Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 468 - Chương 468. Có Chuyện Gì Sao

Chương 468. Có chuyện gì sao Chương 468. Có chuyện gì sao

Chương 468: Có chuyện gì sao

Châu Kim Tỏa: “Con người cha con không có nguyên tắc, chiều trẻ con không có tính toán gì hết, bé gái mà anh làm cái búa nó sao? Sao anh không làm cái mõ cho nó để hai tay nó gõ cốc cốc luôn đi?”

Toa Toa vừa nghe đến cốc cốc lập tức nổi lên hứng thú, quay đầu nhìn bọn họ đòi cái thứ cốc cốc đó.

Cha Lâm nhìn cô bé với vẻ hiền từ: “Đừng gấp, lát nữa ông nội sẽ làm cho cháu.”

Châu Kim Tỏa: “Anh thôi đi, anh đã học ghép âm xong chưa? Qua hai ngày nữa có kỳ thi, anh cũng đừng kéo chân sau đấy.”

Đang cười nói thì bí thư đại đội và chủ nhiệm Hội phụ nữ tới cửa.

Lâm Tô Diệp không tham gia vào sjw vụ trong thôn với người nhà nên dẫn Toa Toa và cô út đang ở trong sân ta ngõ đi dạo.

Châu Kim Tỏa vội mời người ta vào nhà chính lại rót nước cho bọn họ: “Có chuyện gì sao?”

Bí thư Lâm nhìn Châu Kim Tỏa, quan tâm sức khỏe của bà ấy: “Chị dâu, cơ thể thế nào rồi?”

Châu Kim Tỏa tinh thần phơi phới: “Rất tốt, bác sĩ đã kê thuốc, đang uống rồi. Sau này các con cũng không cho tôi làm việc nặng nữa, kêu tôi nghỉ ngơi. Các người nói xem bộ xương cốt già này của tôi làm sao mà nghỉ được, vụ gặt vội trồng vội này bận rộn tôi vẫn phải kiếm công điểm.”

Bí thư Lâm và chủ nhiệm Hội phụ nữ trao đổi ánh mắt, đôi bên đều hiểu rõ trong lòng, xem chừng thật sự bệnh không nhẹ, cái này cũng giống với bác sĩ nói “về nhà đi, muốn ăn gì thì ăn cái đó.”

Chủ nhiệm Hội phụ nữ quay đầu nhìn một lượt, phát hiện ra trên chạn bát phía bắc nhà chính dựng một tấm ván gỗ, bên trên viết một vài phiên âm chữ Hán.

Bà ta tò mò hỏi: “Chị dâu, tôi nghe người ta nói bây giờ ngày nào các chị cũng học?”

Cha Lâm còn có hơi ngại ngùng, muốn nói học gì, chỉ là chơi với các cháu thôi vì sợ người ta chê cười.

Nhưng Châu Kim Tỏa lại cười rất sang sảng: “Đúng đó, cả nhà già trẻ lớn bé đều học hết, còn thi đua với nhau, người thua phải đi đổ bô đêm, làm việc. Chậc, lần trước nhà thằng hai thua, bây giờ vợ thằng hai còn đang học bù kìa.”

Chủ nhiệm Hội phụ nữ nhìn mà thấy hứng thú, chào hỏi chị hai Lâm một tiếng, khen cô ta học hành nghiêm túc chăm chỉ.

Chị hai Lâm có hơi xấu hổ, trong nháy mắt đỏ mặt, chào hỏi một tiếng rồi vội vàng đi vào sân dọn dẹp, buổi tối còn phải luộc khoai lang nữa. Châu Ái Cầm ra đồng làm việc còn mang theo quyển vở nhỏ lén học nữa, cô ta cũng không thể rớt lại kéo chân chồng và các con được nữa.

Chủ nhiệm Lâm còn khen Châu Kim Tỏa biết nhìn xa trông rộng: “Bây giờ đều không coi trọng học hành, cảm thấy đi học vô dụng, vẫn là chị dâu có mắt nhìn.”

Bây giờ trẻ con trong thôn có thể học lớp một lớp hai, rất ít người qua mười tuổi còn đi học, người có thể học hết cấp một lại càng ít hơn, học đến cấp ba cả một thôn có khả năng chỉ có một hai người, thậm chí còn không có người nào.

Bọn họ cảm thấy học hành vô dụng, đại đội chỉ có vài cán bộ như vậy, bọn họ đi học cũng chẳng vớt được lợi gì, đi học còn tốn tiền phí thời gian nên dứt khoát không học nữa.

Châu Kim Tỏa rất kiêu ngạo: “Đều là nhờ con gái tôi tiến bộ.”

Chủ nhiệm Lâm: “Cháu gái gả cho một sĩ quan đúng là khác hẳn với ngày trước, cùng tiến bộ là chuyện rất tốt.”

Nói chuyện một lúc, Châu Kim Tỏa hỏi bọn họ có chuyện gì, không có khả năng nhàn rỗi tới cây mài răng, khen bà ấy hiếu học được.

Chủ nhiệm Hội phụ nữ chỉ nói: “Chị dâu, còn không phải sắp đổi nhiệm kỳ rồi sao, chị cũng biết quy tắc của đại đội chúng ta ngoại trừ bí thư, những người khác cùng lắm chỉ làm hai nhiệm kỳ liên tiếp, tôi ngẫm thấy cũng nên tiến cử một ứng cử viên cho đại đội.”

Cán bộ công xã là cán bộ nhà nước, còn cán bộ đại đội và đại sản xuất lại là cán bộ xã viên, là nhân dân tự mình bầu cử, không cần bên trên quản, tiền lương cũng là bản thân đại đội phát.

Bình thường ngày mùa không có thời gian, thường đều là mùa đông lúc nông nhàn do bí thư chủ trì, cán bộ công xã sẽ xuống dưới giám sát quá trình các xã viên bầu cử, ba năm đổi một lần.

Châu Kim Tỏa cho rằng bà ta tới kêu mình tiến cử ứng cử viên, cũng lập tức nhiệt tình đề cử phụ nữ nhà ai, ai có tính cách thế nào, ai nóng tính ra sao, thích hợp với nghề này.

Nói xong bà ấy còn cười bảo: “Các người kêu tôi tiến cử, tôi cũng không tránh người nhà mình, con dâu lớn nhà chúng tôi cũng là một người có năng lực, mấy chuyện hòa giải mâu thuẫn giữa các phụ nữ gì đó cũng là một tay lành nghề.”

Bình Luận (0)
Comment