Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 461 - Chương 461. Xin Lỗi

Chương 461. Xin lỗi Chương 461. Xin lỗi

Chương 461: Xin lỗi

Lâm Tô Diệp: “Lúc đầu nếu không phải cô giúp thì tôi cũng không đòi được tiền mà Lâm Uyển Tinh nợ về, cho nên cô bịa đặt Tiết Minh Dực có nhân tình, xúi giục tôi đi tới bộ đội đánh nhau với Lâm Uyển Tinh đó coi như xóa bỏ toàn bộ.”

Về phần chuyện của Liên Thắng Lợi, lúc đó cô đã vất ra sau đầu rồi, cũng không đặt trong lòng nữa.

Lâm Uyển Lệ cười bảo: “Chị là một người rộng lượng, trước đây em bị ma quỷ che mắt, ghen tỵ đố kỵ với Lâm Uyển Tinh, để khiến cô ả tấm tức mới lôi chị ra lợi dụng.”

Cô ta cúi đầu với Lâm Tô Diệp: “Xin lỗi chị.”

Lâm Tô Diệp nghiêng người tránh đi: “Đã nói qua rồi mà.”

Lâm Uyển Lệ: “Chỉ là còn một chuyện nữa.”

Lâm Tô Diệp: “Tôi biết cô có ý gì, cô nói kiểm tra sức khỏe có vấn đề, Liên Thắng Lợi không sao là được, dù sao tôi cũng không thích nói lời đàm tiếu đến vậy.”

Lần trước Lâm Uyển Lệ nói Liên Thắng Lợi vô sinh, bây giờ cô ta mang thai hiển nhiên sợ người khác biết được.

Cô ta chỉ cần nói đi bệnh viện kiểm tra có vấn đề, bây giờ uống thuốc tốt cũng sẽ không có gì cả.

Lâm Uyển Lệ lại không giấu cô: “Kết quả bệnh viện kiểm tra đương nhiên là đúng, chỉ là anh ấy không thể sinh con, anh ấy sợ người ta biết nên cũng không dám ly hôn. Em thì sao, dù sao cũng không muốn ly hôn, anh ấy không thể sinh cũng không thể cản trở em sinh. Em thích trẻ con, cho nên em… em biết chị sẽ không nói lung tung với người ta, em cũng không sợ Lâm Uyển Tinh nói lung tung.”

Kết quả kiểm tra ngày trước chỉ có cô ta, Lâm Uyển Tinh và người nhà họ Liên biết.

Cho dù Lâm Uyển Tinh nói với người ta Liên Thắng Lợi vô sinh, cô ta và người khác lén sinh con cũng không sợ, đứa trẻ này cô ta và Liên Thắng Lợi đều cần, cha mẹ nhà họ Liên cũng rất mong đợi.

Sau khi cô ta mang thai, các đồng nghiệp nhao nhao chúc mừng nói không uổng công cô ta đã khám nhiều bác sĩ như vậy, uống nhiều thuốc đến vậy, cuối cùng cũng mang thai rồi, cũng không có người nào nghi ngờ Liên Thắng Lợi vô sinh hết.

Đến khi đó cho dù Lâm Uyển Tinh nói gì, nhà họ Liên không thừa nhận ngược lại còn mắng cô ta bịa đặt, cô ta còn có thể có trái ngọt để ăn sao?

Lâm Tô Diệp đáp: “Tôi không nhàm chán đến mức đi buôn chuyện như vậy, nhưng thiên hạ không có bức tường nào không lọt gió. Nếu như ngày nào đó đồn ra bên ngoài, cô đổ tại tôi vậy tôi cũng không thừa nhận.”

Lâm Uyển Lệ cười bảo: “Em sẽ không vu tội cho chị đâu.”

Cô ta nghĩ đến chuyện Lâm Tô Diệp lừa tiền của cô ta khẳng định Lâm Tô Diệp tham tiền, mới đắc ý bảo: “Bây giờ nhà bọn em có bốn người cầm tiền lương, cha mẹ chồng em cộng lại một tháng tiền lương và phúc lợi gì đó tổng cộng được một trăm đồng, em và Liên thắng lợi cộng lại cũng tám mươi lăm đồng. Khoản tiền này trừ phí sinh hoạt ra những cái khác đều đưa cho em, em phát tiền tiêu vặt cho bọn họ, còn lại tích góp, sau này chị cần tiền có thể nói với em.”

Trước đây một tháng cô ta được ba mươi đồng, bây giờ tăng lương được bốn mươi đồng, còn có tiền của cha mẹ chồng và Liên Thắng Lợi nữa, cô ta cảm thấy mình quá giàu có.

Cô ta cũng cho rằng mình quá thông minh, phải cảm ơn Lâm Uyển Tinh đã ép Liên Thắng Lợi đi kiểm tra sức khỏe.

Liên Thắng Lợi không có khả năng sinh dục cũng có nghĩa cô ta đã nắm chắc mạch máu nhà họ Liên.

Liên Thắng Lợi sợ mất mặt nên không dám ly hôn, cầu xin cô ta giúp. Cha mẹ nhà họ Liên chỉ có một đứa con như vậy, bọn họ sợ con trai mất mặt ảnh hưởng đến tương lai, hiển nhiên cũng cầu xin Lâm Uyển Lệ đừng ly hôn.

Đợi sau khi anh ta cầu xin vài lần cô ta mới đề nghị mượn giống.

Cô ta chẳng muốn ôm con của người khác, ai biết nuôi lớn lên có phải là đồ qua cầu rút ván hay không?

Muốn nuôi con cũng phải là nuôi con mình đẻ ra.

Liên Thắng Lợi không thể sinh đẻ nhưng cô ta có thể!

Chỉ cần cô ta là con dâu nhà họ Liên vậy sinh ra chính là cháu trai cháu gái nhà họ Liên, ai còn có thể nói gì được nữa?

Dù sao loại chuyện này cũng nhiều, chỉ cần người nhà mình không để ý thì hoàn toàn không thành vấn đề.

Liên thắng Lợi cũng là một nhân tài, anh ta chủ động vạch ra kế hoạch, kiến nghị tìm một người có địa vị một chút mới không rêu rao ra ngoài, đến khi đó đối phương ngại thân phận sẽ không đòi con, hơn nữa còn có thể thăng chức cho bọn họ.

Bình Luận (0)
Comment