"Nơi của chúng ta so với chỗ này chỉ là trò trẻ con, cơ sở ở đây quả thật không tệ." Chị dâu La đã xây nhà, chị ấy cũng kinh doanh "nơi dừng chân", nhưng chị ấy không có tiền đầu tư gì, giường ngủ bên trong thật sự chỉ có thể là giường ngủ, nào giống nơi này, ít nhất phòng vệ sinh còn ra dáng, những cái ghế sô pha bàn trà kia đều là thứ tốt.
Triển Ngải Bình cười nói: "Đúng, chết no gan lớn chết đói nhát gan."
Triển Ngải Bình bắt đầu tiếp nhận nhà nghỉ này, dứt khoát cải cách hẳn hoi, đầu tiên bắt đầu cải cách từ nhân viên và hoàn cảnh, vẻ ngoài trang trí đơn giản và sân giữa hoang phế, là vấn đề cần giải quyết gấp.
Có quy định liên quan tới nhân viên, Triển Ngải Bình cũng lập ra sẵn, cô gọi tất cả nhân viên, "Bây giờ là cá nhân tôi nhận thầu, tự chịu trách nhiệm lời lỗ, tốt xấu đều là tôi… Mấy người nghĩ kỹ làm tốt thì ở lại chỗ này, không muốn làm lập tức cút đi."
"Tất cả mọi người phải tuân theo quy tắc của tôi!"
Mới đầu người nào người nấy vẫn không đồng ý, đến lúc sau Triển Ngải Bình giết gà dọa khỉ, sa thải mấy người cứng cựa, tình hình mới tốt hơn chút.
Người đội nón trắng lần trước gặp đã bị cô sa thải, còn đang nghĩ cách tạo áp lực, nói là người thân của ai ai ai.
"Đuổi tôi đi? Đuổi tôi đi cô còn phải ôn tồn mời tôi trở về!"
Triển Ngải Bình cười lạnh một tiếng: "Bất kể là người thân của ai đều vô dụng, đổi chỗ rồi, đã nói đây là vị trí của cá nhân tôi nhận thầu."
Cổ tay cô cứng rắn, có mấy người cáo trạng bẩm báo bên trên, lần này lại bốc một chủ nhiệm Hội Phụ nữ tới khuyên cô, phân rõ quan hệ lợi hệ với cô: "Châu Thược là họ hàng của ông Tiết, có thế nào thì cô cũng phải cho mặt mũi, sao có thể nói không cần là không cần, đây chính là ông Tiết đấy."
Triển Ngải Bình buồn cười nói: "Mấy chủ nhiệm các người có phải đã thương lượng hết rồi không? Người này giả làm mặt trắng, nói cô cứ tùy tiện làm, tất cả nghe theo cô, người này vào vai mặt đỏ, vậy không được, người này phải giữ lại, người kia cũng giữ lại."
"Chủ nhiệm trương, tôi cũng nói thật với chị, không thể, đừng nói là ông Tiết, ông Đinh cũng không được."
Chủ nhiệm Trương nói: "Vậy cô cũng phải nghĩ cho Lão Cố nhà cô, đều là chiến hữu cũ."
Tuy rằng Triển Ngải Bình cứng rắn thế, thế nhưng chủ nhiệm Trương cũng không coi là chuyện đáng kể, chị ta ba phải quen thói, lần nào không phải đều như thế.
Chủ nhiệm Trương khuyên cô: "Cô nói chuyện cẩn thận, mời người về đi, tôi đã nói với cô rồi đấy."
Triển Ngải bình: "Tôi cũng đã nói, tuyệt đối không thể, chủ nhiệm Trương, chị vẫn nên phát huy tác dụng của một chủ nhiệm Hội Phụ nữ của chị đi, thu xếp công việc mới cho cô ta."
"Cô đó, tốt nhất cũng nói chuyện với ông Tiết đi, hỏi ông ta có mặt mũi gặp chiến hữu cũ hay không."
…
Hai này qua Vương Hữu Lý nghe thấy nhiều động tĩnh, anh ta nói với Cố Thịnh: "Cậu nghe trận ồn ào của nhà cậu kìa, vợ của cậu ra sức tìm việc làm cho cậu đấy."
Cố Thịnh nói: "Vợ tôi cũng không làm sai, phải như vậy."
Vương Hữu Lý: "Cũng chỉ có vợ cậu, may là không tìm vợ tôi."
Cố Thịnh vừa vào nhà, chủ nhiệm Trương đã kéo dài giọng điệu nói chuyện với anh: "Lữ trưởng Cố, cậu khuyên nhủ vợ cậu đi, sao có thể không bàn tới tình cảm chứ."
Cố Thịnh lạnh nhạt nói: "Nếu nói tình cảm, thì sẽ vẫn là một mớ hỗn loạn, chủ nhiệm Trương, là một chủ nhiệm Hội Phụ nữ như chị vẫn không làm việc đúng nơi đúng chỗ rồi."
"Chị muốn khuyên răn ở nơi này sao?"
Sắc mặt chủ nhiệm Trương cứng đờ, xám xịt rời đi.
Thấy chị ta đi rồi, Triển Ngải Bình nói với Cố Thịnh: "Ai còn không biết quan hệ của bọn họ tốt, chạy tới xin thiên vị, ỷ vào mấy cái này nên không sợ hãi."
Cố Thịnh ngồi ở trên ghế sofa, Triển Ngải Bình chống tay trên bả vai anh: "Vẫn là đồng chí lão Cố đủ khí thế, người ta nhìn anh cũng không dám nói chuyện."
Cố Thịnh nắm lấy tay cô: "Đó là do vợ anh nhìn tuổi trẻ đẹp đẽ, còn có —— có thể ít dùng chữ lão hay không, anh còn chưa già đâu."
Cố Thịnh chuyển chức thành lữ trường của lữ đoàn nào đó, cả nhà các cô chuyển tới nơi đóng quân ở vùng ngoại ô, ở chung với Vương hữu Lý bọn họ, ở nhà nhỏ hai tầng, không có sân, bên ngoài đều là bãi cỏ xanh, nơi đóng quân ở đây xanh hóa khá tốt.
Triển Ngải Bình nói: "Sang năm con chúng ta phải tham gia thi tốt nghiệp trung học rồi, chịu già đi, đồng chí lão Cố."
Cố Thịnh thổn thức: "Vậy bản thân em thì sao, uốn tóc còn trang điểm, mỗi ngày ăn diện thật xinh đẹp, làm hại người ta tường anh là người cưới vợ hai lần."
"Thật sao?" Triển Ngải Bình ôm đầu của anh nhìn một lát, "Có phải là bề ngoài vẻ mặt anh quá nghiêm túc không, nhìn tóc cũng rất dày, mặt mũi cũng còn trẻ, sao lại lưu lạc tới mức cưới lần hai."
Cố Thịnh: "Người ta tưởng nhà anh có bà vợ luống tuổi."
Triển Ngải Bình: "Đúng lúc, người ta cũng tường nhà em có một lão già nát rượu."
Cố Thịnh: "…"
Triển Ngải Bình: "…"