Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 63 - Chương 63. Xui Xẻo 2

Chương 63. Xui xẻo 2 Chương 63. Xui xẻo 2

Cố Trạch Ngạn vỗ tay vui mừng: "Trương Ái Bình à? Cái tên này nghe rất căn chính miêu hồng, là một cô gái đàng hoàng."

Ông kéo vai vợ: "Lúc trước bảo em đặt cho con gái là Cố Ái Anh mà em không đặt."

Tần Anh thì lại sửng sốt một lúc, luôn cảm thấy không đúng lắm: "Cô gái ấy họ Trương hay là họ Triển? Trương trong giương cung hay là…"

"Người ta họ Triển, Triển trong triển khai kế hoạch lớn, Ngải là Ngải trong trên đà phát triển, Bình là trong bèo nước gặp nhau, cái tên này vô cùng anh khí, phấn chấn mạnh mẽ!" Bên kia trầm tư suy nghĩ, nói.

Hai vợ chồng Cố Trạch Ngạn và Tần Anh vừa nghe cái tên này kinh hãi đến biến sắc.

Triển Ngải Bình, nữ quân y, ở Thượng Hải…

Trong đầu của bọn họ đồng thời hiện ra hình bóng một người.

Cố Trạch Ngạn trợn tròn mắt: "… Anh không nghe lầm chứ?"

Tần Anh bị doạ sửng sốt: "Là Bình Bình à? Con gái của Ngải Phi Hồng?"

Tần Anh mãi mãi nhớ tới người phụ nữ kia, bà ấy nói với bà, bà là "biết cuộc sống khắp nơi là thế nào không, giống như chim nhạn đạp phải bùn lầy", Bình Bình là "bèo nước gặp nhau, vừa gặp mà đã quen biết như tri kỷ."

——Nhân sinh vô thường.

Quan hệ của Tần Anh và Ngải Phi Hồng giống như như kẻ thù chứ không phải bạn, còn thường xuyên đấu đá nhau, bà sinh ra năm đứa con trai, còn rất hâm mộ với con gái lớn Bình Bình nhà bà ấy, hận không thể coi như con gái ruột của mình.

Tần Anh rất cưng chìu Bình Bình. Đứa nhỏ này từ nhỏ đã nghịch ngợm, giống như con trai nhỏ Cố Thịnh của bà, tuổi tác hai người không chênh nhau bao nhiêu, lúc đánh nhau, Tần Anh còn thường xuyên thiên vị, đương nhiên, bà ấy luôn giúp Bình Bình.

Cố Trạch Ngạn thì lại vô cùng ghen tị, bởi vì Bình Bình không cho ông ôm, nói thích dì Tần hơn, vì thế có một cô con gái nhỏ nhảy nhót tưng bừng, mỗi ngày líu ra líu ríu, ông vô cùng ghét bỏ: "Nghịch ngợm như vậy, sau này nhà ai cưới nó thì người đó xui xẻo."

Cố Trạch Ngạn còn âm thầm nói với Tần Anh: "Sau này con gái chúng ta cũng dạy như thế, dạy con gái như vậy, nếu như tương lai gả cho kẻ thù thì rất sảng khoái, cứ thế mà trả thù kẻ đó."

Tần Anh mắng ông: "Anh nói linh tinh gì vậy, anh làm gì mà nói Bình Bình như thế hả!"

"Anh đang khen Bình Bình của chúng ta mà, tính tình này mà lớn lên thì ít nhất không bị thằng nhóc nào bắt nạt!"

Chuyện năm đó, cứ như thế, từng việc từng việc một hiện ra tuần hoàn trong mắt hai vợ chồng Cố Trạch Ngạn một cách rõ ràng.

Triển Ngải Bình gả cho con trai nhỏ Cố Thịnh của bọn họ, con trai nhỏ Cố Thịnh nhà bọn họ cưới Bình Bình.

… Bọn họ không phải bèo nước gặp nhau, là thanh mai trúc mã, hai người bọn họ không thể vừa gặp mà như đã quen, chỉ có thể là quen biết hời hợt.

Không, chỉ có thể là kẻ thù kiếp trước.

Cố Trạch Ngạn che đầu của mình: "Anh không phải đang nằm mơ đó chứ, mặt trời mọc đằng tây à? Bình Bình làm sao có thể gả cho thằng năm của chúng ta."

"Không thể nào, hai người chúng nó không thể kết hôn, có phải đã lầm rồi không?"

"Con trai của em trong đầu bị úng nước hả? Tại sao nó lại cưới Bình Bình?"

"Mấy năm qua hai chúng nó từng gặp mặt nhau à?"

Hai vợ chồng Cố Trạch Ngạn và Tần Anh cũng cảm thấy không hợp lẽ thường.

Sau đó bọn họ lại cẩn thận hỏi thăm một chút, biết chuyện của Triển Ngải Bình và Hạ Minh Chương, cùng với việc tạm thời tái giá với con trai nhỏ Cố Thịnh của bọn họ, hai vợ chồng đều lặng đi.

Cố Trạch Ngạn: "Hai chúng nó sẽ không phải là vợ chồng giả đó chứ? Đạt thành thỏa thuận gì đó?"

Tần Anh: "… Có lẽ là vậy."

Cố Trạch Ngạn lặng lẽ nói: "Vậy con trai chúng ta còn rất nghĩa khí, loại đàn ông chó chết này nên đánh một trận, dựa vào cái gì cưới Bình Bình nhà chúng ta."

Tần Anh: "Nói đúng lắm, thằng năm không bàn tới những cái khác, nhưng vẫn rất nghĩa khí."

"Nhưng chúng nó đã nhận giấy kết hôn rồi, cho dù diễn trò cũng không cần nhận giấy kết hôn thật chứ."

"A Anh, đây là con trai em sinh, em nói xem rốt cuộc nó đang suy nghĩ gì?"

Tần Anh: "Nó cũng là con trai anh đấy, làm sao em biết nó đang suy nghĩ gì?"

Thế nên có một cú điện thoại như thế, vừa liên lạc được với Cố Thịnh, Cố Trạch Ngạn lập tức mắng anh tới máu chó đầy đầu: "Ly hôn, đừng làm lỡ con gái người ta, con xứng đáng với dì Ngải của con sao? Khi còn bé, dì Ngải con không tốt với con sao?"

Cố Thịnh ở đầu bên kia điện thoại nghe vậy, tùy ý để cho ông mắng.

Bình Luận (0)
Comment