Chương 1045: Phiên ngoại 3
Người bị dụ dỗ nếu tâm chí không kiên định mà sa đọa vậy chính là lỗi của bản thân, Châu Di là thế mà Hồ Vệ Đông cũng như vậy.
Bây giờ Hồ Vệ Đông bị tiền thù lao chép lại sách của Triệu Tấn dụ dỗ, vừa chép sách vừa đọc, hiển nhiên cũng sẽ bị hấp dẫn.
Thiếu niên mười bốn tuổi đang là lúc mới biết yêu, đối với tình yêu khác giới cái hiểu cái không lại ngây thơ mơ hồ, nếu không có sự chỉ dẫn đúng đắn sẽ rất dễ bị hình thành quan niệm yêu đương sai trái, mà nếu dẫn dắt có mục đích vậy tương lai thế nào cũng khó mà nói ra.
Không phải Lâm Uyển Tinh cô hay khoe con trai hiếu thuận, hiểu chuyện, thông minh, học giỏi hay sao, không phải thích so đo với hai đứa con trai của Tiết Minh Dực khắp mọi nơi sao, bây giờ người ta sắp tham gia thi đại học rồi đấy, ngược lại cô so đi xem nào!
Không quan tâm người ta thi có đỗ hay không, chỉ nói riêng phần tự tin đi báo danh này, con trai cô đã không có rồi!
Lúc này, Hồ Vệ Đông đang vì kiếm mấy đồng tiền chép sách của mình mà đắc chí vênh váo, cảm thấy mình hữu dụng hơn các bạn học, mình cũng biết kiếm tiền, đồng thời còn đọc loại sách cấm mà các bạn học khác chưa từng đọc qua.
Vì đọc mấy quyển sách này mà cơ thể và suy nghĩ của nó cũng dần dần xuất hiện một vài sự thay đổi không tưởng được so với trước đây, ví dụ như sẽ không tự chủ được mà để ý tới cơ thể của nữ giới, sẽ theo bản năng muốn thân cận với người khác giới, sẽ nằm những giấc mơ khiến người đỏ mặt tim đập, sẽ…
Gần như nó không có thời gian đâu để quan tâm đến Tiết Viễn Chinh và Tiết Vân Lĩnh nữa, càng không nói đến ghen tỵ, vì nó cảm thấy mình lợi hại hơn hai đứa trẻ kia nhiều, hai anh em đó phải dựa vào cha mẹ nuôi còn mình thì lại có thể tự kiếm tiền!
Hai anh em đó vẫn là trẻ con, mà nó lại đã… hiểu được rất nhiều.
Bọn họ không cùng một cấp bậc!
Tuy rằng nữ sinh tôn sùng Tiết Viễn Chinh và Tiết Vân Lĩnh nhưng chỉ là tôn sùng thành tích của bọn họ tốt mà thôi, chứ không coi bọn họ thành đàn ông, mà nó đã có bạn học nữ ái mộ mình, lén viết thư tình cho mình, còn liếc mắt đưa tình với mình nữa.
Thậm chí còn có nữ sinh cấp hai ở nhà máy dệt luôn tới đây nhìn trộm nó, tuy rằng cô ta không tính là xinh đẹp cho lắm nhưng rất có hương vị, dáng người dậy thì cực tốt.
Nó cảm thấy đây đều là sức hút của mình mà ra, hoàn toàn không phải thứ mà Tiết Viễn Chinh và Tiết Vân Lĩnh có thể so được!
Một đoàn người nhà họ Tiết đi tới thủ đô, tới thẳng tứ hợp viện của Cố Mạnh Chiêu, bà ngoại Lam thì dẫn Lam Hải Quân tới ở căn nhà của gia đình bà ta.
Bà ta có một ngôi nhà ở thủ đô, năm đó cho cơ quan thuê làm văn phòng dùng, sau này trả về, bây giờ cũng chưa cho thuê lại mà vẫn để trống.
Sau khi sắp xếp xong xuôi cũng không thể thiếu tới thăm hỏi người thân, chủ yếu là nhà họ Cố, bây giờ phòng ba còn đang chuẩn bị hôn sự cho Cố Ngưng và Tần Kiến Dân.
Ngoài ra nhà họ Lục biết được đám người Lâm Tô Diệp tới thủ đô cũng đặc biệt tới cửa hỏi thăm.
Trước đó Lục Đông Thành cũng coi như bị điều ra ngoài, đi tới quân khu Tây Nam, sau khi chiến tranh kết thúc anh ta cũng về quân khu thủ đô để tham gia hội nghị.
Lục Yến Sanh và Tiểu Lĩnh vẫn luôn duy trì thư từ qua lại.
Người bình thường cho dù kết bạn qua thư cùng lắm gửi qua gửi lại hai lần nhằm mới mẻ rồi thôi, nhưng hai đứa trẻ vẫn chưa từng ngừng nghỉ, mà vẫn luôn giữ liên lạc như những người bạn rất thân thiết.
Có lẽ vì tính cách của Lục Yến Sanh không được tự nhiên, không có bạn bè quá thân thiết gì khác, hoặc có lẽ vì Tiểu Lĩnh quá mức chân thành và nhiệt tình, mỗi lần viết thư cho Lục Yến Sanh đều vô cùng có thành ý, từ trong những hàng chữ đều lộ ra sức sống và sự hăng hái của cậu bé, khiến người cách lá thư vẫn có thể cảm giác được.
Ngược lại hai bé trai rất ít gặp mặt nhưng vẫn là những người bạn rất thân thiết của nhau.
Bọn họ tới thủ đô, hiển nhiên Lục Yến Sanh vô cùng mừng rỡ, ngay ngày đầu tiên khi nhà họ Tiết còn đang sắp xếp, cậu ta đã đạp xe đạp chạy tới đây, nói muốn dẫn đám người Tiểu Lĩnh đi chơi.
Lâm Tô Diệp cũng không cần các con giúp đỡ, vốn chỉ là đi cùng bọn trẻ tới đây nghỉ hè và giải sầu nên cho bọn trẻ thoải mái đi chơi, điều duy nhất cần phải chú ý chính là vấn đề an toàn.
Tiểu Lĩnh cũng không khách sáo, mấy đứa trẻ đều mang theo tiền tiêu vặt, lại mượn xe đạp của nhà họ Cố, theo Lục Yến Sanh dạo khắp thủ đô.