Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 328 - Chương 328. Ba Người Vợ? 2

Chương 328. Ba người vợ? 2 Chương 328. Ba người vợ? 2

Chương 328: Ba người vợ? 2

Chính ủy viên Phùng và mấy tham mưu khác đều đang ở đó khuyên giải, nhưng tham mưu Vương đã ngừng công kích là người câm điếc, Lưu Phụng Mai thì tính toán nợ cũ lẫn mới một thể, vừa khóc vừa náo, đau lòng không kiềm chế được, không ai khuyên được hết.

Đây là đau lòng thật sự, đương nhiên cũng không có khả năng quá đau vì gãy chân.

Lâm Uyên Tinh ở nhà nghe nói tham mưu Vương đi tìm Lưu Phụng Mai cãi nhau chỉ cảm thấy trút được cục tức, giáng một đòn mạnh cho Lưu Phụng Mai.

Mau sớm cút về quê đi!

Lý Lan Tú muốn kêu cô ta đi khuyên và bày tỏ thái độ nhưng cô ta lại rất khó xử.

“Không phải tôi không đi mà là đi cũng không tiện gặp mặt, chị ta ở sau lưng vạch trần khuyết điểm của tôi, tôi nào còn mặt mũi gì nữa? Bây giờ đã trả tiền rồi, cho dù không ăn được cơm cũng là không nợ nhẹ người.” Cô ta nở nụ cười, bộ dáng thản nhiên tao nhã: “Tôi còn phải phụ đạo bài học cho Tiểu Đông và Tiểu Mẫn nữa, không đón tiếp được cô.”

Cô ta tiễn Lý Lan Tú đi rồi về phòng đóng cửa, trốn dưới bờ tường vẫn thấp thoáng có thể nghe thấy tiếng cãi nhau phía xa.

Tuy rằng không nghe rõ nhưng vẫn khiến cô ta vô cùng sảng khoái!

Nghe thấy Kim Đan báo cáo chân tướng vụ cãi nhau của hai vợ chồng, chính ủy viên Kim nhấp một ngụm trả hỏi tham mưu trưởng: “Tuyên truyền Lâm và tham mưu Vương qua lại rất gần gũi?”

Tham mưu trưởng là người không hút thuốc lá bị hai người bọn họ hun đến mức có hơi không mở mắt nổi, trong tay cầm một cốc kỳ tử: “Cùng lắm chỉ nói nhiều hơn người khác vài câu, cũng không gần gũi gì.”

Sư trưởng Lục: “Tham mưu Vương ngược lại không sao, nếu dính đến Tiết Minh Dực thì không được.”

Tham mưu Vương cũng không còn trẻ tuổi, sau này phỏng chừng không thể thăng cấp được nữa, qua hai năm nữa có thể chuyển ngành. Anh ta và Lâm Uyên Tinh có qua lại gần gũi hay không ngược lại cũng không ảnh hưởng lớn bao nhiêu.

Nhưng Tiết Minh Dực thì không được!

Thật giả đều không được, ông ta không cho phép có người nào dám vấy bẩn danh dự của Tiết Minh Dực.

Sư trưởng Lục: “Nếu thật sự không được thì giới thiệu đối tượng cho cô ta đi.”

Tham mưu trưởng: “Hồ Thành Hâm mới mất được ba tháng.”

Sư trưởng Lục: “Cũng không phải là mất hôm qua… hình như có hơi gấp thật, hay là sắp xếp cho cô ta chuyển ngành.”

Tham mưu trưởng: “Bản thảo cô ta viết ngược lại cũng khá tốt.”

Nếu như cho cô ta chuyển ngành vậy bộ phận tuyên truyền còn phải bồi dưỡng nhân tài nữa.

Trong bộ đội vẫn rất có yêu cầu đối với lính nữ làm văn nghệ, hát múa vẽ viết bài đều cần hết.

Chính ủy viên Kim giải quyết dứt khoát: “Bây giờ đi tìm hai tuyên truyền viên trong các sinh viên ở đại học Công Nông Binh đi, hai tháng nữa sắp xếp chuyển ngành cho cô ta.”

Bộ đội là một nơi nghiêm túc, náo loạn thành như vậy thật không ra thể thống gì.

Vài vị thủ trưởng chỉ cần vài ba lời đã quyết định tương lai của cô ta, nói xong cũng ném qua một bên không quan tâm nữa mà bàn những chuyện khác.

Tham mưu trưởng rất coi trọng Đại Quân, muốn đưa cậu bé vào trường quân đội để đào tạo.

Chính ủy viên Kim: “Còn nhỏ quá, Tiết Minh Dực mười bốn tuổi mới nhập ngũ, bọn trẻ mới có tám tuổi thôi, hạt giống có ưu tú tới đâu cũng không cần gấp, đừng đốt cháy giai đoạn tránh cho thương vong mãi mãi.”

Sư trưởng Lục cười đáp: “Chính ủy viên nói rất đúng, đứa trẻ còn nhỏ chính là lúc đang ngây thơ hồn nhiên, vào trường quân đội khó tránh khỏi bị trói buộc rất dễ mất đi linh tính.”

Tham mưu trưởng: “Tiết Vân Lĩnh thì như vậy còn đứa trẻ Tiết Viễn Chinh này là ông cụ non, tám tuổi mà mà như ba mươi, rất già đời, tôi cảm thấy sớm đào tạo mới tốt hơn.”

Sư trưởng Lục: “Ông cần gì cứ muốn chia cắt mẹ con người ta? Ông không thấy đứa trẻ đó không thể rời khỏi mẹ và bà nội nó sao?”

Tham mưu trưởng cũng nở nụ cười: “Tôi chỉ nhìn thấy hạt giống tốt mà động lòng thôi, vậy đợi vài năm nữa đi, đến khi mười ba rồi lại xem sau, rốt cuộc là hạt giống tốt hay là hết thời.”

Tiểu Lĩnh ở phòng y tế xem náo nhiệt, thẳng đến khi đám người chính ủy viên Phùng kéo được tham mưu Vương về, đám người Lý Lan Tú thì an ủi Lưu Phụng Mai, lúc này mới dừng lại được.

Tiểu Lĩnh nói với Tiểu Thẩm: “Vẫn chưa đủ náo nhiệt.”

Tiểu Thẩm: “Cháu vẫn muốn xem náo nhiệt sao?”

Tiểu Lĩnh: “Hai vợ chồng ở thôn bọn cháu đánh nhau đều phải túm lấy nhau, chồng đánh vợ cào, nếu như mẹ chồng ra tay giúp đỡ thì ngày hôm sau bên nữ sẽ gọi người nhà mẹ đẻ tới đánh, đánh đến trời đất mịt mù, nữ về nhà mẹ đẻ, nam lại đi gọi về, sau đó đợi lần sau đánh tiếp.”

Tiểu Thẩm: “… Thôn các cháu rất… náo nhiệt.”

Bình Luận (0)
Comment