Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 499 - Chương 499. Quá Xấu

Chương 499. Quá xấu Chương 499. Quá xấu

Chương 499: Quá xấu

Sau khi hiểu xong anh ta càng có lòng tin về Minh Xuân hơn, cô ấy tham gia tuyển chọn giữ các đàn ông còn có thể được chọn, càng đừng nói là các đồng chí nữ.

Đồng chí nữ ở công xã nào chạy nhanh được bằng cô ấy, có sức lớn bằng cô ấy, có thể đánh bại người xấu?

Bài văn hóa cũng không thành vấn đề, trong các đồng chí nữ đừng nói là tiểu học bậc cao, học xong cấp một toàn bộ công xã cũng không được mấy người, ngoại trừ thanh niên trí thức, giáo viên tiểu học, chủ nhiệm công xã ra, chỉ sợ không tìm ra được mấy người, vẫn là câu nói đó, người có văn hóa trên cơ bản đều làm chút gì đó như chủ nhiệm Hội phụ nữ, người chấm công đại đội, kế toán, dù sao cũng sẽ không đợi đến bây giờ mới thi công an.

Thường thì đồng chí nữ cũng sẽ không thi công an nông thôn, nghĩ xem cả ngày chạy khắp công xã điều giải mâu thuẫn giữa các phụ nữ vừa mệt vừa khổ, có khả năng còn có nguy hiểm nữa, ai muốn thi?

Cũng chỉ có kiểu đồng chí nữ hùng hùng hổ hổ, còn lợi hại hơn cả đàn ông như Tiết Minh Xuân thôi.

Anh ta trở về đại đội Đại Dương Loan đi tới trường học tìm Lâm Tô Diệp.

Lâm Tô Diệp đang giúp Triệu Tú Phân làm báo bảng đen.

Bây giờ Triệu Tú Phân vừa làm giáo viên ngữ văn dạy thay, mà âm nhạc và mỹ thuật cũng là cô ta làm nốt, cho nên một mình rất mệt. Cô ta đang bận dạy ngữ văn cho lớp một nên không có thời gian làm báo bảng đen, mới nhờ Lâm Tô Diệp giúp mình vẽ tranh rồi lại viết thêm ít chữ.

Dù sao cũng không có lãnh đạo tới quan sát, đối phó một chút là được.

Lâm Tô Diệp lại bắt Đại Quân tới giúp, chữ của Đại Quân đã luyện rất ra hình dạng, chữ viết phấn rất đẹp, nhưng ở nơi cao hơn lại với không tới mà phải để cô viết.

Cố Mạnh Chiêu nói với Lâm Tô Diệp một chút, anh ta cảm thấy cô út không thành vấn đề.

Lâm Tô Diệp rất vui vẻ: “Vậy trí thức Cố, khi nào cậu có thời gian?”

Cố Mạnh Chiêu đáp: “Buổi chiều đi, kêu cô ấy và Tiết Minh Lưu đi tới chỗ tôi học hai tiếng, đợi Đại Quân và Tiểu Lĩnh tan học lại học thêm một tiếng nữa, sau đó bọn họ có thể cùng nhau về nhà.”

Lâm Tô Diệp cảm thấy sắp xếp như vậy rất tốt.

Cố Mạnh Chiêu thấy trên tóc và trên người cô bám đầy bụi phấn, mùa đông nhiệt độ không khí thấp gió cũng lớn, mũi cô đã lạnh đến đỏ bừng, ngón tay cũng đông thành màu đỏ hồng, mới bảo: “Chị dâu, tôi giúp chị bổ sung phần còn lại cho.”

Cô đã vẽ gần xong tranh, vì viết chữ không đẹp cho lắm, yêu cầu lại cao nên không ngừng xóa đi viết lại.

Lâm Tô Diệp cười đáp: “Vậy cũng cảm ơn cậu quá, tôi đang phát sầu vì viết không tốt đây.”

Chữ của cô ở đó quả thật như đang công khai xử án, quá xấu rồi.

Cố Mạnh Chiêu kêu bọn họ đi vào phòng học nghỉ ngơi, anh ta sẽ viết phần còn lại.

Đợi Triệu Tú Phân tan lớp nhìn thấy, không nhịn được mà khen: “Báo bảng đen kỳ này chính là lần có chất lượng cao nhất trong lịch sử trường học chúng ta từ trước tới nay.”

Tranh của Lâm Tô Diệp phối hợp với chữ của Cố Mạnh Chiêu, quả thật chính là loại có thể đi bình chọn khen thưởng.

Cố Mạnh Chiêu khiêm tốn cười: “Bêu xấu rồi.”

Anh ta giúp lau sạch bàn rồi chuyển về phòng học, lại nói tạm biệt với Lâm Tô Diệp và hai bé trai, trước trở về làm chuyện của mình.

Sáng hôm sau cô út dựa theo cách huấn luyện của bộ đội, không ăn cơm mà dẫn Tiết Minh Lưu đi chạy việt dã sáu cây.

Cô ấy chạy rất nhẹ nhàng, chạy xong vẫn còn dư rất nhiều sức, nhưng Tiết Minh Lưu lại không được, vẫn cần cố gắng rèn luyện, sức lực lớn với có thể chạy khác nhau, anh ta chưa từng chạy qua những dân binh đó, dù sao ngày nào người ta cũng luyện tập.

Cô út dạy anh ta một vài bí quyết chạy bộ, làm thế nào điều chỉnh hơi thở, nhịp chân, tốc độ, tư thế cơ thể … những thứ này đều là Tần Kiến Dân và Trịnh Viện Triều dạy cô ấy.

Dựa theo ý của Tần Kiến Dân, ngày đầu tiên của tân binh còn được, ngày thứ hai muốn chết, ngày thứ ba thay da đổi thịt, ngày thứ năm sờ được cảm giác, sau này sẽ thích ứng.

Tiết Minh Lưu chắc hẳn cũng tương tự.

Hai giờ chiều cô út dẫn Tiết Minh Lưu chạy bộ tới chỗ của Cố Mạnh Chiêu học kiến thức văn hóa.

Cố Mạnh Chiêu thay một bộ quần áo khác ngày thường, cả người đoan trang rắn rỏi, cặp kính trên sống mũi cũng được lau không dính một hạt bụi nào, tóc đã gội qua, được chải rất chỉnh tề, tóc mái còn dùng nước chải qua để lộ ra cái trán trơn bóng.

Bình Luận (0)
Comment