Cố Sâm: "???!!!" Người trong nhà hoàn toàn tự tin vào cậu, còn có niềm tin hơn cậu.
Cố Viện kéo tay em gái: "Em gái, chúng ta phải khiêm tốn, phải khiêm tốn."
Cố Miên: "Chị! Nếu như anh em thành Trạng Nguyên đại học, muốn điệu thấp cũng không được, chắc chắn có phóng viên muốn tới phỏng vấn nhà chúng ta, còn có những người bán tài liệu hướng dẫn, bán bài thi, còn có bán dịch bổ não gì đó…"
"Chúng ta có cần sớm nghĩ kỹ nên nói thế nào không!"
Cố Sâm nói: "Là anh nói, không phải em nói."
Cố Viện líu ra líu ríu: "Anh, anh còn chưa chắc chắn có thể thi đậu Trạng Nguyên! Trước tiên chớ đắc ý quá sớm!"
Không chỉ là người nhà họ Cố, còn có một đám cụ ông bán cá nuôi cá câu cá mong mỏi Cố Sâm có thể thi đậu Trạng Nguyên, ông cụ Ngô nói: "Ngày hôm nay ông câu được một con cá lớn ở trong nước lũ, Tiểu Cố, cháu nhất định là cá chép vượt Long Môn, một lần thi đậu Thanh Hoa."
Đến lúc đó ông ta có thể nói – đứa nhỏ thi đậu Thanh Hoa này ăn cá ông ta nuôi từ nhỏ đến lớn!
Cố Sâm điền chuyên ngành khoa máy tính của đại học Thanh Hoa Đại Học.
Lúc cậu điền nguyện vọng, Cố Viện giật dây nói: "Anh, dựa vào thiên phú
của anh, nên thi đại học nông nghiệp, đi nuôi cá nuôi tôm, cùng mẹ mở khách sạn khắp cả nước."
"Học máy tính có ích lợi gì, tính toán đau cả đầu."
Cố Sâm: "Quốc gia chúng ta đã bắt tay nghiên cứu máy tính gửi Email đầu tiên ở trong nước, có lẽ chẳng mấy chốc sẽ như miêu tả trong tiểu thuyết khoa học viễn tưởng, người người đều có một chiếc máy tính của riêng mình."
Bây giờ máy vi tính và máy đánh chữ đều vô cùng đắt, tất cả đều vượt qua mười ngàn nguyên, là hàng xa xỉ giống xe hơi.
Cố Viện: "Cũng có thể có Email sao? Chẳng lẽ sau này không cần tiếp tục phải lấy giấy bút viết thư hả? Mọi người dùng máy đánh chữ, viết Email?"
"So với Email gì đó, em càng muốn thử thứ xem trên TV, cầm cục gạch bên người gọi điện thoại."
Cố Sâm: "Em muốn gọi điện thoại cho ai?"
"Mobiphone, nghe rất uy phong."
*
Giấy thông báo trúng tuyển của Cố Sâm đã đến, cậu được khoa máy tính của đại học Thanh Hoa chọn, còn là Trạng Nguyên của năm đó, lần này nhà họ Cố coi như vô cùng náo nhiệt, một đống báo chí tìm tới cửa, nói muốn phỏng vấn, không chỉ phỏng vấn thí sinh, còn muốn phỏng vấn cha mẹ thí sinh!
"Từ nhỏ đứa nhỏ đã có thành tích học tập tốt, không cần cha mẹ bận tâm…" Triển Ngải Bình ứng phó với mấy truyền thông tòa soạn, đều sắp nói quen mồm, buổi tối nằm mơ cũng sẽ nói câu này.
Mỗi một chị dâu trong viện gia chúc đều tới chúc mừng cô, người nào cũng hỏi thăm bí quyết học tập của cô.
Đồng chí Tiểu Triển nghĩ thầm, nếu tôi thật có bí quyết học tập gì, tôi đã sớm giao cho con gái nhỏ của tôi, tôi còn lo lắng con bé thi rớt cấp ba sao?
Hình tưởng của Cố Sâm tốt, lại thi đỗ Trạng Nguyên, quả nhiên có hai hãng thuốc bổ não tìm tới cửa, hy vọng có thể lợi dụng hình tưởng của Cố Sâm quảng cáo trên báo và tivi, trong đó có hãng gọi là thuốc bổ não Kim Ô của cải bạt ngàn, vừa ra tay chính là mười vạn phí quảng cáo.
"Có Kim Ô, uống Kim Ô, sờ Kim Ô làm Trạng Nguyên, thế nào? Đây chính là cơ hội lên truyền hình, còn có 10 vạn đồng tiền!"
Bọn họ cho rằng người nhà họ Cố chắc chắn sẽ không từ chối, gia đình bình thường làm sao có thể từ chối mức giá cao như vậy?
Người bình thường coi như có thể học đại học, có thể kiếm được 10 vạn đồng tiền cũng là ít rồi.
Cố Sâm lạnh lùng từ chối: "Tôi không quay quảng cáo."
Người phụ trách của Kim Ô: "Trẻ con các cháu không hiểu chuyện, chú bàn chuyện với cha mẹ các cháu."
Triển Ngải Bình từ chối: "Đứa nhỏ nhà chúng tôi không quay loại quảng cáo này."
Đừng nói là loại quảng cáo lừa gạt này, coi như là quảng cáo máy giặt bình thường, cũng quay giống như phim ma.
Bởi vì hiện nay hiệu ứng kém, sản phẩm trong những quảng cáo máy giặt, tủ lạnh đều giống như "u hồn" bay thẳng tắp vào trong màn hình TV, muốn kinh dị cỡ nào thì kinh dị cỡ đó, có thể nói là phim ma tự nhiên.
Người phụ trách của thuốc bổ não Kim Ô còn muốn tiếp tục khuyên, nhưng đối mặt với khoản phí quảng cáo kếch xù 10 vạn đồng tiền, người nhà họ Cố không chút nào động tâm, anh ta chỉ có thể đi tìm những Trạng Nguyên khác.
"Cậu không quay quảng cáo, có người người quay quảng cáo, không biết tốt xấu, sau này đừng hâm mộ người ta."
"10 vạn đồng tiền có thể thay đổi một đời người!"
Một đống người bán thuốc bổ đều bị đánh đuổi đi, Cố Viện nói: "Anh, anh tránh được một kiếp, chỉ sợ mẹ bán đứng anh."
Triển Ngải Bình: "Nói linh tinh gì vậy đây, không phải chỉ là 10 vạn đồng tiền à, đến Santana cũng không mua được."
Cố Miên: "Không chỉ mười vạn, mẹ, con từng hỏi, rất nhiều người đều muốn tìm Trạng Nguyên quay quảng cáo đấy."
Triển Ngải Bình: "Các con lẽ nào muốn bán anh trai?"
Cố Sâm: "…"