Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 710 - Chương 710. Bóng Lưng 2

Chương 710. Bóng lưng 2 Chương 710. Bóng lưng 2

"Xe này hay dùng để vận chuyển hàng hóa, hợp tác với công ty du lịch, lúc trước tôi đi thủ đô, có phương thức liên lạc của mấy công ty du lịch, có thể gọi điện thoại liên hệ, xe của hai chúng ta, có thể đón đoàn du lịch nhỏ hai mươi người, người tổ chức đoàn du lịch, cả một đoàn vừa vặn ở khách sạn của chúng ta."

"Chúng ta đưa đón đoàn du lịch đi mỗi một khu du lịch, thu tiền vé, đương nhiên phải thu tiền vé, hợp tác cụ thể phải bàn bạc với mỗi một công ty du lịch, bây giờ không phải mùa du lịch ở chỗ chúng ta thịnh vượng sao, chờ khi qua mùa mà bàn bạc thì đã trễ rồi, hiện tại bàn bạc kỹ càng trước đã."

Toàn quốc phần lớn công ty du lịch đều có chi nhánh ở thủ đô, vì thế đến thủ đô tìm công ty du lịch là toàn diện nhất, bởi vì rất nhiều người vừa nghĩ tới phải đi ra ngoài du lịch, cũng muốn đến thủ đô ngắm nhìn, Triển Ngải Bình liên lạc với mấy công ty du lịch, sẵn sàng bàn bạc hợp tác với bọn họ.

Bắt đầu từ tháng bốn đến tháng, Quế Thành có mùa du lịch thịnh vượng gần nửa năm, nếu như có thể bàn bạc hợp tác cố định với mấy công ty du lịch, cũng không lo không có khách hàng, đồng thời khách du lịch như thế, tố chất cũng tương đối cao.

Mà mang đến trải nghiệm dừng chân với giá rẻ lại sạch sẽ thoải mái, cũng có lợi cho sự phát triển của khách sạn của các cô, tăng cao danh tiếng.

Vào lúc này khách sạn tư nhân cực nhỏ, phần lớn đều là nhà nghỉ của đơn vị, ở nhà nghỉ phải có thư giới thiệu của đơn vị, nhà nghỉ cũng chỉ chiêu đãi nhân viên trong đơn vị tương ứng, mỗi ngày tốn mấy đồng phí ở lại, phần lớn người bình thường không nỡ ở lại, chỉ có đi công tác thì khác, nếu đi công tác có thể được chi trả.

Mà bây giờ kinh tế cá thể được nới lỏng, có rất nhiều đơn vị phi quốc doanh nhưng người có nhu cầu dừng chân lưu động khắp cả nước, bọn họ không thể ở nhà nghỉ cần thư giới thiệu, sẽ lựa chọn khách sạn nhỏ không cần thư giới thiệu, đương nhiên… Bởi vì nhu cầu ơ của con người càng ngày càng nhiều, rất nhiều nhà nghỉ của đơn vị đã bắt đầu cải cách, từ từ mở cửa, không chỉ tiếp đón nhân viên đơn vị, cũng cho những nhân viên khác thuê, cũng có nghĩa là không cần thư giới thiệu.

Triển Ngải Bình mở khách sạn Mô Ngư, giá rẻ, thế nhưng vệ sinh vô cùng tốt, tích góp được lượng lớn danh tiếng, cô còn bỏ công sức ở dịch vụ khác, ví dụ như cung cấp thuốc đông y gối yên giấc, trong phòng trưng các loại túi thơm, hút ẩm thông gió khử mùi hôi.

Hiện tại không chỉ có khách sạn, nhà nghỉ cũng có phòng lớn, thậm chí một phòng lớn năm, sáu giường, mười giường cũng có, mười người ngủ chung, nếu có ai hôi chân, mùi vị đó cũng có thể tưởng tượng được.

Triển Ngải Bình đẩy bán thuốc đông y túi thơm ngủ ngon nhận được khen ngợi, có không ít người nghe nói về túi thơm của khách sạn Mô Ngư, thậm chí đặc biệt lại đây mua, chỉ vì mang theo lên xe lửa, ở trên xe lửa dòng người chen chúc ngửi túi thơm có mùi thuốc đông y, tinh thần thoải mái hơn rất nhiều.

Có túi thơm giúp ngủ ngon, cũng có túi thơm khiến người ta tỉnh táo đầu óc… Túi thơm giúp ngủ ngon bán đắt nhất, gần đây Triển Ngải Bình cũng sắp bàn chuyện hợp tác với một nhà xưởng thuốc đông y địa phương, chuyên làm riêng một lượng hàng túi thơm bán ở trong khách sạn.

Trần Vinh nói: "Chị dâu, đầu óc chị thật linh hoạt."

Trước kia Trần Vinh là lính cũ dưới tay đoàn trưởng Khương, hiện tại xuất ngũ, anh ta không muốn làm ở nhà xưởng tầm thường, theo Triển Ngải Bình gầy dựng khách sạn, cho tới bây giờ, anh ta vẫn cảm thấy quyết định của mình vô cùng chính xác.

Nếu làm một công chức bình thường lúc nào mới có thể lái được xe nhập khẩu 12 chỗ chứ!!!

Trước mắt anh ta không quan tâm những thứ khác, anh ta muốn sờ lên chiếc xe này, hận không thể chở khách du lịch chạy khắp nơi mỗi ngày.

Triển Ngải Bình nói: "Xe này vẫn phải luyện nhiều hơn mới chạy ra ngoài được."

"Ai, được."

Cố Thịnh cũng muốn đến chạm vào chiếc xe nhập khẩu 12 chỗ, bọn họ cùng lái đến đường nhỏ không người luyện tập, Trần Quang Vinh lái hết sức kích động, anh ta nắm chặt bánh lái, phanh xe, "Cố… Ông tham mưu trưởng, giờ đổi sang ngài lái."

Cố Thịnh: "??!!!" Ông tham mưu trưởng?

Có phải người này thiếu mất một sợi dây trong đầu không, tại sao phải thêm chữ ông?

Biết nhà anh mua xe, Vương Hữu Lý cũng ầm thầm lại đây lái ké xe, "Xe của nhà xuất bản của vợ tôi không cho ta chạm, nhà cậu dù sao cũng phải để tôi lái hóng gió một lát chứ."

Cố Thịnh cực kỳ ghét bỏ anh ta: "Người anh em, anh trông mà thèm cái gì đây? Anh còn lái xe ít sao? Trước đó tự anh nói, thực ra anh thương lượng với tài xế một chút, lái vào trong góc, anh còn nói anh muốn lén lái mà."

Vương Hữu Lý hừ hừ nói: "Tôi không cần mặt mũi sao? Cậu sĩ diện tôi cũng sĩ diện chứ."

"Cho tôi mượn xe nhà cậu lái một lát đi."

Cố Thịnh: "Anh không có bằng lái."

"Chúng ta cũng vậy mà."

"Để tôi thử chiếc xe nhập khẩu này xem, còn rất lớn, có thể dỡ ghế ngồi hông? Có thể vận chuyển không ít đồ."

Cố Thịnh: "Lãng phí tiền xăng nhà tôi, xăng rất đắt, dùng ít chút."

Vương Hữu Lý: "Lão Cố ơi lão Cố, cậu càng sống càng keo kiệt."

Bình Luận (0)
Comment