Thập Niên 70: Gả Cho Đối Thủ Một Mất Một Còn ( Dịch Full )

Chương 733 - Chương 733. Tình Địch 3

Chương 733. Tình địch 3 Chương 733. Tình địch 3

Triển Ngải Bình vỗ ngực anh, Cố Thịnh cười lui về phía sau, Triển Ngải Bình nhìn anh không nói lời nào, tuy nói như thế, Cố Thịnh vẫn làm dậy lên từng cơn sóng gợn trong lòng cô, nếu như cô thật sự qua bên kia, bây giờ cô có thể vẫn là một quân y không… Nói không chừng cô đã sớm lên làm viện trưởng viện quân y.

Triển Ngải Bình chà chà hai tiếng: "Nếu là mẹ, mẹ chắc chắn được chia nhà trước cha các con."

Cố Thịnh: "Vợ em lấy tự tin ở đâu ra vậy?"

Cố Miên: "Hai người cũng có thể kết hôn không cần nhà mà!"

*

Thu dọn đồ đạc xong, cả nhà đưa Cố Viện đi học đại học Thượng Hải, bọn họ đi máy bay qua, mới vừa xuống máy bay, đã được hai vợ chồng giáo sư Tôn đón về.

"Cháu gái ngoan đến, để ông ngoại xem thư thông báo trúng tuyển nào."

Cố Viện chống nạnh đắc ý: "Ông ngoại, cháu thi đậu rồi, rất lợi hại có phải không, sau này cứ để Tiểu Thang Viên cháu kế thừa y bát của ông."

Bà ngoại Tề Thục Uyển nhịn cười: "Được, học thật giỏi."

"Cháu ngoại gái của ông, thật sự rất cho ông mặt mũi, thật tri kỷ, "

Bọn họ tiến vào nhà giáo sư Tôn, ngày hôm sau hai vợ chồng Triển Ngải Bình dẫn con cái đi dạo khắp Thượng Hải, Thượng Hải thay đổi rất lớn, nhưng so với mấy đặc khu kinh tế của Thâm Quyến mà nói, vẫn hơi không đủ.

Mười năm trôi qua, Thượng Hải cũng không được xếp là đặc khu kinh tế, cũng không có hưởng thụ được đãi ngộ đặc khu.

Đứng bên sông Hoàng Phổ, Phổ Tây Phổ Đông khác nhau một trời một vực, Phổ Đông lúc này vẫn là một vùng nhà ngói đổ nát, vì thế mọi người cũng sẽ nói, ninh muốn một cái giường ở Phổ Tây, không cần một căn nhà ở Phổ Đông.

Đương nhiên, tình huống như thế chẳng mấy chốc sẽ xảy ra thay đổi, năm chín mươi sau khi khai phá Phổ Đông, được kiến thiết thành trung tâm tài chính, đó mới là thay đổi trời đất xoay vần.

Triển Ngải Bình nghĩ thầm, đến lúc đó có thể tới mua đất xây nhà.

Trước khi con gái Cố Viện đến đại học đăng ký nhập học, Triển Ngải Bình tự tay cắt mái tóc dài ngang eo cho con gái, vào trường quân đội tức là nhập ngũ, có quân tịch, đã là một người quân nhân rồi.

Đương nhiên, lính nữ cũng không phải không thể để tóc dài, rất nhiều lính nữ văn nghệ đều thắt hai bím tóc quai chèo đẹp đẽ, lính nữ bình thường cũng có thể để tóc ngang vai, tết hai bím nhỏ, chỉ là ở trong trường quân đội, không thích hợp để tóc dài.

Tóc dài quản lý quá phiền toái.

Triển Ngải Bình cắt sửa giúp cô nhóc ba tiếng, cắt ra một kiểu tóc rất đẹp sạch sẽ nhẹ nhàng khoan khoái, cắt tóc ngắn trên thực tế cần phải có kỹ thuật hơn cắt tóc dài, cô đã luyện kỹ nặng này rất lâu .

Ở trong bộ đội, có rất nhiều thầy Tony vừa tự tin còn làm nghề phụ, bị bọn họ cắt, sẽ thành mái tóc chó gặm.

"Mẹ, rốt cuộc mẹ còn muốn cắt bao lâu?" Cố Viện cầm gương, cô nhóc thấy mình trong gương, càng ngày càng quen thuộc dáng vẻ mới của mình.

Cô nhóc quay đầu, trên một cái bàn đặt một bó tóc dài gọn gàng, mẹ nói muốn giữ làm kỷ niệm, thắt thành cái bím tóc giữ về sau, sau này có lẽ cô nhóc cũng sẽ không có mái tóc dài như thế.

Triển Ngải Bình tự biên tự diễn: "Cắt sửa đẹp đẽ một chút giúp con, vừa vào trường học, người người ước ao!"

Đồng chí Tiểu Triển cũng là một thầy Tony bình thường mà tự tin, trước cô từng cắt tóc cho không ít người.

"Hiện tại đã rất ưa nhìn, giờ con còn đẹp trai hơn anh con, vừa ra khỏi cửa sẽ có có cô gái thích con không nhỉ?" Cố Viện vô cùng tự luyến, cô nhóc sờ cổ, nghĩ thầm thật là một lính nữ cay độc.

Cố Sâm ăn quả táo bình luận: "Em vừa nhìn đã thấy giống con gái, mẹ cắt tóc giúp em quá đẹp, chờ em qua một học kỳ, đen đi, tóc biến thành mái tóc chó gặm, có lẽ sẽ có cô gái nhìn trúng em…"

Cố Viện liếc mắt: "Anh mới là người sau một học kỳ biến thành mái tóc chó gặm, em giữ hình tượng rất tốt đấy?"

"Anh tưởng con gái bị mù hả? Con gái đương nhiên yêu thích cái đẹp, sao mà thích mái tóc chó gặm."

Cố Sâm: "Em vẫn còn non."

Cố Viện: "Lêu lêu."

Triển Ngải Bình nhìn con gái trong gương, bình luận: "… Mẹ sợ một học kỳ trôi qua, mẹ sẽ nhìn thấy một đứa con gái nhặt đồ bỏ trở về."

Ở trong trường quân đội, sao có thể cho phép bạn chú ý hình tượng, mỗi ngày ăn cơm ngủ huấn luyện học tập bận bịu muốn chết, cuối cùng chỉ có thể đến càng ngày càng không để ý hình tượng.

Tóc con gái cô dài nhanh, e là bản thân cô nhóc còn ngại cắt.

Cố Viện hừ một tiếng: "Mẹ, con nghi là mẹ đang nói xấu mấy quy chế nội bộ."

Làm sao cô nhóc có thể đi nhặt đồ bỏ chứ.

Triển Ngải Bình: "Mẹ đang nói mái tóc này của con, có khả năng giống như là chó gặm, mới vừa nhặt đồ bỏ về."

"Nếu như cắt hư tóc ngắn, cứu cũng không cứu được, ví dụ như mẹ cắt một nhát ở đây --"

Bình Luận (0)
Comment