Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 507 - Chương 507. Tiết Thắng Nam 3

Chương 507. Tiết Thắng Nam 3 Chương 507. Tiết Thắng Nam 3

Chương 507: Tiết Thắng Nam 3

Tiểu Lĩnh cười khà khà: “Cháu phát động chiến thuật giết gà của cô út, thắng một ván!”

Lúc này Tiết Minh Lưu cũng chạy qua, anh ta xách một con cá mè hoa nặng hai cân rưỡi tới, còn xách thêm một xâu thịt muối: “Chị dâu, em cũng phải cảm ơn Minh Xuân và trí thức Cố, hôm nay chạy bộ qua cửa phải chúc mừng!”

Anh ta đưa đồ cho bà Tiết: “Làm phiền bác gái làm!”

Lâm Tô Diệp: “Minh Lưu, cậu cũng ở lại ăn cơm đi.”

Tiết Minh Lưu vẫn có hơi ngại ngùng, Lâm Tô Diệp sắp xếp cho hai bé trai đi gọi anh cả Tiết và anh ba Tiết tới, lúc này Tiết Minh Lưu mới to gan ở lại, cách Lâm Tô Diệp xa một chút, chạy tới phòng đông cùng nhau viết chữ với Minh Xuân.

Anh ba Tiết đi bán đồ đã về, mang cho Lâm Tô Diệp một túi kim dùng máy may, là Lưu Hạ Nham tặng.

Anh cả Tiết xách một cân rưỡi miến qua đây, là miến khoai lang đại đội nhà mẹ đẻ của Tôn Triển Anh làm, hôm trước cô ta về nhà mẹ đẻ được chia một ít về.

Gà mái hầm nấm và miến, cá mè hoa hấp, lại thêm ớt nướng trộn cải trắng, được ba đĩa đầy, đủ cho mọi người ăn thoải mái.

Lâm Tô Diệp múc mỗi thứ một ít ra, kêu Đại Quân và Tiểu Lĩnh đưa qua cho Tôn Triển Anh, có đồ ăn ngon hoặc ít hoặc nhiều chia đi nếm thử, đây cũng là lệ thường giữa các chị em dâu.

Tửu lượng của anh cả Tiết và anh ba Tiết không tồi, Tiết Minh Lưu cũng được, Cố Mạnh Chiêu thì tửu lượng còn không bằng bà Tiết, uống ba chén rượu mặt đã nhuộm màu son.

Tiết Minh Lưu lén nhìn Cố Mạnh Chiêu, người này thật sự không thể trông tướng mạo, cũng thật là hai mặt.

Ai có thể ngờ một trí thức Cố nho nhã lịch sự không thể uống rượu lúc lên lớp lại nghiêm khắc như thế!

Lâm Tô Diệp hỏi anh ba Tiết: “Ngày mai chú có thời gian không?”

Anh ba Tiết: “Chị dâu nói em có thì em có!”

Rất biết thức thời.

Lâm Tô Diệp: “Ngày mai chú cầm tiền giúp tôi đi mua một trăm quả trứng vịt muối ở nhà chị cả về đây.”

Nhà chị chồng cả là công xã Thủy Nhạc Nhi phía đông bắc, nội cảnh công xã có bến nước cực to thật ra chính là cái hồ, nhưng người bản địa quen gọi là bến nước. Công xã bọn họ chăn vịt và ngan rất nhiều, trứng vịt cũng rẻ, chất lượng rất cao, vịt ăn cá nhỏ và tôm nhỏ hoang dã khiến trứng vịt đẻ ra dinh dưỡng vô cùng phong phú, lòng đỏ trứng chảy dầu, ăn vào bùi bùi, vô cùng thơm!

Năm ngoái chị chồng cả tặng cho một ít, năm nay không biết vì sao vẫn luôn không về nhà mẹ đẻ.

Lâm Tô Diệp biết bà Tiết lo lắng cho con gái lớn nên mới kêu anh ba Tiết đi xem thử, thuận tiện mua ít trứng vịt về.

Đương nhiên, người ta chưa chắc sẽ bán một trăm quả cho cô, dù sao bây giờ vẫn là kinh tế công xã, các đội sản xuất bọn họ còn có nhiệm vụ giao trứng gà cho công xã và huyện. Cô cũng chỉ có hết sức mua nhiều hơn, không mua được một trăm thì có thể năm mươi cũng được, cùng lắm thì lại mua thêm mấy lần.

Cô muốn muối một ít tặng cho đám người chủ nhiệm Hoắc và y tá trưởng.

Anh ba Tiết: “Vậy chắc chắn có thời gian rồi.”

Đợi bọn họ ăn cơm xong nói chuyện, thời gian đã hơn chín giờ.

Lâm Tô Diệp nói quá muộn rồi, buổi đêm lạnh nên không cho Cố Mạnh Chiêu về mà kêu anh ta đi tới nhà anh ba Tiết ngủ.

Cố Mạnh Chiêu uống nhiều nên choáng váng, cũng không kiên trì mà chỉ nói đã quấy rầy.

Cô út đưa bọn họ qua đó.

Buổi sáng Lâm Tô Diệp kêu cô út đi gọi Cố Mạnh Chiêu và anh ba Tiết tới ăn cơm, kết quả mới sáng sớm Cố Mạnh Chiêu đã rời đi.

Anh ba Tiết còn lải nhải: “Trí thức Cố chỗ nào cũng tốt hết, chỉ là quá ngại ngùng. Tối qua đi nhà vệ sinh ở đây, sau khi qua chỗ anh nằm xuống vẫn luôn không nhúc nhích, nửa đêm cũng không đi vệ sinh, em nói xem chúng ta uống rượu nào có chuyện không dậy đi tiểu đêm? Ha ha, sáng nay bứt rứt quá trời còn chưa sáng đã đi rồi.”

Bà Tiết mắng: “Thằng ngớ ngẩn nhà mày, mày thì biết cái gì. Trí thức Cố người ta là hiểu lễ nghĩa, biết mày và mấy đứa cháu gái ở cùng một sân nên người ta tránh đấy.”

Lâm Tô Diệp thu dọn một ít quà kêu anh ba Tiết mang theo đi một chuyến tới Tôn Gia Quan Trang.

Buổi chiều anh ba Tiết quay về, vậy mà lại mang một trăm quả trứng vịt muối về thật.

Lâm Tô Diệp hỏi anh ta: “Chị cả vẫn ổn cả chứ?”

Anh ba Tiết: “Ổn, ổn chứ.”

Lâm Tô Diệp: “Sao năm nay không về nhà mẹ đẻ ở?”

Anh ba Tiết: “Hả? Chị ấy không nói, em cũng không hỏi.”

Lâm Tô Diệp lại hỏi gần đây tình cảm hai vợ chồng thế nào, có đánh nhau không, anh ba Tiết vừa hỏi đã đáp không biết.

Bình Luận (0)
Comment