Tạ Tiểu Ngọc lặng lẽ nói: "Bên ngoài nói là mua, nhưng thật ra là anh Nghiêm Dặc nhờ người nhà lấy giúp, bảo con mang cho cha nuôi. Thím Tề ở nhà bên cạnh vẫn đang đứng ngoài nhìn đấy, mẹ nuôi đừng từ chối nữa."
Hứa Xương cảm thấy chua chát trong lòng, ngày hôm đó anh ấy chỉ thuận miệng nói, nếu có thể kiếm được nhân sâm núi cho cha anh ấy pha trà dưỡng bệnh thì tốt rồi, không ngờ anh Dặc vẫn nhớ trong lòng, còn kiếm giúp bọn họ.
Nghiêm Dặc nói: "Anh em là để làm phiền nhau, nếu không còn cần anh em làm øì."
Hứa Xương cũng không phụ lòng anh em tốt, đi lấy lon đã rửa sạch cất đồ đi.
Tạ Tiểu Ngọc mang nhân sâm tới phòng dược liệu của bệnh viện thái lát, mùi nhân sâm rất nồng, lập tức thu hút sự chú ý của Tề Nhạc Bình, cả một lon lớn nhân sâm thái lát, có tiền cũng khó mua được.
Bà ta đã sớm nghi ngờ con trai của Triệu Hương mua đi bán lại đồ ở câu Thạch Bàn, bà ta không tin đây là quà biếu của con gái nuôi bà ấy, đến con ruột còn chưa chắc chịu bỏ tiền ra mua nhân sâm.
Quả nhiên là Hứa Xương rất hiếu thuận, nếu có thể làm con rể của bà ta thì tốt rồi!
Tề Nhạc Bình muốn có nửa lon nhân sâm thái lát kia: "Lão Triệu, bà chia cho tôi một nửa đi, tôi đưa bà tiền."
Lữ Thu Mai cứ mãi kéo dài công việc của con gái bà ta, bà ta đang lo không biết nên tặng quà gì cho người ta.
Tạ Tiểu Ngọc tức giận đóng nắp lon lại, mùi nhân sâm cũng dần loãng đi
Cô nói: "Đây là đồ cháu biếu mẹ nuôi cháu, không bán, thím Te muốn mấy lát nhân sâm, hay là muốn con rể? Suốt ngày bám dai như đỉa đúng là nhàm chán, thím không muốn làm người nữa, chẳng lẽ con gái thím cũng không muốn làm người nữa?"
Cả gia đình Triệu Hương đều là người thành thật kiệm lời, nên Tê Nhạc Bình mới có thể mặt dày đòi hai nhà kết thông gia.
Nhưng không ngờ gặp phải Tạ Tiểu Ngọc, cô nói rất to, khiến mọi người trong đại viện đều nghe thấy hết, không thèm để lại mặt mũi cho bà ta.
Tề Nhạc Bình thấy càng ngày càng có nhiều hàng xóm trong đại viện đi ra xem náo nhiệt, sầm mặt rời đi.
Triệu Hương lấy hai quả trứng gà, lại lấy dầu mè làm bát mì trứng cho cô ăn: "Con ăn xong rồi hãy về."
Tạ Tiểu Ngọc bảo bà ấy đừng làm: "Mẹ nuôi, con thấy cha nuôi trồng mấy chậu lô hội, con có thể lấy mấy câu không?" Triệu Hương nói: "Con cứ lấy cả chậu đi."
Hứa Xương nhớ lần trước Tạ Tiểu Ngọc nói muốn mua bông, qua mấy ngày nữa là anh ấy sẽ lấy được: "Em muốn bao nhiêu, anh giữ lại cho em."
Tạ Tiểu Ngọc kể chuyện Đinh Hồng Tuệ dặn cô đừng đi tới cầu Thạch Bàn nữa, dặn dò anh: "Gần đây ở cầu Thạch Bàn bị kiểm tra rất nghiêm, anh Hứa Xương, đợt này anh đừng đi tới đó nữa."
"Ừ, rồi, anh sẽ cẩn thận hơn."
Hứa Xương muốn bê chậu lô hội về nhà giúp cô, vừa đi ra tới cửa, bọn họ thấy Nghiêm Dặc tới, anh ấy bỏ chậu cây lô hội xuống, qua đập nhẹ vào vai của anh, nghẹn ngào nói: "Em nhận nhân sâm rồi."
Nghiêm Dặc "Ừ” đáp lại.
Tạ Tiểu Ngọc cười hỏi: "Anh Nghiêm Dặc, anh đến tìm em hay là tìm anh Hứa Xương?"
Nghiêm Dặc tới tìm Tạ Tiểu Ngọc.
Trên đường bê chậu lô hội trở về, anh hỏi Tạ Tiểu Ngọc muốn lô hội làm gì, Tạ Tiểu Ngọc nói muốn làm gel lô hội trị mụn.
"Em còn cần à?" Nghiêm Dặc thật sự không hiểu.
Tạ Tiểu Ngọc cười nói: "Là làm cho hai người bạn em dùng."
Nghiêm Dặc cũng chưa ăn trưa, anh tranh thủ giờ nghỉ trưa tới đây, ai ngờ đến nhà không tìm được người, thử tới nhà Hứa Xương tìm, may mà tìm thấy cô ở đây.
Anh nói với Tạ Tiểu Ngọc, Đinh Hồng Tuệ từng tới tìm anh, hỏi anh có muốn giải quyết nhà họ Tiết gọn trong một lần không.
"Đinh Hồng Tuệ có đáng tin không?" Nghiêm Dặc vẫn rất cảnh giác với người nhà họ Tiết.
Tạ Tiểu Ngọc kể cho Nghiêm Dặc chuyện xảy ra đêm qua ở bệnh viện và quan sát của mình trong khoảng thời gian này.
"Em cảm thấy trưởng khoa Đinh đáng tin, hôm nay cô lặng lẽ nhờ em đưa tiền cho bác Lâm, em cảm thấy cô ấy không phải là người xấu đâu."
Nghiêm Dặc trầm mặc suy nghĩ trong chốc lát, nếu cảm giác của Tiểu Ngọc là đúng, vậy Đinh Hồng Tuệ đã nhẫn nhục chịu đựng ở bên cạnh kẻ thù. Ít nhất là gặp phải hoàn cảnh này, Nghiêm Dặc không thể nhẫn nhịn được giây phút nào.
Đinh Hồng Tuệ chủ động nói với Nghiêm Dặc: "Tôi biết cậu thắc mắc, nếu đã có thể làm tất cả vì con gái, vậy tại sao tôi không lấy mạng đổi mạng với cả nhà họ Tiết? Bởi vì tôi không thể để con gái tôi có một người mẹ là tội phạm, tôi cũng giống như cậu, muốn dùng pháp luật để đòi lại công lý cho mình, tôi muốn bọn họ phải chịu sự trừng phạt của pháp luật."
Nghiêm Dặc quyết định tạm thời tin tưởng Đinh Hồng Tuệ, nhưng kỳ lạ là, Đinh Hồng Tuệ không nói gì về cách hợp tác, chỉ nói là chờ thông báo của cô ấy. "Vậy anh đi về trường trước đây?"