Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 598 - Chương 598. Nhật Ký 1

Chương 598. Nhật ký 1 Chương 598. Nhật ký 1

"Đứa nhỏ ở nhờ nhà tôi ba tháng? Vậy thì đến cuối học kỳ…"

Cao Kinh Mai nói: "Đúng thế, mấy tháng gần đây tôi với cha nó đều bận bịu."

Cao Kinh Mai nói ra sự khó xử với hai vợ chồng Triển Ngải Bình bọn họ, "Tôi thấy mấy đứa nhỏ nhà cô cũng không tệ lắm."

Triển Ngải Bình cảm thấy cô ấy thực sự là người có con mắt mẹ ruột, "Nhà chúng tôi là anh em song sinh, không sợ hai chúng nó bắt nạt Tiểu Trình nhà cô à."

Cao Kinh Mai cười ha ha: "Nếu nó có thể bị bắt nạt thì tốt rồi."

"Tôi chỉ sợ nó bắt nạt mấy đứa nhỏ nhà cô thôi."

Triển Ngải Bình: "… Cũng đúng."

"Cô thật sự yên tâm để con ở nhà tôi à?"

Cao Kinh Mai câu môi nở nụ cười: "Đương nhiên yên tâm, còn có việc làm nào yên tâm hơn để con bên cạnh nhân viên y tế xinh đẹp chứ?"

Triển Ngải Bình: "… Mỗi ngày cô đùa giỡn nhân viên y tế, cẩn thận bị đổi thuốc đau chết cô."

Cao Kinh Mai: "Các cô không thể dịu dàng một chút sao?"

Cuối cùng Triển Ngải Bình đồng ý chuyện này, cha mẹ đều bận rộn, một đứa bé như Lục Trình quả thực không dễ dàng, tuy rằng cũng sẽ có binh lính chiến sĩ giúp đỡ chăm sóc… Triển Ngải Bình rất hiểu cảm giác đó, bởi vì khi còn bé cô cũng gần như vậy.

Thấy Triển Ngải Bình đồng ý, Cao Kinh Mai coi như yên tâm, cô ấy nói với Lục Minh: "Tháng này em không trở về trước, tránh cho con trai của anh bị trả hàng."

"Bác sĩ Tiểu Triển còn không biết sự lợi hại của thằng con em… E là sẽ khóc rống không nuôi nữa."

Lục Minh than thở: "Chúng ta như vậy không tốt sao."

Cao Kinh Mai: "Em đã kín đáo đưa mấy tháng tiền ăn cho Tiểu Triển, tiền cũng đưa cô ấy, con cũng cho cô ấy, muốn lùi cũng không có cửa."

"Em lại mua ít quà tới nhà cô ấy?"

Lục Minh: "…"

Hai vợ chồng cũng không phải quá lo lắng cho con trai, đứa nhỏ có hai người bạn mới, cố gắng có thể sinh sống tốt, hơn nữa thể lực và tinh lực của con trai bọn họ vượt qua người thường, trước đó có mấy người lớn thành niên trông coi, đều bị cậu bé dằn vặt đến khóc.

Tiểu Triển vẫn không biết sự lợi hại của đứa nhỏ này.

Nếu như Lục Trình kết bè cùng gây chuyện với hai anh em nhà họ Cố, vậy người thảm không phải là nữ chủ nhân nhà họ Cố sao.

Lục Minh vô cùng chột dạ, anh ấy cũng cảm thấy có lỗi với chiến hữu cũ Cố Thịnh của mình.

Lục Minh gọi điện thoại cho Cố Thịnh: "Tiểu Cố, khoảng thời gian này an ủi chăm sóc vợ cậu nhiều hơn, nói chuyện dịu dàng một chút, cổ vũ cô ấy nhiều hơn."

Cố Thịnh: "…"

"Anh có ý gì."

"Chà…" Lục Minh thở dài một hơi: "Không có ý gì, là tôi có lỗi với cậu. "

Anh ấy nhắm mắt lại: "Cậu cẩn thận chăm sóc vợ cậu."

Cố Thịnh: "…"

Cố Thịnh về đến nhà, kể chuyện vừa nãy cho Triển Ngải Bình, " Hai vợ chồng bọn họ cũng không phải lo lắng cho con trai, lại nói sợ em bị thằng nhãi cứng đầu ấy chọc tức khóc."

"E, bị tức tới khóc? Làm sao có thể." Triển Ngải Bình hừ hừ một tiếng: "Anh xem ngày nào đó em sẽ trừng trị nó."

"Khoác lác giỏi thật."

Triển Ngải Bình cười vò tóc Cố Thịnh, vui vẻ nói: "Đại quân y Triển chuyên chỉnh đốn mấy thằng nhãi cứng đầu các anh mà."

*

Lục Trình bị bỏ túi đưa đến nhà họ Cố, Triển Ngải Bình đặc biệt sửa sang lại một căn phòng nhỏ cho cậu bé, các chiến sĩ vác bao lớn bao nhỏ mang không ít đồ vào giúp cậu bé, có đủ loại quân trang nhỏ màu xanh lục, mũ lính, ấm nước, trang phục hải quân, nhiều hơn là các mô hình poster quảng tranh ảnh về súng ống vũ khí xe tăng.

Là một fan nhí của quân đội à.

Cậu bé có rất nhiều mô hình súng, Triển Ngải Bình cầm một cái chơi ở trên tay, "Có rất nhiều đồ vật nhỉ."

Lục Trình sắp mở ra cuộc sống ăn nhờ ở đậu tâm trạng rất tang thương, có điều vừa thấy Triển Ngải Bình cầm súng, cậu bé lại lên tinh thần, tự mình nói khoác: "Tương lai cháu muốn làm Binh Vương."

Triển Ngải Bình nhẹ nhàng nở nụ cười, đơn giản hoá lời cậu bé thành bking[1].

[1]bking: Mang giọng điệu trêu chọc, thực ra là một cách nói ẩn ý khác của "Vua cưỡng ép", dùng để chế nhạo cử chỉ, lời nói và việc làm của một người hay mang tính cưỡng ép.

Triển Ngải Bình cũng rất thích những mô hình này, trước đây cô cũng là fan nhí của quân đội mà, bên cạnh còn có mấy mô hình súng bắn tỉa, cô cầm lên, cô cũng rất yêu thích súng bắn tỉa, ai không muốn làm một tay súng bắn chuẩn, lợi hại chứ, biubiubiu.

Cô không cẩn thận bẻ gãy, chỗ tay cầm có chút vấn đề, Triển Ngải Bình: "…"

Làm hư đồ chơi của trẻ con, tóm lại không phải chuyện tốt.

"Dì dán cho cháu nhé."

Lục Trình trợn mắt lên: "?!!!!!" Súng của cậu bé!

Bình Luận (0)
Comment