Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 1068 - Chương 1068. Phiên Ngoại 26

Chương 1068. Phiên ngoại 26 Chương 1068. Phiên ngoại 26

Chương 1068: Phiên ngoại 26

Nửa năm cũng không đủ, Tiểu Lĩnh vội vàng bổ sung cho anh em tốt: “Đúng, mười lăm tuổi tớ sẽ thi vào trường quân đội, còn các cậu mười sáu, chúng ta cùng đi chung.”

Lục Yến Sanh muốn nhắc nhở đám người Tiểu Lĩnh mới chỉ học lớp bảy thôi, nói thi đại học và vào trường quân đội có phải hơi sớm quá rồi không? Cách lúc Tiểu Lĩnh mười lăm tuổi thời gian còn có một năm rưỡi nữa… bọn họ… có phải hơi gấp quá rồi không?

Nhưng bạn nhỏ đều đã lên tiếng cả rồi đương nhiên cậu ta cũng không thể kéo chân, cho dù chỉ nói vớ vẩn thì cậu ta cũng phải giúp nói thành thật.

Mấy đứa trẻ vẫn luôn muốn thi vào trường quân đội nhưng chưa từng nghĩ đến việc thi trước tuổi mà cứ dựa theo trình tự lên lớp từng cấp, thuận theo tự nhiên thôi.

Ai biết vì bà ngoại Lam sinh bệnh mà bọn trẻ đành đẩy nhanh tiến độ học của mình lên một đoạn dài.

Mặc kệ nhóm người lớn ngạc nhiên, mấy người Tiểu Lĩnh đều chạy ra ngoài bàn bạc hết.

Tiểu Lĩnh: “Các anh em, vừa rồi chém gió căng quá, chúng ta không thể nuốt lời đấy chứ?”

Cũng không tiện khoe khoang nhiệt tình trước mặt người lớn, sau đó cảm thấy mình không làm được mà chán nản nói “Nói đùa, bốc đồng, không tính” gì đó… Vậy… không bằng giết cậu bé đi, mất mặt lắm.

Lam Hải Quân còn đang đắm chìm trong cảm xúc mãnh liệt “phải tự lập tự cường, không muốn làm gánh nặng,” cậu bé nói: “Nói phải giữ lời!”

Lục Yến Sanh: “Vậy chúng ta cùng nhau cố gắng đi.”

Bài kiểm tra thể năng của bọn trẻ cũng không thành vấn đề, tập trung sức học tiết văn hóa hơn một năm đối với bọn trẻ mà nói cũng không phải chuyện… khó đến như thế…

Thật ra Tiểu Lĩnh và Lam Hải Quân học hành không phải không tốt, là bọn trẻ không bỏ tâm trí vào việc học.

Đại Quân có thể xem qua là nhớ, Toa Toa cũng tương tự vậy Tiểu Lĩnh lại có thể kém được đến đâu?

Bọn trẻ đọc mấy quyển tạp chí về quân sự và thế giới vũ khí đó, Tiểu Lĩnh cũng là đọc qua là nhớ, sau khi đọc xong cũng thuộc nội dung bên trên như lòng bàn tay, nếu có thể chuyên tâm học chắc chắn cũng có thể.

Ba đứa trẻ chạy đi tìm bà Tiết và Lâm Tô Diệp để tìm sự ủng hộ trước.

Tuy Lâm Tô Diệp và bà Tiết không hỏi thăm chuyện của nhà họ Lam nhưng cũng biết cha mẹ của Lam Hải Quân chắc chắn sẽ ly hôn, đứa trẻ Lam Hải Quân này cũng rất đáng thương.

Nghe bọn trẻ nói năm sau muốn thi vào trường quân đội, bà Tiết lập tức đau lòng.

Bà ta kêu lên như cắt da cắt thịt: “Sao lại học theo Đại Quân hết thế hả? Một năm rưỡi học chương trình của tận vài năm, như thế cũng vất vả bao nhiêu.”

Đối với bà ta mà nói thi đại học gì cũng không có sự khác biệt, chỉ cần đỗ đại học là được, thời buổi này trung cấp nghề cũng rất ngon nghẻ, cao đẳng chuyên khoa cũng là sinh viên học, sinh viên khoa chính quy quả thật chính là con gấu trúc, một đứa thi là đủ, không phải cứ nhất định phải vào mấy trường top đầu như thế.

Mệt lắm!

Tiểu Lĩnh: “Bà nội, đàn ông con trai phải có trách nhiệm, phải có hoài bão, chúng cháu không thể chơi cả ngày như trẻ con được.”

Toa Toa ở bên cạnh đang chống má học viết nhạc lập tức quay đầu nói: “Đây là nói em sao?”

Tiểu Lĩnh vội vàng móc vài viên kẹo sữa con thỏ trắng từ trong túi quần đưa cho cô bé, nói với lấy lòng: “Đương nhiên không phải! Ý của anh là không thể trèo cây trộm trứng chim, lội xuống sông bắt cá, hay cuối tuần chạy tới công viên được nữa, chúng ta phải tranh thủ thời gian học!”

Toa Toa cười hì hì hai tiếng: “Đáng thương, tự chui đầu vào rọ, sau này muốn chơi cũng không có thời gian mà chơi đâu.”

Ngoài miệng nói như thế nhưng trong lòng lại đang tính toán tại sao mình vẫn phải chơi với đám trẻ con lớp hai nữa chứ!

Rõ ràng kiến thức tiểu học cô bé đều biết hết!

Xét thấy trước đó Đại Quân là tự mình đi hỏi thăm tin tức, Lâm Tô Diệp cũng kêu bản thân bọn trẻ tự đi hỏi thăm rõ ràng, năm sau bọn trẻ có thể thi vào trường quân đội trước tuổi hay không, nếu người ta xác nhận phúc đáp thì được, vậy bọn trẻ có thể thiết lập kế hoạch học tập, còn nếu người ta từ chối qua loa vậy thì bỏ đi, đừng tự làm mình mệt.

Bây giờ ba thiếu niên cũng không còn là mấy đứa nhóc tay chân vụng về nữa, ba chàng ngốc hơn một Gia Cát Lượng, huống chi bọn họ cũng là những đứa trẻ thông minh và lanh lợi.

Bọn trẻ đi tìm người hỏi thăm tin tức trước, loại chuyện này Tiết Minh Dực và Tần Kiến Dân không hiểu, hỏi bọn họ thì bọn họ cũng chỉ đi tìm người khác hỏi thăm, cho nên bọn trẻ trực tiếp tới bộ giáo dục hỏi.

Bình Luận (0)
Comment