Thập Niên 70: Mang Theo Chục Tỷ Vật Tư, Được Gã Đàn Ông Thô Kệch Sủng Đến Khóc

Chương 70

Ngô Tiểu Anh không dám thở mạnh, Lục Thanh Nghiên đứng sau cây không nói chuyện.

Đợi người đàn ông rời đi, Ngô Tiểu Anh vỗ ngực thở phào nhẹ nhõm một hơi: "Cuối cùng cũng đi."

Đi ra khỏi thân cây, Ngô Tiểu Anh nghiêm túc nhìn Lục Thanh Nghiên nói: "Thanh Nghiên, sau này gặp Trần vô lại em (hai anh em đều gọi Trần vô lại nên mình thống nhất là Trần vô lại anh và Trần vô lại em nhé) nhất định phải tránh đi."

"Cô nói anh ta ư?"

Lục Thanh Nghiên nhìn phương hướng Trần vô lại em rời đi, gương mặt lạnh lùng.

"Ừm, anh ta là chú hai của Trần Ni, là tên du thủ du thực trong đội sản xuất chúng ta."

"Nghe nói vợ cũ của Trần vô lại em là bị anh ta đánh chết. Một năm trước ở đội ba có cô gái tự sát, có người nói là bị Trần vô lại em... Chà đạp, cho nên mới tự sát."

Ngô Tiểu Anh là hoàng hoa khuê nữ, khi nói tới chà đạp thì đỏ mặt.

"Tóm lại anh ta không phải người tốt gì, cô gặp anh ta thì nhất định phải né tránh. Cũng may anh ta không thường xuyên ở trong đội, chúng ta cũng không cần thường xuyên lo lắng đề phòng."

Trần vô lại em này vô cùng khủng bố, bị anh ta nhìn có cảm giác như bị dã thú theo dõi.

Trước đây cô ấy nghe mấy bác gái, bà nội trong đội nhắc tới Trần vô lại em này.

Có người nói anh ta ở bên ngoài kết bạn với đám người lăn lộn ở chợ đen, cho nên mỗi ngày không làm việc vẫn có tiền, chính là làm chuyện xấu.

Theo lý thuyết mọi người biết anh ta làm chuyện xấu thì tố cáo là được, nhưng không ai dám làm như thế.

Người nào cũng biết Trần vô lại em không phải người tốt, nếu thực sự bị anh ta biết đi tố cáo anh ta, chỉ sợ sẽ xảy ra chuyện lớn.

Cho nên người trong đội mở một mắt nhắm một mắt, coi như không thấy gì.

"Trần Ni có chú hai như vậy, vì sao cô còn kết bạn với cô ta?"

Luủc Thanh Nghiên nhỏ diond hỏi: cô nhìn ra được Nơô Tiểu Anh thưc sự sợ hãi.

Ngô Tiểu Anh không tệ lắm, Trần Ni thì tâm cơ sâu, theo lý thuyết tính cách của hai người không hợp, rất dễ xảy ra mâu thuẫn.

Cô không muốn nói xấu Trần Ni trước mặt Ngô Tiểu Anh, có phải người tốt hay không thì cần tự mình tìm hiểu.

Hơn nữa quan hệ giữa cô và Ngô Tiểu Anh còn chưa thân tới mức đó.

Nếu cô thực sự mở miệng nói xấu Trần Ni, cô ấy nhất định sẽ rơi vào hỗn loạn.

"Trần Ni là Trần Ni, chú hai của cô ấy là chú hai của cô ấy."

Dường như Ngô Tiểu Anh có chút ngượng ngùng: "Lần nào tôi cũng không tới cửa tìm Trần Ni, đều là cô ấy tới tìm tôi. Tôi không có nhiều bạn lắm, Trần Ni là người bạn duy nhất không chê tôi."

Lục Thanh Nghiên đã hiểu, không nói gì nữa.

Hai người vừa đi vừa nói chuyện, tách ra ở ngã rẽ.

Sau khi tách ra Lục Thanh Nghiên và Bảo Nhi, Tiểu Lệ đi về phía nhà cô.

Dưới sườn dốc gần cửa nhà, có một người phụ nữ trung niên đang nôn nóng đợi ở đó.

Là một thím xa lạ, Lục Thanh Nghiên không quen: "Bảo Nhi, em quen thím ở cửa không?"

Bảo Nhi nhìn kỹ, lắc đầu: "Không phải đội chúng ta, có thể là đội hai hoặc đội ba."

Đội hai đội ba cách đội một gần nhất, thường xuyên có người đội hai đội ba tới đội một.

Lục Thanh Nghiên ừm một tiếng, nhấc chân tiến lên.

"Chào bác, bác có chuyện gì sao?"

Người phụ nữ trung niên quay đầu, nhìn thấy Lục Thanh Nghiên thì trong lòng thấp thỏm.

Không lâu trước nghe nói đội một có một bác sĩ nữ tới, bà ấy cho rằng ít nhất phải ba bốn mươi tuổi, sao lại trẻ tuổi như thế?

"Cháu là... Là bác sĩ Lục sao?"

Người phụ nữ trung niên chần chừ hỏi, sợ mình nhận nhầm người.

"Là cháu, xưng hô với bác thế nào đây? Hay là bác vào nhà ngồi một lát nhé?" là bác gái Chu."

Trên mặt bác gái Chu lộ vẻ nôn nóng, nhanh chóng giải thích.

"Con dâu bác mang thai đã nhiều ngày phía dưới vẫn luôn chảy máu, bác sợ cháu gái mình xảy ra chuyện mất, cháu có thể đi cùng bác không?"

"Vậy bác đợi cháu lấy hộp thuốc đã."

Lục Thanh Nghiên đã biết được đại khái triệu chứng của con dâu bác gái Chu, trở về phòng cầm hộp thuốc lại đặt một ít thuốc vào hộp.

"Chúng ta đi thôi."

Khóa kỹ cửa, Lục Thanh Nghiên đi theo bác gái Chu tới đại đội hai.

Mười phút sau, Lục Thanh Nghiên và bác gái Chu đến đại đội hai.

Nhà bác gái Chu ở đầu thôn đại đội hai, nhà bà ấy giống với đa số nhà ở niên đại này, là nhà gạch đất đỏ thấp bé.
Bình Luận (0)
Comment