Mà cô thì sao, cũng đuổi kịp gió xuân khôi phục kỳ thi đại học, cô không tham gia thi đại học, cô bán tài liệu ôn tập thi đại học, kiếm được thùng vàng đầu tiên.
Cứ đà này, có phải cô cũng có thể làm ra một mật quyển xx[1], còn sớm hơn mật quyển x cương hưng khởi vào năm 80 năm 90.
[1] Dựa trên mật quyển Hoàng Cương, là tuyển tập đề thi do Vương Hậu Hùng chủ biên, được gọi là cơn ác mộng của học sinh.
Sau khi nghĩ ngợi, Triển Ngải Bình lắc đầu, cũng chỉ với điều kiện đầu tiên còn đơn sơ, là một lĩnh vực chưa từng khai thác nên mới có thể dễ dàng kiếm tiền, chân chính khai thác tài liệu phụ đạo, đó là một công trình lớn kiên trì bền bỉ.
Theo sự nâng cao của các điều kiện học tập, đề thi đại học cũng sẽ trở nên ngày càng khó, việc học tập của bọn trẻ cũng ngày càng áp lực.
Mấy năm sau, ba đứa con của cô cũng sẽ tham gia thi đại học, phải theo sát việc học hành của con.
Sau tết không lâu, lần lượt có giấy báo trúng tuyển tới, Triển Ngải Bình đi vào huyện một chuyến, cũng đã đưa ra ý kiến ở trấn, liên hợp các công xã, đề nghị nếu trong công xã có sinh viên, vậy thì thổi kèn đánh trống đốt pháo tới nhà, đưa giấy báo trúng tuyển này một cách náo nhiệt hơn.
Triển Ngải Bình còn kiến nghị công xã làm bảng danh dự trên tường tuyên truyền, dán tên của thí sinh đỗ đại học lên, trong xã có sinh viên, cả xã đều vẻ vang.
Nguyên nhân mà Triển Ngải Bình kiến nghị như vậy cũng là lo lắng giấy báo trúng tuyển không tới tay thí sinh thật sự, mấy năm vừa khôi phục thi đại học đã xảy ra không ít sự cố, có gia đình che giấu đốt hủy giấy báo trúng tuyển, có người thay đổi tên, có người anh em họ mạo danh đi học…chuyện gì cũng xảy ra.
Bây giờ điều kiện đơn sơ, không có mạng liên lạc toàn quốc gì, giao thông càng không phát triển, đăng ký hộ tịch cũng rối ren…cho dù bị giả danh học đại học thay, bên trường đại học cũng không thể điều tra chứng cứ.
Cộng thêm quản lý hộ tịch không nghiêm ngặt, nếu giấy báo bất cẩn rơi vào tay chú bác gì đó, họ làm cẩn thận một chút thì có thể thần không biết quỷ không hay để con cái mình mạo danh, thậm chí có thể trực tiếp dùng hộ khẩu của thí sinh.
Người nông thôn sẽ không rảnh rỗi đi tra hộ tịch của mình, đợi khi thí sinh nông thôn thật phát hiện chân tướng, vậy có thể đã là rất nhiều năm sau rồi, dán đã đóng thuyền.
…
Làm chút chuyện tốt.
“Chị dâu, thi đậu rồi! Em thi đậu rồi!” Mới nhận được giấy báo trúng tuyển, Cố Tương Nghi vô cùng kích động, cô ấy hận không thể quảng cáo, không ngờ cô ấy lại đỗ đại học!
“Chị dâu, em có thể đi học đại học rồi, em là sinh viên rồi!”
Tim của Cố Tương Nghi đập nhanh, ý cười rạng rỡ không che giấu được, lúc đầu khi đăng ký thi đại học, cô ấy không ngờ mình có thể đỗ đại học vào lúc vừa khôi phục kỳ thi đại học.
Triển Ngải Bình nghe tin cô ấy thi đỗ, vô cùng vui vẻ: “Tối nay ở lại ăn cơm không? Chúng ta chúc mừng một chút!”
“Em phải đặc biệt cảm ơn chị dâu, nếu không phải có chị dâu, sao em có thể đỗ đại học chứ.”
Triển Ngải Bình: “Gọi điện thoại cho cha mẹ chưa?”
Nếu hai vợ chồng Cố Trạch Ngạn biết con gái út đỗ đại học, chắc chắn sẽ rất vui.
Nếu hai vợ chồng Cố Tương Nghi đều đỗ đại học, có thể hai người họ còn cảm thấy mình đang nằm mơ.
“Vẫn chưa ạ.” Cố Tương Nghi ôm giấy báo trúng tuyển nói: “Em vừa nhận được giấy báo trúng tuyển, việc đầu tiên là muốn nói cho Minh Chiêu và chị biết, Minh Chiêu dẫn con ra ngoài rồi, đợi lát nữa em nói với anh ấy, dọa anh ấy một phen.”
Triển Minh Chiêu đâu chỉ bị dọa một phen, cậu thực sự bị dọa tới mức mất ngủ, giấy báo trúng tuyển của Cố Tương Nghi tới rồi, giấy báo trúng tuyển của cậu vẫn chưa có bóng dáng, lỡ như kết cục cuối cùng là Cố Tương Nghi đỗ, cậu rớt, vậy thì buồn cười rồi.
Cố Tương Nghi an ủi cậu: “Không sao không sao, nếu trượt thì năm sau chúng ta thi tiếp, cũng sẽ đỗ thôi, cha của con, anh đừng lo.”
“Nếu thi trượt thì em tiếp tục giải đề với anh, em với con trai đều giải đề với anh, Tiểu Đậu Bao nhà chúng ta từ lúc còn trong bụng đã giải đề với cha rồi, thông minh lắm.”
Triển Minh Chiêu giật giật khóe miệng: “…”
Triển Ngải Bình không nhịn được cười: “Quả nhiên là vợ, em không phải là an ủi mà là sát muối vào vết thương.”
Cô vỗ vai em trai ruột: “Em trai à, tự tin lên chút, em gái đã đỗ rồi, em là em trai ruột của chị, em còn sợ thi trượt sao?”
Triển Minh Chiêu: “…”