Chương 522: Thi đỗ công an 3
Mặt của Tiết Minh Lưu lập tức đỏ bừng, cho dù anh ta muốn tìm cũng không tìm được!
Anh ta nhanh chóng cầm hai cái bánh bao mà Lâm Tô Diệp đưa cho mình, nói tạm biệt rồi chạy đi.
Lâm Tô Diệp lại thái một đĩa trứng vịt muối, mỗi một quả đều đỏ chảy dầu, trông vô cùng ngon mắt.
Cô đưa một quả trứng vịt muối cho Cố Mạnh Chiêu: “Trí thức Cố, ăn nhiều một chút, bồi bổ cho tốt.”
Cố Mạnh Chiêu cười đáp: “Chị dâu, chị đừng khách sáo.”
Anh ta gắp một miếng lòng đỏ trứng muối ý bảo Toa Toa há miệng.
Toa Toa a một miếng ăn sạch: “Măm măm, thơm thơm, cảm ơn.”
Lâm Tô Diệp thấy Cố Mạnh Chiêu lại định cho Tiểu Lĩnh, mới vội bảo: “Đều có cả, trí thức Cố, cậu mau ăn đi.”
Tiểu Lĩnh và anh ba Tiết giống nhau, luôn muốn ăn một hơi hết sạch trứng vịt muối cho đã ghiền.
Bà Tiết cũng ra sức khuyên trí thức Cố: “Nếu không phải có trí thức Cố thì hai đứa nó cũng không ai thi đỗ được.”
Trí thức Cố cười bảo: “Bác gái đừng nói như vậy, nếu không phải Minh Xuân và Minh Lưu hiếu học, cháu dạy có tốt bao nhiêu cũng vô dụng.”
Tiểu Lĩnh: “Đúng, là đầu gỗ Vương Thiết Thuận tuyệt đối không được đâu!”
Lâm Tô Diệp: “Con còn treo Vương Thiết Thuận bên miệng nữa thì con tới nhà cậu ta luôn đi.”
Đứa trẻ này với Vương Thiết Thuận giống như oan gia, cả ngày cãi nhau.
Đã thông qua kỳ thi nên buổi chiều không cần học nữa, Lâm Tô Diệp kêu Cố Mạnh Chiêu ở nhà chơi, nghe radio cũng được.
Buổi chiều Đại Quân và Tiểu Lĩnh còn phải đi học, Tiểu Lĩnh ngưỡng mộ vô cùng, quả nhiên học sinh là khổ nhất vất vả nhất, người lớn có thể nghỉ ngơi còn học sinh lại không thể.
Buổi chiều, Lâm Tô Diệp tiếp tục đan áo len, Toa Toa kéo Cố Mạnh Chiêu tới cùng cô bé nghe đài.
Hơn bốn giờ cô bé phải nghe Kèn nhỏ, trước đó vẫn còn tiết mục khác, bình thư Dương gia tướng, Nhạc gia tướng, bà Tiết thích nghe, Toa Toa cũng rất thích nghe.
Đừng thấy cô bé nhỏ nhưng nghe qua một lần cô bé có thể nhớ được thời gian, đến giờ là chỉnh kênh, bà Tiết cũng không biết bằng cô bé.
Cố Mạnh Chiêu vốn dịu dàng có kiên nhẫn, huống chi Toa Toa đáng yêu mềm mại, anh ta cảm thấy mỗi ngày không làm gì, chỉ chọc cô bé chơi cũng rất thú vị rồi.
Anh ta và Toa Toa nghe radio còn tận dụng mọi thứ giảng chút gì đó cho cô bé.
Anh ta ngạc nhiên phát hiện ra tuy Toa Toa ngoài miệng luôn nói từ láy, thoạt nhìn giống như bé ngoan không hiểu chuyện, nhưng cô bé tiếp nhận thông tin vô cùng nhanh, không những có thể nhớ kỹ mà còn có thể ứng dụng.
Nghe nói Nhạc Toàn Truyền, cô bé rất nhanh đã treo Nhạc Nhạc bên miệng, vô cùng không thích Tần Cối, cô bé không gọi anh ta là Tần Tần vì anh ta không xứng chung một tên với chú Tần, nên cô bé gọi anh ta là đại gian gian!
Về ứng dụng, khi bà Tiết nói cô bé và cô út, cô bé sẽ lầm bầm đại gian gian.
Người lớn cho rằng cô bé nhỏ không hiểu chuyện, nhưng thật ra cô bé biết rất nhiều.
Bà nội luôn muốn mẹ lấy đồ ăn vặt của cô bé và cô út cho anh cả và anh hai, tuy rằng cô bé cũng rất thích anh cả và anh hai, cho bọn trẻ ăn cũng được thôi nhưng không thể trộm của cô bé!
Trộm của cô bé chính là đại gian gian!
Lâm Tô Diệp và bà Tiết đan áo len cũng nghe radio theo, cô vốn cho rằng cô út đã thi đỗ, sẽ không học nữa, ai biết cô út lại không dừng lại, lúc này còn đang ở đó mở rộng bài văn của mình.
Cô ấy dự định mỗi ngày đều phải mở rộng một trang, như vậy chữ cô ấy biết viết sẽ nhiều hơn.
Buổi chiều Tiết Minh Lưu đi qua gọi gia đình Lâm Tô Diệp nói tới nhà anh ta chúc mừng, kêu Lâm Tô Diệp đừng nấu cơm.
Hiển nhiên Lâm Tô Diệp không chịu, cô kêu Cố Mạnh Chiêu và cô út đi tới đó.
Hôm nay đội trưởng Tiết rất vui vẻ, cuối cùng Tiết Minh Lưu cũng bắt đầu có tương lai rồi, trước đây muốn làm lính bị vợ phá rối khiến anh ta ở nhà dày vò hai năm, bây giờ làm công an cũng là việc anh ta thích, rất tốt.
Đội trưởng Tiết bưng một chén rượu kính Cố Mạnh Chiêu, nói lời cảm ơn anh ta: “Trí thức Có, cũng may có cậu.”
Cố Mạnh Chiêu từ chối không được mới uống hai chén, chén thứ ba có thế nào cũng không chịu uống tiếp.
Lần trước ở nhà Minh Xuân uống ba chén rượu suýt chút nữa thì làm mất mặt, anh ta kiên quyết không chịu uống thêm.
Cô út thấy đội trưởng Tiết còn mời, mới bảo: “Chú, tửu lượng của trí thức Cố không được, chú muốn uống thì hai chúng ta uống.”
Tửu lượng của cô ấy còn được, lần trước uống với Châu Kim Tỏa rất có sức.