Cố Miên chịu đựng ba tháng, cô ấy đi máy bay đi tìm bắp cải của mình, cô ấy muốn nuôi dưỡng bắp cải này ở trong vườn rau của cô ấy, nhìn cậu ta lớn lên qua từng năm, lột ra từng lớp từng lớp của cậu ta.
Vẫn ở chỗ đó, cô ấy cầm một que kem, chạng vạng những tia nắng còn sót lại của trời chiều che kín toàn bộ bầu trời, những bạn nhỏ xếp hàng tan học, đèn xanh đèn đỏ qua lại lấp loé, gió cuốn chiếc lá vang lên xào xạc.
Năm, sáu học sinh tiểu học vây quanh bên người Cố Miên, hiếu kỳ nói: "Chị ơi, chị mua cây kem này ở đâu vậy?"
Cây kem trong tay Cố Miên quá khiến người ta chú ý, đâu chỉ là học sinh tiểu học, người lớn đi ngang qua cũng không nhịn được nhìn cô ấy thêm mấy lần.
Cây kem trong tay cô ấy có tới mười sáu tầng, vô cùng khoa trương, cô ấy tự làm!! Bên trên đính các vụn chocolate.
Cố Miên kiêu ngạo nói: "Chị không nói cho các em, các em đoán đi!"
Các học sinh tiểu học luôn luôn có trí tưởng tượng, cũng rất dám nghĩ.
"Chị ơi, chị trộm được hả?"
"Trộm được?"
. . . . . .
"Không phải, không phải, các em đoán lại đi." Cô ấy vừa đắc ý, vừa ăn kem, cực kỳ vui sướng.
"Chị gái tốt, có thể cho em ăn một miếng không."
"Chị ơi, cũng cho em ăn một miếng đi?"
…
Dung mạo của cô ấy vừa đẹp đẽ lại cầm cây kem có tạo hình kỳ dị, rất nhiều học sinh tiểu học vây quanh cô ấy, chen lấn tới độ nước chảy không lọt, lúc này một cảnh sát giao thông đi về phía cô ấy.
Một cảnh sát giao thông khác từ đăng xa kêu to: "Các cháu đừng vây quanh ở chỗ đấy."
Một học sinh tiểu học đội nón xanh nói với Cố Miên: "Chị, chị mau cho chúng em ăn một miếng, nếu không để chú cảnh sát tới bắt chị."
"Chị xem, chú cảnh sát tới rồi."
Cố Miên cười nói: "Chị lại không trái pháp luật, tại sao phải bắt chị nhỉ? Phải bắt đám nhóc quái quỷ muốn ăn uống chùa các em đấy."
Nhóc đội nón xanh hô to một tiếng: "Chú cảnh sát mau tới bắt chị ấy!"
Cố Miên mỉm cười nhìn người đàn ông mặc đồng phục bước từng bước tới trước mặt cô ấy, chỉ thấy cậu ta mở miệng cười nói: "Chị gái tốt, có thể cho em ăn một miếng được không."
Các học sinh tiểu học: "?!!!!!"
Cố Miên cầm cây kem trong tay đưa cho Cố Húc Phi, không nói chuyện với cậu ta, cúi đầu mở ba lô, lấy ra một thanh chocolate, chia cho các bạn nhỏ bên cạnh.
Nhóc đội nón xanh làm mặt quỷ: "Chị, có phải chị sắp kết hôn với chú này không?"
Cố Húc Phi ăn kem, đè nén kích động khó lường trong lòng, cố gắng bình tĩnh nói: "Tại sao gọi chị ấy là chị, nhưng gọi chú là chú?"
Nhóc đội nón xanh: "Bởi vì chú không cho chúng cháu ăn kẹo!"
Cố Húc Phi cười nói: "Chờ chú với chị kết hôn, cháu tới tham gia lễ cưới, mời các cháu ăn kem."
Nhóc đội nón xanh vui vẻ nói: "Chị ơi, chị trở về rồi, chú cũng trở nên hào phóng!"
"Chị ơi, Lệ Lệ nói chú rất nhớ chị, lần trước Lệ Lệ hỏi chú chị đi đâu, bạn ấy nói chú như muốn khóc vậy -- Chúng em đều sợ chị không còn!"
Cố Miên: "Thật à? Lại cho các em ăn kẹo nè, nói nghe thử em ấy nhớ chị cỡ nào."
…
*
Cố Miên và Cố Húc Phi kết hôn, cô ấy yêu cầu rất cao đối với nghi thức cầu hôn và nghi thức kết hôn, chị gái muốn anh rể cầu hôn ba mươi sáu lần, Tiểu Miên Hoa cô ấy muốn bảy mươi hai lần.
Cô ấy cũng muốn có một đám cưới long trọng tràn ngập hoa tươi và búp bê, nếu không phải không cách nào thực hiện được, cô ấy còn muốn để gấu trúc tới tham gia hôn lễ của cô ấy.
Cố Miên và Cố Húc Phi đi nhận nuôi một con gấu trúc, còn làm một con gấu trúc bằng bông cao ba mét.
Cố Viện cười cô ấy: "Ấu trĩ."
Cố Miên vô cùng đắc ý: "Em ấy tặng cho em món quà kết hôn tốt nhất chị cứ chờ xem trên ti vi đi, em với em ấy cùng viết một tiểu thuyết võ hiệp phá án, nam chính là thần bộ, nữ chính là nữ hiệp giang hồ…"
Vẻ mặt Cố Viện quái lạ: "Bộ phim truyền hình này thật sự sẽ có người xem sao? Em viết ? Kịch bản của em viết? Là kịch bản em viết thật á? Nếu như bồi thường tiền xem em có tức chết hay không?"
Cô ấy buồn cười nói: "Dù sao đây chính là món quà kết hôn của em đấy."
Cố Miên: "Chị, chị có thể đừng có miệng quạ như thế không!!!"
Phần phá án là Cố Húc Phi viết, phần tình yêu của nam nữ chính là Cố Miên viết, cô ấy nghĩ ra rất nhiều lời âu yếm ngọt chết người, chỉ chờ nam chính nói cho nữ chính nghe.
Cố Miên vô cùng coi trọng, đối với món quà kết hôn của mình, cô ấy tự mình hát nhạc đầu phim và nhạc cuối phim, lại mời sư huynh đồng môn của mình hát mở đầu phim, đội hình sáng tác biểu diễn đều vô cùng mạnh.
Lúc cô ấy mang thai sinh ra đứa con đầu tiên, bộ phim truyền hình 30 tập này phát sóng ở trên ti vi, Cố Miên căn dặn cả nhà đều phải xem phim mình quay, kéo cao tỉ lệ người xem.
Sau khi bộ phim này phát sóng, tỉ lệ người xem rất cao, liên tục phá kỷ lục tỉ lệ người xem, hai vợ chồng Cố Miên làm biên kịch và nhà sản xuất đầu tư, quả thực kiếm bộn, không lo tiền sữa của đứa nhỏ nữa.
Thế nhưng --
Rất nhiều đánh giá kém trên mạng liên quan đến tình yêu của nam nữ chính.
"Đây là yêu đương cứt chó gì? Nhân vật chính thì không thể tra án thậm nghiêm túc sao?"
"Phim truyền hình tra án đi yêu đương?"
"Lúc nam chính nói lời âu yếm, tôi muốn che cái miệng của anh ta!"
…
Cố Miên: "Sau này em cũng không tiếp tục viết tiểu thuyết tình yêu nữa!!!!!"
Lúc nào Cố Viện cũng quan tâm động thái của em gái, ra sức cười nhạo cô ấy: "Miên Miên, Miên Miên, Miên Miên, xem anh chụp màn hình chị gửi cho em nè."
"Tới xem thử lời thoại của nam chính đi!"
"Cười chết chị, em xem bình luận của cư dân mạng đi!!"
"Xem bình luận của video này, quá hay rồi!! Nội dung phim như thần và tuyến tình cảm kéo chân sau nhất."
…
Cố Miên kéo đen chị gái mình.
Cố Viện đập bàn cười to, "Em kéo đen chị, chị còn muốn kéo đen em, xem em còn dám khoe ân ái mỗi ngày trước mặt chị không!!!!"
Cố Viện rất hâm mộ em rể có thể thường xuyên ở bên cạnh Cố Miên, con nhóc xấu xa Cố Miên này còn cực kỳ thích chia sẻ cuộc sống hằng ngay sau khi kết hôn của cô ấy, mỗi ngày hai chị em các cô đều léo nhéo lải nhải.
"Chị, chị xem nội dung truyện của chồng em viết nè."
"Chồng em tặng quà cho em!"
…
Hiện tại sau khi có con, lại trò chuyện về con cái.
Cố Viện sinh một cặp thai long phượng, Cố Viên sinh con trai, Cố Viện bèn gửi ảnh cô gái nhỏ đáng yêu nghe lời của mình cho cô ấy mỗi ngày.
"Miên Miên, con gái của chị đáng yêu nhỉ!! Cháu ngoại của em đáng yêu ha!!"
"Dao Dao nhà chúng ta thật hiểu chuyện, là áo bông nhỏ tri kỷ của mẹ."
Cố Miên: "…"
Cũng không biết có phải là gen của Cố Thịnh quá mạnh không, hai đứa cháu ngoại trai của anh đều giống anh, hai anh em họ đứng chung với nhau, giống như anh em ruột.
Con trai của Cố Miên là Cố Trạch Vũ, là một nhóc lắm lời trời sinh, với ai cũng có thể huyên thuyên.
Cố Miên chạy đi khoác lác với chị gái mình: "Con trai của em là tác giả trời sinh."
Cố Viện: "Nhưng ngoại hình giống con trai chị, vậy chắc chắn không phải tác giả."
"Hai nhóc này có thể yên tĩnh ngồi xuống viết mấy chục mấy triệu chữ cũng lạ lắm."
Cố Miên: "…"
Bộ phim đầu tiên mà Cố Miên tham gia quay vào năm 2006 được chiếu, mười năm sau khi chiếu, cũng chính là năm 2016, cư dân mạng lật lại án cũ của cô ấy, bộ phim này được bọn họ phân loại là phim phá án võ hiệp kinh điển, kinh điển trong kinh điển.
"CP này thật ngọt! Trai xinh gái đẹp, tôi thích xem các anh chàng đẹp trai nói lời ngọt ngào."
"Vụ án kinh điển, cái bóng tuổi thơ."
"Nếu không có tình yêu ngọt ngào của nam nữ chính, mọi người phải bị dọa sợ mất mật."
"Phần suy luận phá án của bộ phim này quả thực viết rất tốt…"
…
Cố Miên đắc ý xem cắt nối biên tập phim của các cư dân mạng trên Bilibili, càng xem những khen ngợi của bọn họ với CP, cô ấy càng đắc ý, có một chủ up nổi tiếng gom lại làm một thuyết minh phim, rất nổi ở trên Bilibili, dẫn tới một làn sóng cắt nối biên tập thuyết minh phim.
Lúc này trong bụng Cố Miên có đứa con thứ hai, là mang thai bất ngờ, hai người không nỡ phá, Cố Húc Phi đi làm phẫu thuật buộc garô, lúc Cố Miên dưỡng thai, cô ấy lại quyết định biên soạn một bộ phim truyền hình.
Vừa dưỡng thai, vừa "buồn rơi nước mắt".
Cố Miên càng viết càng buồn bực, càng cảm giác mình không có tài năng sáng tác, đời trước giết heo, đời này mới viết sách.
Một chữ cũng không rặn ra được.
Chị gái Cố Viện còn thường xuyên đến làm phiền cô ấy, hiện tại anh rể "về hưu", mỗi ngày ở nhà với chị gái, Cố Viên là có chỗ dựa, muốn trả lại hết tất cả những cảnh tình tứ năm đó của em gái cho cô ấy.
Cố Viện: 【 Hình ảnh 】【 Hình ảnh 】【 Hình ảnh 】
Những tấm hình này đều được chụp lúc Lục Trình tập thể hình, hiện tại có điện thoại thông minh 4G, chụp ảnh chia sẻ là chuyện chỉ một phút.
Hai chị em có lúc rất ngây thơ, sẽ gửi chỉ có vòng bạn bè của nhau thấy được, đặc biệt chỉ cho một mình đối phương xem, đây là bí mật nhỏ của hai chị em các cô.
Cố Viện gửi thoại tin nhắn giọng nói đến, đắc ý nói: "Em gái, xem ảnh đi, dáng người của anh rể em đẹp nhỉ!!"
Cố Miên: "Chị, chị thật là một nữ háo sắc!!!!"
Cố Miên: 【 Hình ảnh 】【 Hình ảnh 】
Cố Miên: "Dáng người của chồng em cũng rất đẹp."
"Nào, em cho chị xem ảnh trước đây em ấy mặc đồng phục, em thật sự yêu chết dáng vẻ mặc đồng phục của em ấy."
Cố Viện: "Chồng em có đồng phục, em cho rằng chồng chị không có đồng phục hả? Đây là ảnh chụp lúc anh ấy mặc đồng phục tác chiến ở trên thảo nguyên, nào nào nào, xem đi, có đẹp trai hay không! !"
Cố Miên: "Em thích đôi chân vừa dài vừa thẳng của chồng em, anh rể hơi mập."
Cố Viện: "Đó là do em rể quá gầy."
Cố Miên: "Chị mới gầy đi, chồng em mặc quần áo lộ gầy, cởi quần áo có thịt..."
…
Hai chị em cấu véo nhau, gây tai vạ tới cá trong chậu.
Hai gia đình liên hoan, Cố Húc Phi thấy người anh em cột chèo với mình Lục Trình, nghĩ thầm anh rể từng tuổi này mà dáng người còn như vậy, thực sự là quá cuốn hút.
Lục Trình: "Vợ anh cảm thấy cậu mặc đồng phục đẹp."
Cố Húc Phi: "Vợ tôi cảm thấy anh mặc đồng phục đẹp."
Lục Trình: "…"
Cố Húc Phi: ". . . . . ."
Mặc dù là hai người đàn ông, thế nhưng trên người đối phương có chỗ nào đẹp, bọn họ lại biết rất rõ.
Bọn họ còn đều từng xem video cầu hôn của đối phương, không chỉ xem một lần, mà là không biết bao nhiêu lần.
Thực sự là một cặp anh em cùng hội cùng thuyền.