Thập Niên 70: Gia Đình Cực Phẩm ( Dịch Full)

Chương 973 - Chương 973 - Không Chỉ Dừng Lại Một Chút

Chương 973 - Không chỉ dừng lại một chút
Chương 973 - Không chỉ dừng lại một chút

"Miên Miên, cháu ráng chịu chút nhé, chúng ta ra ngoài bắt xe về cảng là sẽ mát ngay thôi." Phương Trí Viễn đã ở Hương Thành được hơn một năm nên cũng đã có chút thích ứng được với thời tiết ở bên này.

Chỉ là Giang Miên Miên và Úc Thừa, hai người vẫn luôn sinh sống ở đất liền, bất chợt đến đây chắc chắn là có chút không chịu được.

"Vâng, vậy chúng ta nhanh đi thôi cậu Phương." Giang Miên Miên bị nắng chiếu đến khó chịu, nhanh nhảu đáp lại.

Thâm Thành của thời điểm này, đã được thiết lập thành đặc khu kinh tế từ nhiều năm trước, hiện giờ bọn họ không chỉ tự do buôn bán mà đến ngay cả việc bắt xe cũng đã trở nên rất phổ biến rồi.

Mấy người ra khỏi sân bay, Phương Trí Viễn giơ tay bắt đại một chiếc xe, kéo ba người đến cảng khẩu.

Trước khi lên thuyền, Phương Trí Viễn dắt theo nhóm người Giang Miên Miên tìm đến một khách sạn lớn, nói một tiếng với quầy lễ tân rồi gọi điện cho nhà họ Giang, trả cước phí theo cước phí của điện thoại công cộng.

Điện thoại vừa kết nối, cụ nhà và Giang Trường Hải cả hai người vẫn đều ở trong nhà.

Khó khăn lắm cụ nhà mới đến được một chuyến, Giang Trường Hải bảo bà ở lại thêm vài ngày, dắt bà ra ngoài mua chút đồ đạc, sau vài ngày mới lại gửi về dưới cho bà. Nếu là trước đây, Trương Quế Hoa sẽ nhớ việc ở nhà, chắc chắn sẽ không đồng ý ở lại.

Nhưng mà bây giờ bà ta lo lắng cho Giang Miên Miên nên muốn đợi cho đến khi con cháu gọi điện về lại, sau khi báo bình an xong biết cô không sao mới lại quay lại thôn.

Từ khi Giang Miên Miên và Úc Thừa đi, ba người họ ở nhà làm gì cũng thấy không yên lòng.

Cuối cùng dứt khoát ngồi trên sô pha xem ti vi, nói là xem tivi nhưng thật ra tất cả tâm tư của họ đều không đặt vào tivi mà ánh mắt và tâm tư đều đang chờ đợi điện thoại của Giang Miên Miên.

Điện thoại vừa vang lên, Giang Trường Hải ở điện thoại gần nhất nên nhận điện thoại ngay.

"Alo, con gái à?" Giang Trường Hải trực tiếp nói lớn.

"Anh Giang, là tôi, Chí Viễn đây. Anh yên tâm, tôi đã đón được Miên Miên và Úc Thừa rồi, hai cháu đang ở cạnh tôi đây." Phương Trí Viễn thấy bọn họ nhấc máy, lại còn nhấc máy nhanh đến vậy, cũng biết là ông lo lắng cho con nên anh cũng không trĩ hoãn mà trực tiếp báo bình an.

"À, là Chí Viễn đấy à. Tốt quá rồi, đón được là tốt rồi, vậy anh cũng yên tâm rồi." Giang Trường Hải thở phào, tươi cười nói.

Tô Uyển Ngọc và cụ nhà vẫn luôn ở bên cạnh lắng tai nghe đầu bên kia nói chuyện cũng thở phào một hơi nhẹ nhõm, ngồi ngược trở lại sô pha.

"Nào, Miên Miên. Cháu nói vài câu với cha mình đi." Phương Trí Viễn cực kỳ thân thiết đưa điện thoại sang cho Giang Miên Miên.

"Alo cha, con và cậu Phương tụ họp rồi ạ. Cha không phải lo lắng cho con đâu, bây giờ tụi con đang ở khách sạn bên này của cảng khẩu đây. Chốc nữa thôi sẽ ngồi thuyền đến Hương Thành rồi. Nếu có chuyện gì cha cứ gửi lời nhắn vào máy nhắn tin cho con." Giang Miên Miên vui vẻ nói.

"Được, cha biết rồi. Con và Úc Thừa cứ thoải mái mà chơi ở Hương Thành, nghe lời cậu Phương con nhé." Giang Trường Hải dặn dò.

"Vâng ạ, còn biết rồi thưa cha. Cha cứ yên tâm đi mà, con là ngoan nhất đấy nhé." Giang Miên Miên cười khì khì nói.

Bởi vì Phương Trí Viễn đã mua vé thuyền trước, Giang Miên Miên thấy sắp đến giờ phải lên tàu nên cũng không nói nhiều nữa mà trực tiếp nói mấy câu sau đó cúp điện thoại.

Sở dĩ Phương Trí Viễn gọi điện thoại báo bình an cho nhà họ Giang ở Thâm Thành là bởi vì lúc này còn chưa về lại Hương Thành, chờ đến khi về được Hương Thành thì điện thoại của bọn họ cũng chẳng gọi được nữa.

Cúp điện thoại xong, cả nhóm đi thẳng đến cảng khẩu.

Đến được Thâm Thành thì khoảng cách cũng đã rất gần Hương Thành rồi, nhóm cô ngồi trên thuyền đâu hơn một tiếng thì cũng đến được Hương Thành.

Giang Miên Miên vừa xuống tàu liền cảm nhận được rõ sự khác biệt của bên này.

Sự phát triển trong thời đại này của Hương Thành, quả thực là nhanh không chỉ dừng lại một chút so với đất liền.

Thoạt nhìn, đâu đâu cũng là những tòa cao ốc hiện đại, ô tô riêng qua lại tấp nập trên lộ, hai bên đường cũng cực kỳ nhiều cửa hàng buôn bán đủ loại.

Bình Luận (0)
Comment