Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 610 - Chương 610. Tiêm Máu Gà 2

Chương 610. Tiêm máu gà 2 Chương 610. Tiêm máu gà 2

"Chị họ, chị dẫn Kim Bảo đến cho em xem đi." Liễu Yến Tử rất tình nguyện tiếp nhận công việc trông trẻ này.

Trương Lệ Dung cau mày nói: "Tôi trông con, cô giặt giũ quần áo trong nhà."

"Được." Liễu Yến Tử tay chân lanh lẹ, rất nhanh đã dọn dẹp nhà cửa sạch sành sanh giúp cô ta, dù sao cô ta có ý tìm đối tượng, đương nhiên muốn biểu hiện sự hiền huệ của mình.

Hơn nữa, hai vợ chồng nhà họ La chỉ có một nhà ba người, hai vợ chồng còn đi làm, trong nhà căn bản không có việc nhà gì, không giống ở nông thôn, sáng sớm Liễu Yến Tử đã phải nấu nước nấu cơm gặt cỏ cho heo ăn cho gà ăn…

Đây thật là một công việc nhàn nhã.

Càng làm cho Liễu Yến Tử cạn lời chính là, Trương Lệ Dung đưa con đi mẫu giáo, Trương Lệ Dung bảo Liễu Yến Tử ở trường mẫu giáo bảo vệ cháu, tránh cho có những đứa nhỏ khác bắt nạt Kim Bảo Nhi.

Liễu Yến Tử bảo vệ ở lớp mẫu giáo, trông coi một ngày, lo lắng nhìn những bạn nhỏ cậu tới tôi đi nói ra những lời không rõ trong miệng.

Cô ta mua túi hạt dưa, chuẩn bị ít nước trà gặm cả ngày.

Mãi mới chờ đến lúc đứa nhỏ trở về từ trường mẫu giáo, dù sao cũng nên có chút việc làm, cô cần giúp đỡ trông coi đứa nhỏ.

Trương Lệ Dung nói: "Để tôi trông Kim Bảo Nhi."

Trương Lệ Dung vô cùng cảnh giác với Liễu Yến Tử, nghĩ Liễu Yến Tử trông đứa nhỏ ở trường mẫu giáo cả ngày, khi về nhà, cô ta cần phải nắm lấy cơ hội gắn chặt tình cảm mẹ con với Kim Bảo.

Sau đó Liễu Yến Tử bắt đầu không có việc gì làm… Trong lòng cô ta sợ muốn chết.

Chỉ sợ khi nào đó người chị họ lập dị này phát hiện trong nhà hoàn toàn không cần cô ta. Liễu Yến Tử cảm thấy Trương Lệ Dung thực sự quá ra vẻ, cô ta cũng đưa con đến trường mẫu giáo, về nhà lại tự chăm, cả nhà ba người bọn họ chỉ có tí việc nhà như thế, rửa chén giặt quần áo nấu cơm cũng không có việc gì mới.

Rãnh chết cô ta rồi!

Trong khi giãy chết, anh rể của Liễu Yến Tử, cũng chính là đoàn trưởng La, anh ta liên tục khen Liễu Yến Tử: "Em họ em rất hiền lành, tay chân lanh lẹ, là ứng cử viên cho vị trí người vợ tốt…"

Liễu Yến Tử hy vọng được chị họ khen ngợi hiền lành nhanh nhẹn chứ không phải được anh rể khen ngợi, một gã đàn ông già khụ đã cưới ba lần, thật là.

Lại bảy, tám ngày trôi qua, Trương Lệ Dung nghỉ ngơi ở nhà, cô ta dụ dỗ Kim Bảo Nhi mọi thời khắc, chơi chung với nó, từ sau khi nuôi nấng đứa con trai duy nhất, Trương Lệ Dung cũng chuyển tới một chức vụ thoải mái hơn, cô ta cũng không tăng ca, chỉ muốn về nhà thăm đứa con trai duy nhất của mình.

Trương Lệ Dung nhìn Kim Bảo nhảy nhót lẩm bẩm nói: "… Tại sao mình cảm thấy vẫn mệt thế nhỉ?"

"Liễu Yến Tử đã chạy đi đâu rồi? Mình ở nhà còn cô ta đâu?"

Trương Lệ Dung nhìn chung quanh một hồi, cô ta ôm Kim Bảo Nhi đi ra ngoài tìm người, sau đó Trương Lệ Dung phát hiện Liễu Yến Tử lại đang chủ động làm việc giúp nhà họ Cố, tay chân phải nói là nhanh nhẹn.

Liễu Yến Tử nói với Triển Ngải Bình: "Chị dâu này, chỉ cần em rảnh rỗi, chị có việc gì cũng có thể tới tìm em làm."

Triển Ngải Bình không nói gì nghẹn lời: "Cám ơn."

Thực ra cô cũng không có việc gì cần làm, thế nhưng cô em họ nhà kế bên này cứ muốn cướp làm việc.

Sau khi cô em họ của nhà kế bên đến, hận không thể lấy lòng trước mặt cô mọi lúc.

Nhỏ chân chó này, khiến Triển Ngải Bình có hơi ngại ngùng, dù sao Liễu Yến Tử cũng không phải thuộc hạ của cô, càng không phải người thân bạn bè của cô, cô không đuổi đi được, Liễu Yến Tử cười híp mắt một lòng ân cần lấy lòng cô.

Trương Lệ dung tức giận vô cùng, cô ta gọi Liễu Yến Tử về: "Cô làm gì thế phải đi làm việc giúp người khác?"

Liễu Yến Tử nói: "Chị họ, em thật sự không chịu được rãnh rỗi, nếu như trong nhà không có quá nhiều việc, chị để tôi làm việc giúp người khác đi."

Như vậy vừa vặn có thể thể hiện danh tiếng hiền lành của cô ta.

"Bác sĩ Triển nhà kế bên này, em nghe nói chị ấy là viện trưởng bệnh viện! Một nhân vật lớn vang dội cỡ nào!"

Vừa nhắc tới thân phận của bác sĩ Triển nhà kế bên, Liễu Yến Tử hận không thể theo bên cạnh cô làm tùy tùng, đây chính là viện trưởng bệnh viện!!!!

Đoàn trưởng doanh trưởng gì đó, Liễu Yến Tử không hiểu lắm, thế nhưng cô ta cảm thấy là viện trưởng của bệnh viện hương trấn, vậy chắc chắn là một nhân vật lớn trâu bò, lấy lòng cô chắc chắn không sai.

"Những nhân vật lớn như các chị ấy, không cần làm nhưng việc lặt vặt như việc nhà, để em làm giúp chị ấy!"

Trương Lệ Dung trừng cô ta vài cái, nghĩ thầm người này sao lại cùi chỏ duỗi ra ngoài, cả ngày lấy lòng đi làm việc cho người khác.

"Sao cô không làm việc cho chị dâu Ngưu nhà kế bên, người ta có năm đứa con, nhiều việc nhà hơn, mỗi ngày giặt một đống quần áo."

"Chà…" Liễu Yến Tử vung tay, cô ta nói một cách hiển nhiên: "Em muốn phục vụ bác sĩ, người ta bình thường trị bệnh cứu người, không dễ dàng."

Trương Lệ Dung: "…" Cô còn biết bám đít thật.

Bình Luận (0)
Comment