Chương 374: Cô út bưu hãn 1
Hai người đàn ông đó lại không thèm để ý, một người trong số đó bảo: “Tiểu tử, mày ngoan ngoãn một chút, bọn tao không phải người xấu, là bà nội mày kêu bọn tao dẫn mày về.”
Đến đây Đại Quân còn có gì không hiểu nữa, bà nội mình đang ở ngay bên cạnh cơ mà.
Ngu chết đi được, không nhìn thấy người khác nhau sao?
Cậu bé liều mạng giãy dụa muốn phát ra tiếng động.
Người đàn ông biết tính cách của đứa trẻ này không tốt, trực tiếp chụp một cái bao vải từ đầu Đại Quân xuống dưới, lại chuyển cậu bé ra từ cửa sổ, bên ngoài có người tiếp ứng.
Bọn họ nhảy ra khỏi cửa sổ chạy ra từ cửa bên.
Lâm Tô Diệp đang định đuổi theo giành lại Toa Toa lại nhìn thấy bên này có người khiêng túi vải, theo bản năng nghĩ đó là Đại Quân. Cô lập tức nhào tới, ôm chặt Đại Quân trong túi vải: “Bắt lưu manh… bắt phản cách mạng…”
Cô biết nói bắt trẻ con có khả năng người khác không phản ứng lại kịp, sẽ cho rằng là đang chơi đùa nên mau chóng đổi lý do cầu cứu, thời buổi này giở trò lưu manh và phản cách mạng lại vô cùng nhạy cảm, nhất định sẽ có người tới hỏi.
Trong lòng cô nghĩ đến Toa Toa, trong đầu lập tức chuyển qua thảm trạng của đứa trẻ sau khi bị bắt cóc, gấp đến mức nước mắt chảy không ngừng, vừa khóc vừa gọi, ôm chặt Đại Quân không buông.
Rất nhanh đã có người chạy tới, vài người đàn ông thấy thế lập tức kéo Lâm Tô Diệp ra.
Lâm Tô Diệp há to miệng cắn mạnh vào mu bàn tay của một người đàn ông, dùng hết toàn bộ sức mình cắn chặt không buông, gần như lập tức nếm được vị máu.
“Á…” Người đàn ông đó đau đến giật nảy mình, cũng quên mất kiêng dè gì đó, vung một cái tát định đánh Lâm Tô Diệp.
Người đàn ông bên cạnh mang sắc mặt lạnh lùng lập tức cản tay anh ta lại, quở trách: “Đừng đánh người!”
Bàn tay to của ông ta siết trên bả vai của Lâm Tô Diệp, cô lập tức thấy đau xót cả người không còn một chút sức lực nào cả, mềm nhũn ngã xuống đất.
Người đàn ông thấp giọng nói: “Chúng tôi sẽ không làm hại đứa trẻ.”
Có người qua đường chạy tới giúp đỡ, vài người đàn ông lập tức đánh đuổi bọn họ, khiêng Đại Quân chạy.
Ngay đúng lúc này cô út đuổi theo.
Vừa rồi trong nhà ga có người nhìn thấy con của Lâm Tô Diệp bị bắt đã hô lên trong trạm.
Cô út nghe thấy ngồi phắt người dậy, thuận theo âm thanh chạy qua đây, dựa theo sự chỉ điểm của người đó mà đuổi ra ngoài, vừa vặn nhìn thấy Lâm Tô Diệp ngã trên đất.
Cô út sải bước bổ nhào tới húc ngã một tên đàn ông, siết nắm tay tung một quyền đập thật mạnh lên tai tên đó, lập tức đánh ngã tên đàn ông đó khiến anh ta không dậy nổi.
Người trước mặt chạy nhanh, cô út liếc mắt nhìn người đàn ông trên đất, vậy mà trên đùi anh ta còn có dao găm.
Cô ấy duỗi tay giật dao găm xuống, lưỡi dao xẹt qua cắt đứt dây giày của người đàn ông đồng thời rút một chiếc giày da to xuống, “vút” một cái đập vào tên đàn ông chạy chậm nhất.
“Bốp” một tiếng, cổ người đàn ông bị đánh trúng, lảo đảo đi không vững nổi.
Người đàn ông khiêng Đại Quân ở đằng trước nghe thấy động tĩnh mới quay đầu nhìn lại nên tốc độ lập tức chậm hẳn đi, có vài người qua đường vây tới chặn bọn họ.
“Cút ra, đây là mâu thuẫn gia đình chúng tôi, không phải bắt cóc trẻ con!” Người đàn ông soạt cái rút con dao ra, tuốt khỏi vỏ, vậy mà thanh dao găm lại là dao găm quân dụng!
Có người là quân nhân đã xuất ngũ thấy thế mới hô: “Mâu thuẫn gia đình gì không thể giải quyết được ở nhà, sao còn trói đứa trẻ vào bao?”
Người đàn ông vung chủy thủ với anh ta.
Người đàn ông mặt mày lạnh lùng đó đi lên, quát khẽ: “Phía tây nhà ga có xe, mau đi!”
Ông ta nói rồi chặn đám người qua đường cho hai người đàn ông khác rời đi.
Ngay đúng lúc này cô út đã đuổi theo, cô ấy hất ngửa người đàn ông bị chiếc giày da to đập trúng, thuận tiện còn rút luôn thắt lưng của anh ta, “chát” một tiếng đầu thắt lưng quất mạnh lên mặt một tên đàn ông khác, lập tức máu mũi văng tứ tung.
Cô út cũng không kiềm chế sức mình, trên chân đá mạnh một cước, mọi người chỉ nghe thấy rắc một tiếng, xương sườn của người đàn ông chắc hẳn đã gãy hai cái.
Người đàn ông cõng Đại Quân sững sờ, hiển nhiên không chạy nổi.
Cô út mặc kệ người khác chỉ đuổi theo anh ta.
Người đàn ông mặt mày lạnh lùng đó gầm nhẹ một tiếng, chặn cô út lại, kêu người đàn ông cõng Đại Quân mau chạy.