Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 511 - Chương 511. Cháu Thật Biết Dọa Người

Chương 511. Cháu thật biết dọa người Chương 511. Cháu thật biết dọa người

Chương 511: Cháu thật biết dọa người

Cố Mạnh Chiêu quét xong tuyết lại dẫn Tiểu Lĩnh đắp vài người tuyết, anh ta làm người tỉ mỉ, làm đồ cũng cẩn thận, người tuyết đắp ra vô cùng tròn trịa đẹp đẽ.

Toa Toa nhìn thấy rất đẹp, nhất định đòi gia công thêm một chút.

Người tuyết mà người khác đắp chỉ có đầu thân, cùng lắm thêm cái mũi, Toa Toa mò một viên đá gắn lên làm trái tim, rồi lại mò một viên đá nhỏ gắn lên túi mật, mò một lõi ngô làm dạ dày, tìm một dây thừng làm ruột, còn muốn tìm hai chiếc giày của cô làm phổi...

Tiểu Lĩnh nhìn mà bật cười ha ha, Cố Mạnh Chiêu lại khen Toa Toa lắp không sai chút nào.

Bà Tiết: “... Cháu thật biết dọa người.”

Toa Toa không cho phép bà ta lấy xuống, nhất định phải gắn lên người tuyết, cô bé còn muốn lắp sọ lên đầu và răng, đáng tiếc không có cái nào thích hợp.

Bà Tiết vội vàng cầm rèm cỏ phủ lên, dỗ Toa Toa: “Người tuyết sợ lạnh, phủ lên đi.”

Lục phủ ngũ tạng đều lộ ra hết, không lạnh mới lạ.

Toa Toa vỗ người tuyết: “Ngủ ngon.”

Mùa đông lạnh không ăn cơm trong phòng khách mà đổi thành trên giường đất, trời lạnh trên cơ bản đều là đồ hầm, tỏa hơi nóng nghi ngút.

Toa Toa mấp máy cái miệng nhỏ, dùng bàn tay nhỏ kéo hơi nóng trước mặt mình tới, sau đó học theo bộ dáng của thần tiên hít một hơi.

Đây là cô bé nhìn thấy trong một quyển truyện tranh rất cũ của Đại Quân, được Vương Tiểu Lợi tặng.

Củ cải hầm miến, bên trong còn thả khoai tây và mấy miếng thịt muối, ăn vào rất có vị.

Hôm nay anh ba Tiết lại theo Lưu Hạ Nham không biết đi đâu nên không ở nhà ăn cơm, bọn họ cũng không cần quản.

Sau khi ăn xong cơm, Đại Quân và Tiểu Lĩnh viết bài tập về nhà, Tiết Minh Lưu cũng chạy đi tìm cô út cùng nhau làm bài tập.

Anh ta không thể không tới, chỉ sợ học ít đi một ngày sẽ không thi đỗ công an, như vậy mọi nỗ lực trước đó sẽ uổng phí hết.

Cố Mạnh Chiêu cũng không quấy rầy bọn họ, anh ta thưởng thức quyển ký họa do Lâm Tô Diệp tự đóng, khen cô vẽ có khí tức sinh hoạt: “Chị dâu, chị ký hiệu ngày tháng lên, tránh cho sau này quên mất.”

Lâm Tô Diệp có vài bức thuận tay vẽ xong quên ghi thời gian.

Cô pha cho Cố Mạnh Chiêu một cốc trà táo đỏ, lại thắp một ngọn đèn dầu cho mọi người, như vậy trong nhà càng sáng hơn, bọn họ viết chữ cũng có thể nhìn thấy rõ ràng hơn, tránh cho hại mắt.

Dù sao bây giờ cô cũng quen Dương Thúy Hoa, có tiền có thể mua được dầu hỏa.

Lâm Tô Diệp thấy cô út viết chữ, cô ấy và Tiết Minh Dực có hơi giống nhau, nét chữ cứng cáp, sắc bén.

Tuy rằng không viết đẹp như Tiết Minh Dực nhưng cô út viết chữ tự mang theo khí thế, giống như con người cô ấy, oai hùng mạnh mẽ, nhìn vào không hề co quắp nao núng, chút nào, mà lại hào phóng, vô cùng dễ chịu.

Thời gian cô út học rất ngắn, thứ học được rất tập trung, chính là mỗi ngày cô ấy đều viết mở rộng bài văn này, ngoại trừ nó ra cũng không biết gì khác.

Lâm Tô Diệp lén hỏi Cố Mạnh Chiêu, Minh Xuân học như vậy cũng được sao?”

Cố Mạnh Chiêu nhỏ giọng đáp: “Không thành vấn đề, trước ứng phó qua kỳ thi lần này đã.”

Sau khi thi qua mỗi ngày tiếp tục học là được.

Muốn trong thời gian ngắn đột phá học hành thật sự áp lực rất lớn, dù sao không có bao nhiêu nền móng, mà cường độ học lại quá lớn, người bình thường hoàn toàn chịu không nổi.

Cũng may cô út có một đặc tính, suy nghĩ của cô ấy đơn thuần chuyên chú, không có tạp niệm gì cả, kêu cô ấy làm gì thì chuyên tâm làm cái đó, hiệu suất học cao đến kinh người.

Điểm này hoàn toàn không phải thứ Tiết Minh Lưu có thể so được.

Tuy rằng Tiết Minh Lưu biết mình cần chăm chỉ học, cũng biết ơn Cố Mạnh Chiêu đã dạy mình, cũng ra sức tẩy não phải nghe theo sự sắp xếp của trí thức Cố, nhưng một khi Cố Mạnh Chiêu tăng cường độ học của anh ta lên một chút, anh ta đã có hơi ăn không tiêu rồi, sau khi tăng nhiều hơn anh ta bắt đầu xuất hiện tình trạng hỗn loạn, sau đó tâm trạng giảm sút, chống đối, oán trách thậm chí là hiệu suất học giảm xuống.

Cố Mạnh Chiêu thăm dò điểm giới hạn và chịu áp lực của anh ta, biết làm thế nào sắp xếp cường độ học cho anh ta.

Còn cô út cho dù Cố Mạnh Chiêu kêu cô ấy làm gì thì cô ấy đều chuyên tâm làm cái đó, cho dù không làm được thì Cố Mạnh Chiêu lại sắp xếp cái mới cho cô ấy, cô ấy cũng không oán trách không sốt ruột, dường như thứ đựng trong đầu cũng sẽ không xáo trộn.

Cố Mạnh Chiêu cũng ngạc nhiên về khả năng tiếp thu của cô ấy, giống như cho dù anh ta có tăng thêm áp lực lớn bao nhiêu thì cô ấy vẫn có thể chấp nhận được.

Trong lúc học hành, cô ấy còn biết ngồi thiền!

Bình Luận (0)
Comment