Chương 330: Ba người vợ? 4
Đại Quân dứt khoát đáp: “Không có khả năng, nửa cô chú ấy cũng không có.”
Bà Tiết: “Đứa trẻ nhà cháu, sao con người có thể nói một nửa được, cháu hỏi thăm thử đi.”
Đại Quân: “Ba đồng, phải ba đồng.”
Lâm Tô Diệp còn muốn mặc cả.
Bà Tiết: “Đừng keo kiệt, không phải tôi cho heo ăn có kiếm tiền hay sao?”
Đại Quân gật đầu: “Được, buổi tối cháu hỏi giúp hai người.”
chưa đến chín giờ tối, bà Tiết đã đuổi mọi người đi ngủ, cô út và Toa Toa đã sớm ngủ quen, sét đánh cũng không tỉnh được.
Đại Quân và Tần Kiến Dân, Tiểu Lĩnh về đến ký túc xá, bọn họ là đàn ông, ở bộ đội có nhà tắm rất tiện lợi, lúc này đã trực tiếp lên giường.
Tiểu Lĩnh đang nói mình có tâm đắc gì với Tần Kiến Dân, trông rất buồn rầu: “Đại ca, con không có tâm đắc.”
Tần Kiến Dân cổ vũ cậu bé: “Sao con lại không có? Không phải mỗi ngày con đều có lời không nói hết hay sao?”
Tiểu Lĩnh: “Những cái đó chính là tâm đắc sao? Vậy con không muốn học viết văn, không muốn học toán mà muốn học bắn bia được không?”
Tần Kiến Dân: “Không học sao mà được? Con biết chúng ta ở biên giới Trung Ấn phải học tiếng Ấn Độ sau đó hét với bọn họ không? Nếu như con không có văn hóa, con hét ra rất nhạt nhẽo, nếu như con có văn hóa con hét sẽ êm tai hơn, có đôi khi một người biết nói chuyện chỉ cần một buổi nói chuyện có thể hơn trăm ngàn đại quân rồi.”
Tiểu Lĩnh: “Oa, thật hay giả vậy ạ?”
Tần Kiến Dân kêu Đại Quân lấy vài ví dụ nổi tiếng thế giới về nghệ thuật nói chuyện có thẻ quyết định kết quả sự việc để sau này Tiểu Lĩnh có thể tìm sách đọc.
Sau khi Đại Quân nói xong, mới hỏi Tần Kiến Dân: “Chú Tần, cháu có thể hỏi chú ba người vợ của chú là sao không ạ?”
Lời này vừa nói ra, trong phòng lập tức yên tĩnh.
Sau đó, Tiểu Lĩnh hoan hô một tiếng đầy kích động: “Đại ca, đại ca thật lợi hại, đại ca có tận ba người vợ sao? Con chẳng có lấy một người luôn!”
Đại Quân: “…”
Tần Kiến Dân: “…” Hai đứa trẻ này!
Tần Kiến Dân thấp thoáng cảm thấy là bà Tiết và Lâm Tô Diệp kêu Đại Quân hỏi, cố tình không nói lại biết không thể không nói.
Nếu như nói ra cũng thật sự quá mất mặt!
Huống chi còn là nói với trẻ con.
Đương nhiên, nói với trẻ con cũng không xấu hổ bằng nói với người lớn.
Tiểu Lĩnh cỗ vũ anh ta: “Đại ca mau nói đi, con thích nghe.”
Tần Kiến Dân chấp nhận số phận đáp: “Thật ra cũng không có gì phức tạp cả.”
Lúc nhỏ anh ta sinh ra trong một gia tộc lớn, ông nội có vài người anh em mà cha cũng có vài người anh em, mọi người đều sống trong cùng một thôn, nhà cũng sát cạnh nhau.
Ông hai của anh ta vô cùng thích kể chuyện xưa gì đó cho trẻ con nghe cũng rất thích dọa sợ trẻ con.
Lúc nhỏ lá gan của Tần Kiến Dân vô cùng nhỏ, vốn đã sợ tối sau khi nghe xong càng sợ hơn, lại thêm đám người ông hai luôn chê cười anh ta, dọa sợ anh ta, khiến anh ta nghiêm trọng đến mức buổi tối không dám nhắm mắt.
Sau đó bà nội tìm người bói cho anh ta nói bát tự của đứa trẻ này nhẹ, không áp chế được, phải tìm một cô con dâu nuôi từ bé bát tự nặng để trấn anh ta.
Anh ta tám tuổi đã có con dâu nuôi từ bé, trong nhà mỗi năm đều cho người ta tiền và lương thực may quần áo, vốn nghĩ đến mười sáu tuổi sẽ cho bọn họ kết hôn.
Kết quả đợi đến khi anh ta mười lăm tuổi đi tòng quân, cô gái người ta lại không vui, nói đã trấn cho anh ta vài năm như vậy rồi giờ anh ta vào bộ đội hiển nhiên có bộ đội trấn cho anh ta, cô ta yêu cầu hủy bỏ hôn sự.
Thật ra khi ấy biên giới không ổn định, làm lính còn phải luôn đi đánh giặc, có không ít người sẽ hy sinh, bên nhà gái sợ anh ta chết thì con gái sẽ ở góa nên muốn hủy bỏ hôn sự.
Trong nhà cũng đồng ý.
Sau này anh ta mười chín tuổi, trong nhà lại vội lo liệu cho anh ta một người, đã đính hôn còn cho người ta sính lễ phong phú.
Kết quả đợi khi đi đón dâu, bên nữ lén lút nói với anh ta cô ta đã có một người yêu, người yêu là một nam sinh đại học ở thôn bên cạnh, trong nhà bên nam không đồng ý, bọn họ muốn ăn cơm trước kẻng để ép buộc gia đình, kết quả người lớn bên nam vẫn không đồng ý như cũ.
Hai người muốn lén bỏ trốn, cuối cùng phụ huynh bên nam bắt con trai về, đưa cô gái về nhà mẹ đẻ sỉ nhục một phen trước mặt cha mẹ cô ta.
Cuối cùng bên nam cắt đứt với gia đình, một mình đi tới chi viện cho biên cương.
Phụ huynh bên nữ thì lại muốn nhanh chóng gả con gái ra ngoài.