Chương 100: Chỗ dựa cho vợ 3
Tiết Minh Dực không quen nói chuyện phiếm, cũng sẽ không giống như người khác tìm lời dẫn trước khi nói chuyện mà đi thẳng vào vấn đề, lấy năm đồng tiền ra đặt lên bệ nước bên cạnh sân.
Dương Thúy Hoa biết có ý gì, cô ta ngượng đỏ mặt, rất ngại ngùng: “Đây là có ý gì, năm đồng này là em đền cho chị dâu mà.”
Tiết Minh Dực: “Tôi tới làm sáng tỏ một chút, năm đó tôi và Lâm Tô Diệp xem mắt mới biết nhau, hai bên đều tình nguyện ở chung, không có ai vu vạ cho ai hết.”
Lúc đầu khi kết hôn đã có lời đồn đã như vậy rồi, anh cũng đã giải thích rõ với cha mẹ, ông cụ Tiết có danh vọng trong thôn, ông cụ vừa mở lời cũng không có người nào dám nói linh tinh nữa. Chưa từng nghĩ bắt đầu từ năm nay lại truyền, còn ảnh hưởng đến tâm trạng của vợ anh. Tính cách của cô xấu hổ mềm yếu như thế cũng trở nên chua cay hẳn đi, từ đó có thể thấy cô đã chịu kích thích và oan ức thế nào.
Cũng may mà cô đã trút hết giận ra, nếu như nghẹn trong lòng buồn bực không vui, vậy chẳng phải sẽ sinh bệnh sao?
Tiết Minh Dực nghĩ thôi cũng đã đau lòng khó nhịn rồi: “Loại lời đồn này phải ngăn chặn.
Dương Thúy Hoa chỉ hận không thể tìm một cái rãnh trên đất để chui xuống, nói lời xin lỗi thề thốt còn thành khẩn hơn cả Tôn Gia Bảo.
Anh cả Dương vô cùng ngại: “Minh Dực, cậu yên tâm, loại lời đàm tiếu này như cây không gốc, cậu đối xử với vợ mình tốt như vậy, mọi người đều nhìn thấy.”
Dương Thúy Hoa cũng gật mạnh đầu: “Đúng đó, chị dâu cũng không tin, chị dâu cũng thích anh mà.”
Cô ta sốt ruột khiến lời gì cũng dám nói ra, hại cho anh cả Dương vẫn luôn ra sức liếc mắt nhếch miệng ra hiệu cho cô ta, ai biết Tiết Minh Dực ở bên cạnh lại rất bình tĩnh, không hề có một chút vẻ khác thường nào cả.
Dương Thúy Hoa: “Thật đó, chị dâu nói tình cảm của hai người tốt, anh có tiền thì gửi về cho cô ấy tiêu, còn mua máy khâu cho cô ấy, còn nói…”
Ánh mắt lạnh lùng của Tiết Minh Dực nhu hòa hơn vài phần: “Còn nói gì nữa?”
Dương Thúy Hoa thuật lại mấy lời mà Lâm Tô Diệp đã nói lúc đầu như “Liên Thắng Lợi là cái thá gì, sao có thể so với Tiết Minh Dực nhà tôi, Tiết Minh Dực nhà tôi nhìn trúng tôi thì thích lấy tôi đấy” một lần, lại lược bớt mấy lời xấu xí Lâm Tô Diệp mắng cô ta, mình vẫn cần thể diện mà.
Nói xong cô ta thấy Tiết Minh Dực mặt mày giãn ra, gương mặt đẹp trai đến mức khiến người choáng váng, cô ta vội vàng lùi lại xa hơn một chút.
Sự ghen tuông mà tờ giấy đó mang tới cho Tiết Minh Dực đột nhiên bị quét sạch bách, trong lòng sinh ra rất nhiều cảm giác yêu thích đồng thời lại tự trách vì đã khiến vợ phải chịu oan ức lớn như vậy, nhất định là do anh không làm đúng chỗ nào đó, đối xử với cô tốt không để người nhìn thấy nên mới có người tung tin đồn nhảm.
Ừm, là lỗi của anh.
Nghĩ đến một người xấu hổ thẹn thùng như cô, lại ở trước mặt đông người nói ra những lời như vậy anh lại vừa thích vừa bất ngờ.
Anh cũng nên có điều đáp lại.
Anh lại hỏi ai tung tin đồn.
Dương Thúy Hoa: “Là cô hai nhà Lâm Uyển Lệ đó, thật ra chính là cô ta tung tin, cô ta là em họ của chị dâu, người bản địa, người khác nghe cô ta nói chắc chắn coi là thật. Anh, xin lỗi, em cũng đã nhận lỗi xin lỗi chị dâu rồi.”
Tiết Minh Dực hơi gật đầu, cũng không so đo nữa.
Dương Thúy Hoa còn muốn kêu anh cầm tiền về, nhưng Tiết Minh Dực nói: “Để cho con đi, không cho tụi nó mua kẹo.”
Anh gọi anh cả Dương cùng di.
Dương Thúy Hoa: !
Cho trẻ con cũng không cần nhiều như vậy, một người hai xu là đủ rồi.
Cô ta muốn đuổi theo trả lại cho Tiết Minh Dực, nhưng Tiết Minh Dực cao lớn chân dài bước đi nhanh, đã đi xa cùng anh cả Dương mất rồi.
Dương Thúy Hoa chỉ đành nghĩ ngợi một chút xem mua đồ gì tặng cho Lâm Tô Diệp từ hợp tác xã tiêu thụ với năm đồng tiền. Không phải cô mới mua máy khâu sao? Vậy thì mua khoảng mười mấy thước vải thô đi.
Đợi Tiết Minh Dực về nhà sắc trời đã muộn, nhà chính đã bày sẵn cơm, cả gia đình đều đang đợi anh.
Lâm Tô Diệp đang định chia đũa, vừa quay đầu đã nhìn thấy gương mặt tuấn tú của anh lộ ra vẻ lạnh giá. Đây là… tức giận sao? Trước đó anh về nhà thả con gái lại rồi đi, hình như có chuyện gì đó.
Nhưng nào ngờ trong lòng Tiết Minh Dực đang trải qua một trận giao chiến tình cảm xưa nay chưa từng có.
Vợ có thể nói lời thâm tình như thế ở trước mặt đông người như vậy, nhưng làm sao anh có thể ở trước mặt mọi người biểu đạt thâm tình với cô đây?
Anh chắc hẳn nên lớn tiếng tuyên bố giống cô: Tôi chỉ yêu… và lấy Lâm Tô Diệp, tôi chỉ có một người vợ là cô ấy, tôi không có nhân tình nào khác.