Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 498 - Chương 498. Thịt Thỏ Xào Cay 2

Chương 498. Thịt thỏ xào cay 2 Chương 498. Thịt thỏ xào cay 2

Chương 498: Thịt thỏ xào cay 2

Những người ở công xã đó mang theo súng, một đám dân binh mới bắt được có ba con như vậy, hiệu suất rất thấp.

Tiểu Lĩnh chỉ đành từ bỏ, cậu bé nói với vẻ mặt khao khát: “Nếu như cha cháu và đại ca của cháu ở đây thì tốt rồi, hai người bọn họ chắc chắn có thể bắt được.”

Cố Mạnh Chiêu luôn nghe cậu bé nói tới đại ca cũng rất tò mò, cuối cùng không nhịn được mới hỏi: “Vân Lĩnh, đại ca nào vậy?”

Tiểu Lĩnh lập tức nổi lên hứng thú đáp: “Chính là Tần Kiến Dân ạ, thật ra chính là chú Tần, là chiến hữu của cha cháu, cháu và chú ấy kết nghĩa anh em đó.”

Cố Mạnh Chiêu: “….” Được rồi, Tiểu Lĩnh làm gì cũng không kỳ quái.

Ăn cơm xong nói chuyện được một lúc, Cố Mạnh Chiêu thử xem cô út biết viết những chữ gì, có thể nhận được bao nhiêu chữ.

Chữ cô ấy nhận biết ngược lại không ít, phỏng chừng là học theo người nhà nhưng biết viết lại không tính là nhiều, trong lòng anh ta có tính toán, đã nghĩ phải vạch ra kế hoạch thế nào để đột phá cho cô ấy.

Khoảng tám giờ Cố Mạnh Chiêu tạm biệt.

Cô út cầm đèn pin đi tiễn anh ta theo thói quen: “Đi thôi.”

Cố Mạnh Chiêu đã không còn cảm thấy ngại ngùng nữa mà nói lời tạm biệt với đám người Lâm Tô Diệp.

Bà Tiết nhắc nhở cô ấy: “Minh Xuân, con đạp chậm một chút, đừng quăng ngã trí thức Cố xuống mương.”

Mùa đông đổ sương tuyết, trời tối đường trơn trượt, với tính cách của con gái bà ta, không nhắc nhở một tiếng nói không chừng sẽ quăng ngã người ta xuống mương thật.

Trên đường cô út hỏi Cố Mạnh Chiêu: “Trí thức Cố, không có người nào bắt nạt anh chứ?”

Cố Mạnh Chiêu vội đáp: “Không có, Tào Chí Đức cũng không dám nữa rồi, bọn họ đều sợ em.”

Cô út đắc ý bảo: “Đợi em làm công an rồi, mấy tên lưu manh đó chắc chắn sẽ sợ mất mật cho xem.”

Bây giờ cô ấy ra ngoài đều mang theo dao găm, mấy tên côn đồ đó nhìn thấy cô ấy đều phải ngoan ngoãn hết.

Cố Mạnh Chiêu cười đáp: “Không chỉ bọn họ mà lưu manh trong toàn công xã này đều nghe lời hết.”

Ngày hôm sau Cố Mạnh Chiêu đi một chuyến tới công xã Thành Quan.

Tuy rằng anh ta xuất thân từ gia đình ngũ hắc, nhưng anh ta làm người khiêm tốn lại tiến bộ, trong thời gian vào đội cũng chưa từng nhắc tới yêu cầu dư thừa, còn đủ khả năng làm việc cho công xã, cho nên phần lớn các cán bộ ở đại đội và công xã đều rất thích anh ta.

Hiện giờ anh ta cũng có vài người bạn ở công xã, quan hệ không tệ, người khác sẽ tiết lộ một vài tin tức của chính phủ cho anh ta.

Anh ta hỏi thăm về chuyện thi công an một chút.

Người đó ngạc nhiên hỏi: “Trí thức Cố, cậu muốn thi công an sao? Tuy rằng trình độ văn hóa của cậu tốt, nhưng vẫn rất có độ khó đấy.”

Thành phần này không qua cửa được.

Cố Mạnh Chiêu vội vàng đáp: “Không phải tôi, là hỏi thăm giúp người ta thôi, muốn hỏi tiêu chuẩn tuyển công an, còn có tiêu chuẩn của công an nữ nữa.”

Phó chủ nhiệm công xã thở phào nhẹ nhõm, không phải Cố Mạnh Chiêu muốn thi là được. Ông ta lật văn kiện, mọi người đều coi việc tuyển mộ của cục cảnh sát huyện lần này thành cơ hội cho con em cán bộ công xã tiến cử trước ganh đua sau, nói thế nào cũng là một công việc tốt cầm tiền lương, ai lại không muốn?

Cán bộ công xã, cán bộ đại đội, cán bộ đội sản xuất, từ trên xuống dưới cũng không ít người, trong nhà có thanh niên nam nữ ở độ tuổi thích hợp đều muốn thử, còn có thanh niên có điều kiện trong thôn cũng nhiều, hiển nhiên cũng sẽ tiến cử.

Cho dù là nam hay nữ đều phải tiến hành khảo hạch hai bước trước:

“Bước đầu tiên phải khảo nghiệm thể năng, chạy việt dã năm cây, người chạy xong trong thời gian quy định sẽ được chọn vào mười hạng đầu.”

Làm việc ở nông thôn cùng lắm là đạp xe đạp, có đôi khi còn phải chạy bộ, thể lực này không ổn tuyệt đối không được.

“Bước thứ hai là thi văn hóa, trong huyện cho một bài thi, phần lớn là câu trắc nghiệm và câu hỏi phán đoán, cuối cùng còn có một bài làm văn, tổng cộng trên năm mươi điểm là được.”

Hai bài thi này phỏng chừng không chọn được vài người, đến khi đó lại do đồng chí mà cục cảnh sát trong huyện phái xuống và cán bộ công xã cùng nhau phỏng vấn, về phần giữ lại ai còn phải xem ý của các lãnh đạo.

Cố Mạnh Chiêu chỉ hỏi trình độ văn hóa cụ thể là cấp một hay là trình độ tiểu học bậc cao, có được đáp án có thể viết rõ ràng là được.

Bình Luận (0)
Comment