Chương 1032: Đại kết cục 2
Hoàng Hiển Ninh: “Trừ phi trong lớp mình có nội ứng nhìn trúng bạn học Lâm, biết hướng đi của cô ấy, bằng không cũng không có người nào trộm được xe đạp đi dễ dàng như vậy cả.”
Cho dù là người cùng lớp trộm hay là bọn họ canh chừng cho người khác trộm, chung quy vẫn có người làm nội ứng, nếu là người ngoài sẽ không hiểu hướng đi của Lâm Tô Diệp đến vậy được.
Trương Thiệu Đông: “Nếu là như vậy cũng thật quá đáng quá! Lâm Tô Diệp nhận việc chưa bao giờ từng bỏ rơi mọi người.” Mùa thu năm nay sinh viên mới nhập học còn có thể kiếm thêm vài đồng tiền tiêu vặt đấy.
Hoàng Hiển Ninh: “Có khả năng không phải bọn họ vì muốn trộm xe đạp của cô ấy.”
Trong lúc nói chuyện đã đến khu vực ký túc xá nam sinh, bọn họ trực tiếp đi tìm hai người kia.
Mùa thu năm nay học sinh cũ ở lớp Hoàng Hiển Ninh đã đi bớt vài người, lại có một vài sinh viên mới vào.
Lý Sam và Vương Vũ chính là sinh viên mới khóa tám mươi bảy.
Lý Sam đang giặt tất, Vương Vũ đeo kính mắt viền đen còn đang ở đó vẽ bảng biểu gì đấy.
Nhìn thấy Hoàng Hiển Ninh và Trương Thiệu Đông tới, Vương Vũ vội vàng đứng dậy, Lý Sam đang giặt tất suýt chút nữa đánh đổ phích nước nóng.
“Thầy… thầy Hoàng, sao thầy lại tới đây?”
Hoàng Hiển Ninh liếc mắt nhìn bọn họ: “Vương Vũ, các cậu giấu xe đạp của bạn học Lâm ở đâu, mau giao ra đây, tôi sẽ coi như các cậu đang đùa với cô ấy, nếu thật sự đợi tra ra được vậy sẽ xử lý theo tội trộm cắp.”
Sắc mặt của Lý Sam đỏ gay, Vương Vũ thì vẫn đang giả bộ ngớ ngẩn để lừa: “Thầy Hoàng, thầy đang nói gì vậy, sao tôi nghe không hiểu gì hết?”
Hoàng Hiển Ninh cười lạnh: “Giả bộ à? Cậu cảm thấy trộm xe đạp của bạn học Lâm thì trường học sẽ coi trọng, sẽ tra rõ tên trộm xe, nghiêm khắc đả đảo hành vi trộm cắp sao?”
Vương Vũ nhìn anh ta với vẻ ngạc nhiên: “Thầy… thầy Hoàng, thầy…”
Hoàng Hiển Ninh: “Có thể nhìn trúng xe đạp của bạn họ Lâm còn trộm đúng hai lần, đừng nói là người bên ngoài trường mà ngay cả lớp khác cũng không làm được. Bạn học cùng lớp ta đều biết hướng đi của cô ấy, cung biết bối cảnh gia đình của cô ấy, không có khả năng vì chút xung đột nhỏ mà trộm xe đạp của cô ấy hai lần, vậy chỉ có thể là muốn nhờ tay của cô ấy tìm xe đạp hộ mình thôi.”
Lý Sam không giấu được chuyện, Vương Vũ cũng gãi đầu.
Vương Vũ: “Thầy Hoàng, chúng… chúng tôi thật sự không cố tình trộm xe đạp của bạn học Lâm đâu, chỉ là muốn khiến cô ấy coi trọng hơn thôi.”
Hoàng Hiển Ninh cười lạnh: “Muốn coi trọng vậy sao cậu không đi trộm xe của hiệu trưởng, phó hiệu trưởng hay chủ nhiệm ban giáo dục và chính trị đi? Sao thế, không dám chứ gì, sợ trộm của lãnh đạo sẽ bị ghi tội, còn bạn học Lâm rộng lượng bao dung không tiện so đo với cậu sao?”
Trời rét căm căm mà trên trán Vương Vũ túa đầy mồ hôi lạnh, anh ta thật sự cảm thấy mình đã đưa ra một sáng kiến hay, cho nên liên hợp với mấy bạn học cũng mất xe đạp, có người canh chừng, có người ra tay, thần không biết quỷ không hay khênh xe đạp của Lâm Tô Diệp đi mất.
Bọn họ vạch ra kế hoạch nếu Lâm Tô Diệp mất xe đạp chắc chắn sẽ nổi giận, sau khi báo cảnh sát, công an cũng sẽ coi trọng, chứ không giống bọn họ mất xe đạp đi báo cảnh sát chỉ đổi được một câu lạnh lùng “làm ghi chép” rồi thôi, hoàn toàn không ai coi là chuyện to tát gì.
Trộm của hiệu trưởng? Bọn họ thật sự không dám, hiệu trưởng cũng không phải người tốt tính đến thế, lỡ như thật sự bị ghi tội thì sao?
Lâm Tô Diệp thì lại khác, cô lớn lên xinh đẹp lại dịu dàng, gia cảnh tốt, không thiếu tiền, sau khi hiểu được chỗ khó của bọn họ chắc chắn sẽ không làm khó bọn họ.
“Thầy Hoàng, xe đạp của bạn học Lâm vẫn còn nguyên vẹn, chúng tôi đã lau chùi sạch sẽ, chỗ nào hỏng cũng đã sửa lại, còn tra dầu bôi trơn vào nữa, chỉ đợi… trả cho cô ấy thôi.”
Hoàng hiển Ninh: “Vậy nếu cô ấy không để tâm đến hai chiếc xe đạp này thì mặc kệ luôn sao?”
Vương Vũ: “Không đâu, tượng đất còn có ba phần thổ tính cơ mà, bạn học Lâm bị trộm xe hai lần cũng tức giận, không có khả năng không điều tra, cô ấy chắc chắn sẽ nói với công an Tiết.”
Hoàng Hiển Ninh: “Sau đó công an Tiết bắt các cậu lại.”
Vương Vũ: “…”
Lý Sam sợ run người, anh ta không biết đây lại là một chủ ý tai hại như vậy!
Vương Vũ: “Thầy Hoàng, bạn học Lâm sẽ không… sẽ không làm thế đâu, tìm xe đạp không phải nên ra ngoài đả đảo mấy người đầu cơ trục lợi lén bán xe đạp riêng đó sao? Cảnh sát bọn họ đi phỏng vấn điều tra, gài công an chìm đi thăm dò mấy người đầu cơ trục lợi đó, không phải đang lùng bắt sao? Phá băng nhóm trộm cướp và nơi tiêu thụ tang vật không phải là được rồi sao?”