Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 608 - Chương 608. Bồn Chồn 3

Chương 608. Bồn chồn 3 Chương 608. Bồn chồn 3

Oa Bao Nhục lộ vẻ mặt mê man, cậu nhóc vô cùng không hiểu, tại sao mấy người này chăm chú nghe em gái cậu nhóc giảng bài như thế.

Tiểu Miên Hoa ngồi ở bên cạnh anh trai nghe chị gái giảng bài, cô vè cũng nghe

chưa hết thòm thèm.

Tiểu Thang Viên hỏi: "Một cộng một bằng mấy?"

Tiểu Miên Hoa tích cực giơ tay: "Em em em!"

"Vậy bạn học này đứng lên trả lời."

Tiểu Miên Hoa lớn tiếng nói: "Bằng hai."

Tiểu Thang Viên khen ngợi nói: "Bạn học sinh này thật giỏi!!!"

Tiểu Miên Hoa kích động: "Cảm ơn cô đã khen."

Hai tay Oa Bao Nhục chống cằm, cậu nhóc không chơi tiếp được nữa.

Lục Trình cầm súng gỗ đứng ở bên cạnh: "Oa Bao Nhục cậu chú ý nghe giảng bài, ai không muốn học chính là lính đào ngũ."

"Ai không nghe giảng bài tôi lập tức biu người đó."

Lục Trình không hề hứng thú đối với trò chơi giảng bài làm giáo viên, cậu bé không hiểu nổi sự tích cực học lớp ngoài giờ của mấy người Tiểu Thang Viên.

Tiểu Thang Viên để cậu bé làm ủy viên kỷ luật, duy trì kỷ luật lớp học.

Cố Tương nghi: "…"

Cố Tương Nghi nghe bọn chúng giảng bài, trên thực tế dạy không ổn lắm, bọn chúng cố làm ra vẻ không được mấy phút đã bắt đầu mất tập trung cứ hai người thành một nhóm.

Lục Trình đề nghị: "Chúng ta vẫn nên chơi trò giải cứu con tin đi."

Oa Bao Nhục: "Chúng ta chơi cửa hàng bách hoá đi, anh làm người bán hàng."

Tiểu Thang Viên: "Ôi, đều chơi không thấy vui, mọi người nghe em đánh trống đi."

Cuối cùng đám Thạch Đầu bọn họ dùng kéo búa bao quyết định chơi giải cứu con tin, Cố Tương Nghi chính là con tin có sẵn.

Triển Ngải Bình vừa đi ra, lập tức phát hiện Cố Tương Nghi bị một đám nhãi con bao vây, cô thành công giải cứu con tin này.

Cố Tương Nghi vào nhà, "Chị dâu, em thật là đau đầu, quá nhiều con nít thật phiền."

"Hết đứa này tới đứa khác mồm năm miệng mười, giống như nuôi một đám vịt."

Triển Ngải Bình cười nói: "Giờ em hiểu rồi nhỉ."

Cố Tương Nghi: "Trẻ con cũng thật đáng yêu."

Triển Ngải Bình nói: "Vậy em mau đến bệnh viện kiểm tra đi, đoán chừng là có, sắp làm mẹ rồi."

"Thật à, ai, em cũng cảm thấy có." Cố Tương Nghi nhẹ nhàng sờ soạng bụng dưới của mình: "Vừa nãy em cảm thấy là nhãi con đòi chơi với anh chị."

Cố Tương được chẩn đoán quả thực đã có thai ở trong bệnh viện, hai nhà đều rất vui.

Triển Ngải Bình chờ mong nói: "Chị sắp làm cô rồi!"

Cố Tương Nghi nói: "Cũng là mợ nhỏ."

Tiểu Thang Viên chống nạnh: "Con là chị lớn!"

Oa Bao Nhục nói: "Anh mới là anh lớn." Em trai em gái xếp một chuỗi dài phía dưới.

Triển Minh Chiêu đã sớm có trao đổi với anh rể Cố Thịnh của mình một quãng thời gian, viết một cuốn vở to những tâm đắc khi chăm sóc phụ nữ có thai, cuốn vở nắm đó Cố Thịnh viết cũng còn ở đây, cậu đã sớm ăn cắp một phần.

Cố Thịnh nói: "Không phải sinh đôi chứ?"

"Không phải, nào có nhiều sinh đôi như thế." Tâm trạng của Triển Minh Chiêu rất tốt, bất kể là con gái hay là con trai cậu đều vui.

Cố Trạch Ngạn biết con gái mang thai, phải nói là vô cùng sung sướng, "Cha sẽ chờ làm ông ngoại bà ngoại với mẹ con."

Cố Tương Nghi nói: "Phiền cha nói với mấy anh con một tiếng, anh nhỏ thì không cần nói, con đến nhà anh ấy rồi."

"Một đống cậu, không phải rất vui sao." Cố Trạch Ngạn tranh thủ gọi điện thoại cho mấy đứa con, nói cho bọn họ biết: "Nàng dâu của các con mới vừa lên kiệu hoa, lần đầu tiên đã làm cậu rồi."

Hôm nay Cố Trạch Ngạn rất hài lòng, ông gọi điện thoại cho con cả Cố Nghiêu, nói một tràng từ cảm thán: "Bây giờ em gái các con cũng kết hôn, sắp có con rồi, cha bước một bước vào quan tài cũng an tâm."

Cố Nghiêu: "Cha an tâm cái gì, con còn chưa kết hôn, con không phải anh cả trong nhà sao?"

Cố Trạch Ngạn nói: "Thằng bất hiếu, con chẳng lẽ không nên nói với cha, con còn trẻ, cha phải sống lâu trăm tuổi, cả ngày chỉ nghĩ tới chuyện của mình."

Cố Nghiêu: "Không chỉ có con không kết hôn, thằng ba thằng tư đều độc thân."

Cố Trạch Ngạn: "… Đừng làm mất hứng như vậy."

Cố Tương Nghi mang thai, chuyện này đối với nhà họ Cố mà nói là quả bom, đối với nhà họ Triển lại càng là một quả bom to.

Triển Bác ngơ ngác, "Tôi sắp làm ông nội rồi, tôi thật sự sắp làm ông nội rồi!"

Đây là đứa cháu đầu của ông ta.

"Kiều Dung, bà sắp làm bà nội rồi!!" Triển Bác lôi kéo Chu Kiều Dung cảm khái một tràng dài, nói một hồi, lại nhớ tới người vợ đã mất của mình.

Chu Kiều Dung miễn cưỡng cười nói: "Không phải đã sớm làm ông bà ngoại rồi à."

Triển Bác cười nói: "Thật không nghĩ tới thằng con vô dụng này có thể lấy được con gái nhà họ Cố, nghe nói giờ nó nói tiếng nước ngoài cũng khá tốt, có thể trò chuyện với người nước ngoài."

Bình Luận (0)
Comment