Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 257 - Chương 257. Thứ Lòng Dạ Hiểm Độc

Chương 257. Thứ lòng dạ hiểm độc Chương 257. Thứ lòng dạ hiểm độc

Chương 257: Thứ lòng dạ hiểm độc

Lâm Tô Diệp còn không kiếm được nổi một điểm kia kìa!

Ông Tống xấu hổ đến mức muốn độn thổ cho xong, liên tục gật đầu: “Bà thông gia nói đúng, tôi về nhà sẽ uốn nắn nó cẩn thận.”

Ông ta nói với Tống Ái Hoa: “Còn không mau cảm ơn chị hai mày không tính toán đi!”

Nếu người ta thật sự làm ầm lên Tống Ái Hoa có thể mặt dày mày dạn không để ý nhưng nhà họ Tống ông ta có thể không để ý sao? Truyền ra ngoài con gái nhà họ Tống giả mang thai lừa ăn lừa uống, còn đổ vạ cho trẻ con va vào khiến cô ả sảy thai, vậy sau này con gái nhà họ Tống còn có thể gả ra ngoài được sao?

Trong lòng Tống Ái Hoa không phục nhưng cũng không có cách nào cả, vốn dĩ ỷ vào cha mẹ chống lưng nhưng lúc này cha mẹ đều muốn thu phục cô ả, cô ả không có đường để lui, chỉ có thể ngoan ngoãn nhận sai.

Lâm Tô Diệp chẳng nhìn cô ả mà nói với hai vợ chồng ông Tống: “Chú, tiền thì chú cầm về đi, thằng ba mượn thì cháu đòi của nó. Nó ăn lương thực nhà chú, trả tiền cho chú cũng là nên làm.”

Anh ba Tiết không chạy được, sau này đi làm với cô út một ngày ít nhất được mười công điểm, cuối năm chia hoa hồng, chia lương thực cũng sẽ không ít.

Cô nói không lấy thì không lấy, ông Tống không có cách nào đành cất tiền về.

Trước mắt nhà ông ta cũng chỉ có chút tiền mặt này, trên cơ bản đều đã lấy ra hết.

Lâm Tô Diệp cũng không giữ bọn họ lại ăn cơm mà ý bảo bọn họ về làm việc.

Anh ba Tiết nhìn bà Tiết rồi lại nhìn Lâm Tô Diệp, sau lại nhìn Tống Ái Hoa, rối rắm đến mức chỉ hận không thể bổ mình thành hai nửa.

“Mẹ, chị hai!” Anh ta cũng quỳ xuống: “Bọn con thật sự sai rồi, mọi người tha thứ cho Ái Hoa đi mà.”

Bà Tiết đá anh ta một cước: “Cái thứ lòng dạ hiểm độc, mất mặt!”

Lâm Tô Diệp: “Chú ba, bọn tôi không tha thứ cho cô ta. Chú đây cũng đã nói rồi, dẫn cô ta về sửa đổi xong thì lại đưa cô ta về đây, nếu như chú không nỡ thì cứ đi theo, dù sao đội sản xuất chúng ta cũng không thiếu một sức lao động như chú.”

Chỉ là đi rồi cũng đừng hòng về dễ dàng.

Chú khiến mẹ già buồn lòng, giẫm lên mặt mũi của bà cụ, chú còn muốn trở về nguyên vẹn?

Cũng không có khả năng đâu.

Tuy rằng anh ba Tiết luyến tiếc Tống Ái Hoa nhưng cũng không dám thật sự đạp lên mặt mẹ và chị dâu để đến Tống Gia Trang ở rể, anh ta vừa sợ Minh xuân đánh chết anh ta cũng sợ thật sự khiến mẹ tức xảy ra mệnh hệ gì, dù sao mới tức đã đi nhảy sông rồi.

Anh ta chỉ nói tiễn bọn họ đi.

Vừa ra cửa, Tống Ái Hoa đã mếu máo lại bắt đầu khóc: “Anh ba, em không nỡ xa anh.”

Cô ả bày ra bộ dáng thảm thương như Ngưu Lang Chức Nữ bị cưỡng chế xa rời.

Ông Tống kêu cô ả câm mồm đừng có khóc tang nữa.

Trên đường gặp người trông thôn cũng đang bối rối, đang là thu hoạch sao Tống Ái Hoa còn theo cha mẹ về nhà mẹ đẻ chứ?

Ông Tống mất mặt, gục đầu không ho he tiếng nào đi đằng trước cũng không để ý đến ai, chỉ sợ người ta hỏi tới lại không tiện giải thích, mất mặt!

Đến cổng thôn, Tống Ái Hoa nước mắt lưng tròng: “Anh ba, anh không thể không quan tâm em.”

Ông Tống nổi giận quát: “Cái thứ mất mặt này, còn không mau cút! Về nhà chăm chỉ làm việc, không kiếm được tám công điểm thì đừng hòng làm người nữa!”

Ông ta nhìn thấy anh ba Tiết cũng nổi cáu, một người đàn ông cao lớn thô kệch, kết quả lại ham ăn lười làm giống như đàn bà, nếu như cậu chịu khó kiếm công điểm vậy vợ cậu còn cần làm cái chuyện mất mặt người như vậy không?

Lúc đầu ông ta không coi trọng anh ba Tiết mà là nhìn trúng một hộ gia đình khác, trong nhà có mấy anh em, anh cả là thợ gạch ngói, anh hai biết nghề mộc, anh ba giết heo, cả gia đình có thể làm việc kiếm công điểm.

Người xem mắt là anh ba đó, lớn lên xấu một chút, mặt mày cũng dữ tợn nhìn không giống người lương thiện nên con gái cũng không thích. Nhưng người ta cũng chỉ lớn lên hung dữ chứ không thật sự đánh người, bây giờ tìm một người giết heo có thể diện bao nhiêu.

Thật đúng là phí hoài ba năm!

Ông ta nghĩ hai vợ chồng này thật sự không hợp sống với nhau, nói không chừng tách ra còn tốt hơn, nếu như có người hợp hơn và có cơ hội sẽ gả Ái Hoa qua đó, cũng không phải cứ nhất định muốn chia cắt hai vợ chồng mà thật sự là cả nam lẫn nữ đều lười, sau này cuộc sống này không có cách nào sống được, tách ra tự mình tìm một người thích hợp hơn.

Bình Luận (0)
Comment