Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 679 - Chương 679. Danh Nhân 3

Chương 679. Danh nhân 3 Chương 679. Danh nhân 3

Vốn dĩ mặt của Triển Ngải Bình không lớn, lúc cô học ở trường quân đội, ngược lại là lúc mặt lớn nhất, bây giờ xuất ngũ nhiều năm như vậy rồi, cô lại mang một gương mặt nhỏ nhắn xinh xắn cỡ bàn tay, tóc xoăn xõa xuống, càng khiến gương mặt của cô xinh xắn tinh xảo.

Triển Ngải Bình sờ mặt mình, thầm nghĩ đây không phải là con dao mổ lợn thời gian đó tha cho cô mà là bản thân cô tỉ mỉ bảo dưỡng tốt.

Sở dĩ ai cũng là người, bản thân có năng lực chống lại quy luật tự nhiên, không phải mỗi bà cô sáu bảy mươi tuổi đều gầy như que củi, răng rụng hết, da nhăn lại, tóc bạc trắng…đó đều là lão hoàng lịch của bao nhiêu năm trước rồi.

Triển Ngải Bình nói: “Anh tin không? Vợ anh tới sáu mươi tuổi vẫn sẽ có lão già nhất kiến chung tình với em.”

“Lúc em xấu nhất trong cuộc đời này, đại khái chính là trước hai mươi tuổi, trước đây quá nhỏ, không quá chú trọng hình tượng, anh không phát hiện em ngày càng xinh đẹp sao?”

Khóe miệng Cố Thịnh giật giật, biểu cảm của anh một lời khó nói hết: “Lão già nào nhất kiến chung tình với em chứ?”

“Kiểu lão già này anh một mình có thể đánh mười người.”

Triển Ngải Bình: “…”

Triển Ngải Bình chỉ anh ở trong gương: “Anh nhìn xem mình trong gương, đợi tới khi đó, anh đã biến thành lão già như thế rồi.”

Cố Thịnh đột nhiên thoải mái nói: “vậy cũng tốt, lão già như anh nhất kiến chung tình với em, chúng ta lại có thể sống những quãng ngày ngọt ngào.”

“Các con cũng lớn cả rồi, không ai quấy rầy vừa hay.”

Triển Ngải Bình bỗng dưng cắn vào xương quai xanh của anh một cái, tâm thái của người này tốt thật, nói ra quả thật họ rất ăn nhịp trên cơ thể, rất nhiều vợ chồng trung niên đều không có cuộc sống về đêm của vợ chồng, họ bảy tám chục tuổi còn có thể ngọt ngào trải qua thế giới hai người, càng già càng giống trẻ con, càng biết giả ngây ngô.

Lúc trẻ một bụng tâm tư giả vờ thâm trầm, bảy tám chục tuổi ngược lại biến thành tâm thái trẻ con, đại khái đều như thế này.

Có người mình yêu ở bên cạnh, luôn không trưởng thành.

“Anh luôn không nặng không nhẹ, không chịu nổi sự dày vò của anh.”

Cố Thịnh ôm eo của cô: “Bây giờ anh rất dày vò? Rõ ràng anh rất dịu dàng.”

*

“Cố sự tạp đàm” do Thẩm Lệ Thanh bọn họ sáng lập xuất bản kỳ đầu tiên vào tháng mười năm 80, lặng lẽ phát hành, không quảng cáo trên tivi, lên báo địa phương, Thẩm Lệ Thanh và mấy người sáng lập khác gọi bạn dẫn bè khuếch tán trong giới viết, kỳ đầu tiên miễn cưỡng có chút lượng tiêu thụ.

Bản thân Triển Ngải Bình đã mua mười mấy quyển, bỏ trong nhà làm sưu tầm, bên bạn bè thân thích cô không cần tặng, để ủng hộ công việc của cô, chị dâu Tăng Tuyết bày tỏ: “Chị đã mua ba mươi quyển!”

“Bảo anh cả của em khuếch tán ở đơn vị, có anh cả là dùng như vậy đấy, hơn nữa, bác sĩ Triển, em viết văn khoa học viễn tưởng rất thú vị.”

Cố Nghiêu và Tăng Tuyết đã kết hôn, hiện giờ đã sinh một đứa con gái, hưởng ứng hiệu triệu kế hoạch hóa gia đình hiện nay, hai vợ chồng anh cả Cố không định sinh tiếp, chỉ nuôi một đứa con gái, Cố Tuyền, tên mụ là Huyên Huyên.

Anh cả Cố vui như được vàng, lại là ‘lão lai đắc nữ’, hiện giờ là một đứa con gái ổn thỏa, khiến người ta không nhìn nổi.

Dựa theo logic bây giờ của anh ấy, sau này người muốn cưới con gái anh ấy phải coi trọng ‘tam tòng tứ đức’, phải nam đức.

Anh cả Cố còn thích chụp hình cho con gái, chụp một đống hình, bây giờ anh ấy thích viết thư cho em trai em gái, trong thư bỏ hình của con gái và “tư tưởng nuôi con gái” của mình, nói con gái mình đáng yêu lắm, làm cha hạnh phúc biết bao, anh ấy viết xoạt xoạt xoạt một chồng như viết công văn.

Mỗi lần anh hai Cố nhận được thư của anh cả, anh ấy lại bắt đầu chịu kích thích, không phải chỉ là con gái sao, ai không có con gái, anh ấy cũng có con gái, anh ấy cũng viết thư khoe con gái khắp nơi, biểu đạt tư tưởng nuôi con gái của mình.

Anh ba và anh tư bị hai người anh này làm phiền, hai người họ ế chỏng vó, cầm một đống hình của cháu gái, thế này là sao?

Các anh có con gái thì ghê gớm lắm sao?

Anh cả Cố rất yêu con gái, anh ấy đã không còn tình anh em gì nữa, gửi điện báo: “Sau này gia đình chúng ta tụ họp, thằng hai và thằng năm phải về, thằng ba và thằng tứ tùy ý, thằng năm, mấy người cha như chúng ta nói chuyện nuôi con gái như thế nào…”

Anh ba và anh tư vô cùng bất mãn: “Không lẽ bọn em còn bị đuổi ra khỏi cửa nhà?”

Chị hai làm việc ở hiệu sách Tân Hoa, sau khi ấn phẩm của Triển Ngải Bình xuất bản, cô ấy phụ giúp, tốn không ít sức lực khuếch tán, còn đến các đơn vị tuyên truyền, bản thân cô ấy không phải một người cực kỳ hướng ngoại, nhưng vì sách của em chồng, cô ấy liều: “Em chồng, chị đã chạy tới mấy chục đơn vị lớn nhỏ ở đông bắc, đến không ít xưởng cơ giới sắt thép, người ta nhìn thấy tiểu thuyết của em đều vô cùng kinh ngạc, nói thật, họ nói tiểu thuyết khoa học huyễn tưởng mà em viết rất hay…”

Triển Ngải Bình vô cùng biết ơn: “Cảm ơn chị hai, vất vả cho chị quá.”

“Không sao, nếu em thành tác giả lớn, vậy chị có quan hệ họ hàng với tác giả rồi.” Chị hai cười vui.

Bình Luận (0)
Comment