Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 470 - Chương 470. Được Chọn Làm Cán Bộ 2

Chương 470. Được chọn làm cán bộ 2 Chương 470. Được chọn làm cán bộ 2

Chương 470: Được chọn làm cán bộ 2

Châu Kim Tỏa: “Anh nói vớ vẩn, anh nhìn thấy em nổi cáu nóng giận với người ngoài khi nào?”

Cha Lâm: … Cũng không ít lần đâu.

Châu Kim Tỏa: “Anh yên tâm đi, em làm việc sẽ không nổi nóng mà toàn nói đạo lý, chuyện gì ra chuyện đấy.”

Cha Lâm biết tính cách và độ nóng nảy của bà ấy, bà ấy muốn làm cán bộ, cưỡng chế cản cũng không được nên ông ấy bảo: “Vậy thử xem sao.”

Sẩm tối mọi người đều về nhà, Châu Kim tỏa tuyên bố tin tức mình sẽ làm chủ nhiệm Hội phụ nữ nhiệm kỳ này.

Tiểu Lĩnh: “Bà ngoại, bà thật lợi hại, ngay cả lớp trưởng cháu còn chưa từng được làm đó.”

Châu Kim Tỏa: “Lớp trưởng ít nhất cũng phải là đại đội trưởng của chúng ta, bà cũng chưa từng làm, chủ nhiệm Hội phụ nữ tương đương với ai trong lớp các cháu nhỉ…”

Trong lớp có cán bộ gì? Châu Kim Tỏa cũng không rõ.

Linh Linh: “Tương tự với ủy viên lao động ạ.”

Trường học cũng không có ủy viên nữ giới đặc biệt, không biết tại sao trong thôn còn có chủ nhiệm Hội phụ nữ nữa.

Ăn xong cơm tối, Lâm Tô Diệp vào phòng nói với cha mẹ ngày mai sẽ về Tiết Gia Đồn.

Bọn họ chớp mắt đã ở bảy tám ngày rồi, phỏng chừng bà Tiết cũng đang ở nhà nhớ cháu trai không chịu được.

Cha Lâm sững sờ, cảm thấy rất đột ngột: “Con gái, sao mới vài ngày đã đi rồi?”

Bình thường ở nhà mẹ đẻ có thế nào cũng phải nửa tháng cơ mà?

Ông ấy vô cùng luyến tiếc con gái và mấy đứa trẻ.

Châu Kim Tỏa: “Một mình bà nội sắp nhỏ ở nhà đó.”

Cha Lâm: “Các con nên dẫn cả bà nội tới nữa, nhà mình cũng không thiếu chỗ ăn chỗ ngủ cho một người.”

Lâm Tô Diệp cười đáp: “Vâng, lần sau con sẽ dẫn cả bà nội tới nữa.”

Cô dặn dò cha mẹ đúng giờ uống thuốc, chú ý sức khỏe cho tốt, còn phải học hành mỗi ngày.

Châu Kim Tỏa: “Biết rồi, sống đến già học đến già, chuẩn bị cho sau này vào thành phố làm việc.”

Nói chuyện xong với cha mẹ cô, cô lại nói với những người khác một tiếng.

Mọi người đều tỏ vẻ luyến tiếc.

Chị hai Lâm: “Em chồng, lần này mới ở chưa đến mười ngày mà.”

Lâm Tô Diệp mong ngóng trở về hỏi thăm một chút rồi dẫn cô út tới bệnh viện tỉnh khám, không tìm được một người hiểu biết để hỏi khiến trong lòng cô không yên tâm.

Cô đáp: “Đợi tới tháng giêng năm mới, bọn em sẽ tới ở thêm vài ngày.”

Châu Kim Tỏa: “Đến khi đó dẫn cả bà nội đi cùng, tránh để một mình bà cụ ở nhà.”

Mọi người đều đồng ý.

Châu Ái Cầm để thể hiện bản thân rộng lượng, không phải không cho đám người Lâm Tô Diệp về ở nên chị ta bảo: “Tháng đông chí với tháng chạp cũng không có việc gì làm được, em chồng nếu như nhàn rỗi thì dẫn bà cụ và các con tới đây ở đi, cả gia đình chúng ta náo nhiệt, học hành cũng nhau cũng rất tốt.”

Chị ta nghĩ vợ thằng hai biết nịnh nọt thể hiện, lẽ nào mình không biết sao?

Lâm Tô Diệp: “Đều được, chỉ cần không bận bọn em sẽ tới.”

Đám trẻ cũng luyến tiếc Đại Quân và Tiểu Lĩnh, mỗi lần bọn trẻ tới trong nháy mắt đã dính lấy nhau, lúc đi đều khó tách khó rời.

Trẻ con tình cảm chân thành, không tính toán nọ kia, nói rồi lại nói đã bắt đầu khóc tu tu.

Cuối cùng bé gái cũng góc.

Châu Kim Tỏa: “Khóc cái gì mà khóc, bà cao huyết áp đấy nhé!”

Mấy đứa trẻ bị bà ấy chọc cho nín khóc bật cười.

Lâm Thành Tài thì lại luôn ở nơi đó vui vẻ hí hửng, trong một năm anh ta cũng đi tới nhà chị gái hai lần cho nên không quan tâm bọn họ có đi hay không. Chuyện anh ta nghĩ là mẹ làm chủ nhiệm Hội phụ nữ rồi cả ngày bận việc của phụ nữ, không còn rảnh rỗi quan tâm chuyện xem mắt cho anh ta gì nữa.

Thật đúng là tuyệt vời.

Châu Kim Tỏa trừng mắt nhìn anh ta: “Sau này mẹ bận rộn công việc, con cũng phải chăm chỉ học hành! Cũng không thể để mẹ và cha con đi đổ bô đêm được đúng chứ?”

Ngụ ý là thua đều tại con, hình phạt cũng thuộc về con.

Lâm Thành Tài: “!”

Quên mất vụ này!

Buổi tối hôm đó Châu Kim Tỏa lén đi tới nhà Lưu Hạ Nham mua ba mươi quả trứng vịt muối, một cân tép khô, hai cân rưỡi cá khô nhỏ làm quà đáp lễ cho Lâm Tô Diệp mang về.

Chợ ở thành phố không cho đầu cơ trục lợi, bản thân người trong thôn đổi đồ ăn đồ dùng cũng không có người quản, nhưng Châu Kim Tỏa vẫn lén lút đi mua.

Lưu Hạ Nham còn muốn bớt tiền cho bà ấy, hiển nhiên Châu Kim Tỏa không chịu, bà ấy không chịu thiệt cũng không chiếm lời của người ta.

Châu Kim Tỏa mua cho nên Lâm Tô Diệp nhận.

Bình Luận (0)
Comment