áo thời đại này có thể mặc rất ít kiểu, trên đường gặp nhiều người mặc đụng hàng, có lẽ phụ nữ còn có thể tính toán, đàn ông hả, bởi vì quần áo của đàn ông quá đơn điệu, vừa ra khỏi cửa đã có một đám người đụng hàng, còn ở nông thôn, người nhà quê có quần áo mặc là tốt lắm rồi, so đo tính toán chuyện đụng hàng làm gì.
Nếu như tính toán với các cô, còn có thể bị nói là điệu bộ của tiểu thư tư bản chủ nghĩa, quá để ý!
Triển Ngải Bình cười cười: "Nếu không thì chúng ta tâm sự đi, chị dâu Ngưu chuyển đến sống một khoảng thời gian, đã quen chưa?"
Nhìn thấy có người mặc quần áo giống mình, Triển Ngải Bình quả thật không hề so đo, cô vẫn tinh tường biết mình có dung mạo xinh đẹp, gần đây lại lên làm mẹ, mặc dù có hơi bỏ bê cách ăn mặc thế nhưng cơ bản vẫn chấp nhận được.
Mặc quần áo giống với người có dáng người không bằng mình, thế không phải chính là hàng trên mạng và hàng thực tế à?