Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 331 - Chương 331. Ba Người Vợ? 5

Chương 331. Ba người vợ? 5 Chương 331. Ba người vợ? 5

Chương 331: Ba người vợ? 5

Tuy rằng bát tự của Tần Kiến Dân nhẹ nhưng đầu óc anh ta không ngốc, cho dù anh ta đồng cảm với người ta cũng không có khả năng lấy chuyện hôn nhân cả đời mình ra làm trò đùa.

Anh ta nói bằng lòng ra mặt lo liệu đưa cô gái tới biên cương đoàn tụ với người yêu, cô gái cũng vô cùng biết ơn, kết quả khi bọn họ sắp xuất phát đoàn binh xây dựng ở biên cương truyền tin về nói người yêu của cô ta đã hy sinh trong sự cố cứu nguy.

Cha mẹ bên nam sau khi biết tin cũng vô cùng đau lòng, nghe nói cô gái mang thai cốt nhục của con trai cũng muốn cưới cô ta vào cửa.

Cô gái đã đồng ý nhưng lại nhảy sông tự sát trên đường đi đón dâu.

Cha mẹ bên nữ đầu óc hồ đồ vậy mà lại chạy tới nhà Tần Kiến Dân làm loạn, oán trách Tần Kiến Dân hại chết con gái nhà bọn họ, muốn kêu nhà họ Tần đền tiền, còn muốn gả em gái cho anh ta.

Hiển nhiên Tần Kiến Dân không chịu.

Cha anh ta mất vì bệnh năm anh ta mười hai tuổi, bị chuyện này náo loạn khiến cơ thể mẹ của anh ta cũng không tốt, kéo dài hơn một năm cũng mất.

Người thứ ba ngược lại cũng bình thường, năm anh ta hai mươi mốt tuổi bác cả giúp anh ta quyết định, hẹn hai mươi ba tuổi sẽ về nhà kết hôn, kết quả chưa đợi anh ta về nhà, bên gái đi tới bờ sông giặt quần áo vì đột nhiên mắc chứng động kinh mà ngã xuống sông chết đuối.

Điều đáng để nhắc tới là cô dâu nuôi từ bé khi còn nhỏ ấy thấy anh ta khỏe mạnh sống tốt lại còn thăng chức, tiền lương và trợ cấp đều nhiều, cha mẹ cô ta còn muốn nối lại tiền duyên với anh ta.

Ngược lại bác cả của anh ta cũng bằng lòng còn gọi điện hỏi ý của anh ta, kết quả còn chưa đợi anh ta nói có đồng ý hay không thì cô gái đã mất.

Ông nội của cô gái thần kinh có hơi không bình thường, lúc nào cũng rối bòng bong, nửa đêm tỉnh lại đốt giường đất kết quả bốc cháy.

Cha mẹ cô ta chỉ lo cứu đồ đạc và cháu trai mà quên mất cô ta, cô ta bị khói hun đến mơ hồ, trực tiếp chết đi.

Từ đó xung quanh đều lưu truyền bát tự của anh ta khắc vợ, lấy vợ không phải lửa thì là nước, không một người nào sống yên ổn, lửa và nước bất dung, không thích hợp kết hôn.

Đám người bác cả của anh ta có làm sáng tỏ thế nào cũng vô dụng, chỉ đành kêu anh ta tìm ở bộ đội hoặc bên ngoài, như vậy người ngoài không biết tình hình cũng không kiêng dè.

Nhưng anh ta vốn không phải người theo chủ nghĩa duy vật kiên định, tòng quân chỉ vì ở nhà sợ hãi, đến bộ đội dương khí nặng mới có thể can đảm hơn!

Sau khi bị người nói nhiều trong lòng cũng hơi nghi ngờ, nếu như thật sự khắc vợ vậy không phải là hại người ta hay sao?

Sau này nhìn thấy Tiết Minh Dực có vợ hiển nhiên anh ta cũng động lòng, muốn tìm cho mình một cô vợ. Kết quả tổ chức giới thiệu cho anh ta một người, anh ta dẫn người ta đi trượt băng, mọi người đều trượt đến bình yên nhưng cứ cố tình là cô gái đó rớt xuống khe nứt!

Thật sự tà ma!

Cũng không thể nói anh ta là trùng hợp hay là thế nào vì dù sao Tần Kiến Dân cũng đủ sợ rồi.

Sau này tổ chức lại giới thiệu một người cho anh ta, kết quả giữa hai cô gái trẻ tuổi vẫn chưa xác định giới thiệu người nào thì cả hai đều trúng độc bếp lò đưa tới bệnh viện.

Lần này Tần Kiến Dân còn dám sao?

Anh ta còn lén lút phân tích cho Tiết Minh Dực nghe, có phải mình tà ma quá không cho nên mới như thế.

Tiết Minh Dực kêu anh ta đừng mê tín, đây chỉ là trùng hợp, trên trời dưới biển chuyện xảy ra nhiều như vậy lẽ nào mỗi một chuyện đều liên quan tới cậu?

Không cần bồn chồn lo lắng.

Nhưng anh ta thật sự sợ rồi cho nên sau này tổ chức lo liệu cho anh ta, anh ta chẳng muốn đi xem mắt nữa, chớp mắt đã kéo dài đến ba mươi tuổi vẫn độc thân.

Những chuyện này đương nhiên anh ta không có cách nào kể với hai đứa trẻ, dù sao cũng thảm quá rồi.

Anh ta chỉ nói con dâu nuôi từ bé hối hôn, người thứ hai đã có người mình thích, người thứ ba lên cơn động kinh không thích hợp để kết hôn.

Tiểu Lĩnh nghe mà bật khóc, kéo tay Tần Kiến Dân: “Đại ca, đại ca thật khổ quá, không có vợ cũng không sao, con cũng không có, con ở với đại ca.”

Tần Kiến Dân: “…”

Đại Quân nghe ra được Tần Kiến Dân không nói thật, dù sao anh ta im lặng lâu như vậy chỉ vài ba câu đã giải thích xong?

Đợi Tiểu Lĩnh lau nước mắt đồng cảm một phen cũng ngủ khò khò, Đại Quân mới hỏi Tần Kiến Dân: “Chú Tần, chú nói thật với cháu, cháu sẽ không nói với người khác.”

Cậu bé kín miệng, chuyện này không thể nghi ngờ gì.

Bà nội và mẹ không phải người ngoài.

Bình Luận (0)
Comment