Chương 1043: Phiên ngoại 1
Đối với chuyện Tiết Viễn Chinh mười hai tuổi sắp đi tham gia kỳ thi đại học này, các bạn học vừa khâm phục vừa ngạc nhiên, các giáo viên thì lại có hơi lo lắng sợ đốt cháy giai đoạn, Thương Trọng Vĩnh gì đó… nhưng nghĩ lại, mọi người cũng không muốn gây áp lực cho Tiết Viễn Chinh, trong nhà càng không có yêu cầu bao nhiêu, tất cả đều là kế hoạch của bản thân cậu bé.
Bản thân cậu bé chủ động cũng có tính tích cực, hoàn toàn không cần người khác thúc giục, càng sẽ không cảm thấy áp lực.
Cố Mạnh Chiêu rất có lòng tin vào cậu bé, cuối tháng sáu đặc biệt ngồi xe lửa từ thủ đô qua đây để làm bài ôn tập cuối cùng cho cậu bé, rồi đưa người ta đến trường thi.
Tiết Minh Dực tỏ vẻ khen ngợi đối với chuyện này nhưng cũng kêu cậu bé cứ thuận theo tự nhiên, không cần có gánh nặng gì cả.
Lâm Tô Diệp thì lại vừa kiêu ngạo vừa khâm phục cũng vừa đau lòng, con trai lớn mới nhiêu tuổi thôi đã muốn thi đại học rồi, thế này cũng quá cầu tiến!
Điểm này Đại Quân chắc chắn giống cha mình, cho dù ở nghịch cảnh hay là thuận cảnh đều có thể duy trì nhịp độ của bản thân, không quan tâm làm gì cũng đều phải xuất phát từ nguyện vọng trong lòng mình, không giống cô… khụ khụ, tình thế ép buộc mới quyết chí phấn đấu, nếu như cuộc sống thoải mái sẽ lại lười biếng ngay.
Cô cũng phải cố gắng!
Bà Tiết ở trước mặt thì tâng bốc cháu trai, khuyến khích khen ngợi đủ kiểu, nhưng sau lưng thì lại than ngắn thở dài, thương cháu trai lớn vất vả.
Khi Đại Quân báo nguyện vọng hoàn toàn không nghĩ đến trường khác, không phải cậu bé muốn đi học đại học mà cậu bé nhất định phải vào viện lý học đại học Bắc Kinh, chỉ báo đúng một nguyện vọng này, thi đỗ thì vào mà không đỗ thì tiếp tục về ôn tập.
Nếu là đứa trẻ khác, trường học sẽ cho rằng cậu bé đang tìm kiếm niềm vui, tự dày vò mình vớ vẩn, hoàn toàn sẽ không đồng ý cũng sẽ không cho cơ hội thử, nhưng Tiết Viễn Chinh thì lại khác, giáo sư toán học và giáo sư vật lý ở trường đại học tỉnh đều biết cậu bé, vì cậu bé đã từng tới trường đại học tỉnh nghe giảng, còn tới thư viện mượn sách đọc nữa.
Mấy người Tiểu Lĩnh và Lam Hải Quân tới trường đại học tỉnh chơi chính là để chơi thật, còn Đại Quân tới trường đại học tỉnh chơi chính là để đi học, thời gian giống nhau nhưng kết quả lại khác biệt như trời và đất.
Để có được cơ hội báo nguyện vọng, Đại Quân đến trường cấp ba của mình để tham gia kỳ thi sơ khảo trước, hiệu trưởng và trưởng khoa trực tiếp giám sát kỳ thi, tận mắt nhìn thấy thiếu niên nhỏ trả lời hết toàn bộ bài thi toán học và lý hóa.
Lúc này trường đại học tốt nhất còn chưa mở lớp thiếu niên, nhưng trường học cũng bằng lòng cho cậu bé cơ hội này.
Có vài giáo viên vô cùng tò mò về Tiết Viễn Chinh thậm chí còn hơi nghi ngờ.
Đứa trẻ này thoạt nhìn ngoại trừ đẹp hơn, chuyên chú hơn, lạnh lùng hơn những đứa trẻ khác thì gần như không còn gì khác với các bạn nhỏ khác cả, cậu bé không có đặc trưng nổi bật của mấy thiên tài đó như “chỉ số thông minh cao mà trí tuệ cảm xúc thấp” “say mê lĩnh vực kiến thức nhưng trong sinh hoạt lại không thể tự mình lo liệu,” ngược lại cậu bé hơi có bệnh thích sạch sẽ, đồ đạc thu dọn rất gọn gàng ngăn nắp, trên người cũng sạch sẽ chỉnh tề chưa từng thấy lôi thôi bao giờ, thậm chí cậu bé còn không thể chịu được người bên cạnh mình nhếch nhác.
Ngoài ra cậu bé cũng chưa từng thể hiện khả năng tính toán mạnh và bản lĩnh đọc đến đâu nhớ đến đó như những nhà số học, nhà vật lý thiên tài đó với người khác bao giờ, mỗi ngày cậu bé đều đọc sách, làm đề, tự hỏi, đánh cờ…
Đương nhiên nhìn từ một điểm thi cử vẫn luôn đạt điểm tuyệt đối này của cậu bé thì cậu bé thật sự lợi hại, cho dù câu hỏi có khó cỡ nào thì điểm số của cậu bé vẫn luôn là điểm tuyệt đối.
Cho nên bây giờ cậu bé báo nguyện vọng muốn thi đại học, mọi người cũng cảm thấy có lẽ có thể thử một lần.
Nhưng cậu bé chỉ báo đúng vào viện lý học đại học Bắc Kinh, mà không có nguyện vọng hai, không chấp nhận vào trường khác.
Thế này… cũng quá ngông, quá kiêu rồi, cưng mới mười hai tuổi chứ không phải hai mươi đâu nhé!
Cho dù có là thần đồng ba tuổi có thể làm văn, nhưng năm tuổi có thể nhớ được bao nhiêu chữ số Pi?
Không có, nhưng người ta lại dám chọn như vậy đấy.
Lúc này đều là báo nguyện vọng trước sau đó mới thi, tiếp đó đợi giấy báo trúng tuyển, điểm thi cũng không báo cho người ta biết.
Người khác hoặc ít hoặc nhiều đều có hơi khẩn trương nhưng bản thân Đại Quân lại không cảm thấy gì cả, tất cả đều như thường, thi đại học đối với cậu bé mà nói chỉ giống như thi giữa kỳ và cuối kỳ ở tiểu học mà thôi.
Cũng không có sự khác biệt gì cả.