Nghiêm Dặc nói vậy, nhưng bước chân vẫn không di chuyển, anh đã thuộc lòng thời khóa biểu, chỉ cần trở về trước giờ học là được.
Tạ Tiểu Ngọc nói: "Anh Nghiêm Dặc, anh ăn trưa xong rồi hãy về."
"Được." Nghiêm Dặc đi vào trong bếp nhóm bếp.
Hồi còn ở thôn Sơn Thanh, anh và Tạ Tiểu Ngọc đều như thế này, anh ở trong bếp nhóm bếp, Tiểu Ngọc xào rau nấu cơm, Tinh Tinh vây quanh bếp lò, sau đó bác dâu cả của cô hùng hùng hổ hổ xông vào.
Bây giờ không có bác dâu cả ồn ào, anh thỉnh thoảng lại ngẩng đầu lên nhìn cô.
Nhưng Tiểu Ngọc nấu cơm rất nghiêm túc, anh nhìn cô đến lần thứ ba, cô vẫn không phân tán sự chú ý vẫn tập trung nấu cơm, có lẽ đây là một trong những lý do cô nấu ăn ngon.
Sáng nay Cá Lớn Cá Nhỏ ăn cơm khô đi học, cũng không thể trách bọn họ được, mấy cậu bé đang tuổi ăn tuổi lớn nên đói rất nhanh, một khi đã đói là không thể tập trung nghe giảng. Thấy trong nồi còn nửa nồi cơm, Tạ Tiểu Ngọc thái dưa leo, thái thịt muối, rang cơm rang trứng, lại nấu thêm bát canh trứng cà chua, rắc thêm ít hành lá cắt nhỏ, hương thơm lập tức lan tỏa khắp bếp.
Tạ Tiểu Ngọc ăn nửa bát cơm, một bát canh, số còn lại đều vào hết bụng của Nghiêm Dặc.
Nghiêm Dặc múc nước đi rửa bát cọ nồi như thường lệ, Tạ Tiểu Ngọc cầm gương nhỏ lên soi, nhìn thấy vành mắt thâm quầng, cô nhất thời xụ mặt xuống.
"Anh Nghiêm Dặc ơi, em bị xấu đi rồi."
Nghiêm Dặc quay sang bật cười nói: "Không béo lên, cũng không đen đi, em có xấu đi đâu."
Tạ Tiểu Ngọc bảo anh nhìn kỹ hơn: "Anh nhìn này, hai vành mắt của em đen thui rồi."
Nghiêm Dặc đang dính nước trên tay, nghiêng đầu liếc nhìn, đồng ý nói: "Ừ, hơi hơi, vậy em mau đi ngủ đi."
Tạ Tiểu Ngọc:...
Cô bàn bạc với Nghiêm Dặc, nói nếu tìm được cơ hội, mình vẫn muốn chuyển công việc: "Một em khác ở thế giới kia tìm được con đường cho mình, anh sẽ không phản đối đúng không?"
"Phản đối cũng không phản đối được."
Nghiêm Dặc hơi ngượng ngùng nói: "Tiểu Ngọc, sau này chúng ta đừng đề cập tới một anh khác ở thế giới kia được không? Anh luôn cảm thấy, trải nghiệm khác nhau thì sẽ không phải là một người, mặc kệ một em khác là người như thế nào, anh đều chỉ thích em ở thế giới này thôi."
"Cứ để người ở thế giới đó thích lẫn nhau, không cần thiết thì chúng ta đừng đề cập đến bọn họ nữa, có được không."
"Anh đúng là bình dấm chua, đến dấm của mình cũng ăn."
Tạ Tiểu Ngọc cười hì hì nói: "Chẳng trách em ở thế giới khác nói anh là thẳng nam sắt thép, có thể tìm được vợ là vì em thích anh trước, còn theo đuổi anh, anh phải cám ơn khuôn mặt đẹp trai của mình đi"
Nhưng đây chính là Nghiêm Dặc cô thích nha, đến dấm của mình cũng ăn.
Nghiêm Dặc:...
Anh đoán từ thẳng nam sắt thép không phải là lời khen, nhưng lúc này Tiểu Ngọc dựa vào anh quá gần, gan đến mức trái tim anh như muốn nhảy ra ngoài, gần đến mức đầu hai người sắp chạm vào nhau, tuy bọn họ là đối tượng, nhưng còn chưa kết hôn đâu...
"Bọn họ kết hôn lúc nào?"
Sau khi hỏi xong, Nghiêm Dặc suýt chút nữa cắn đầu lưỡi mình.
"Anh vừa tốt nghiệp là kết hôn luôn, nhưng đến gần đây quan hệ giữa hai người mới hơn."
Tạ Tiểu Ngọc đỏ mặt nói: "Không kết hôn cũng có thể hôn, anh có muốn hôn không?"
Có muốn hôn không? Nghiêm Dặc đã không còn cảm giác được nhịp tim của mình.
Anh vội vàng nói: "Chờ kết hôn, tốt nghiệp xong sẽ kết hôn luôn. Giờ anh phải đi rồi, đến muộn sẽ bị phạt chạy hai mươi vòng sân, hít đất năm mươi cái."
Tạ Tiểu Ngọc cong khóe miệng cười, để anh đi. Nếu không thả anh đi, cô sợ Nghiêm Dặc sẽ nghẹt thở mất...
Tạ Tiểu Ngọc rửa mặt, vừa đặt lưng xuống giường đã ngủ mất. Sau khi ngủ đủ giấc, cô đứng dậy làm gel lô hội, không thể dùng trực tiếp gel lô hội, mà phải đun nóng với nhiệt độ cao để khử trùng, mỗi lần dùng cách này, sư phụ cô chỉ có thể làm được một chút. Tạ Tiểu Ngọc lăn lộn suốt hai tiếng, mới làm được hai chai nhỏ.
Sau khi tan học, Tinh Tinh ngồi nhìn gel lô hội trông giống thạch, cô bé chấm một ít bôi lên mu bàn tay: "Chị ơi, cái này bôi trơn thật đấy."
Tạ Tiểu Ngọc cầm khăn tay lau sạch tay cho cô bé: "Trẻ con không thể dùng thứ này, em mau qua xem hôm nay chị mua thứ gì cho em này."
Cô lấy sữa bột ra, lại lấy ra ba cái ly, múc sữa bột vào ba ly cho bọn họ. Mới đầu cô chỉ nghĩ bồi bổ cho Tinh Tinh, nhưng Cá Lớn Cá Nhỏ cũng cần cao thêm, tương lai cao lớn đẹp trai, không thể để chiều cao kéo lại được.
Cá Nhỏ nếm thử sữa, lắc đầu: "Uống không ngon bằng sữa mạch nha."
"Nhưng uống cái này có thể giúp em cao lên." Tạ Tiểu Ngọc nói: "Em nhìn Cá Lớn cũng uống này, chẳng lễ em muốn sau này lùn hơn anh trai à?" Cá Nhỏ lập tức bưng ly sữa lên uống ừng ực cạn sạch.