Thập Niên 70: Người Mẹ Đanh Đá (Dịch Full)

Chương 591 - Chương 591. Ăn Đòn 3

Chương 591. Ăn đòn 3 Chương 591. Ăn đòn 3

Chương 591: Ăn đòn 3

Toa Toa rùng mình một cái, gương mặt nhỏ trắng bệch, ra sức lắc đầu: “Không đánh không đánh, đừng để cha đánh, con chỉ nói...”

Lâm Tô Diệp: “Bé ngoan, sao thế?”

Toa Toa: “Anh cần phải giám sát nhưng mẹ quá bận, không có thời gian đi học cùng, hay là... để con đi?”

Cô bé ngẩng gương mặt nhỏ lên cười vô cùng rạng rỡ, đôi mắt to lấp lánh, trên hàng mi còn vương giọt lệ trong suốt, nhưng lại không hề buồn bã chút nào, ngược lại còn lộ ra vẻ giảo hoạt.

Lâm Tô Diệp ở nông thôn có thể đi học cùng, nhưng ở quân khu không có quy tắc như thế, cả ngày phụ huynh cùng con tới lớp sẽ có ảnh hưởng không tốt, tạo áp lực cho giáo viên và những đứa trẻ khác.

Nếu như muốn đi học chỉ có thể đi con đường khác.

Lâm Tô Diệp: “...” Sao cô cứ cảm thấy đứa trẻ này có hơi mưu mô nhỉ?

Toa Toa chu cái miệng nhỏ, hiệu trưởng Nghiêm đó quá nghiêm túc rồi, không cho cô bé ăn mặc xinh đẹp, mặc xấu lòi còn có ý nghĩa gì nữa?

Cô bé không cần đi tới lớp mầm, bạn nhỏ ở lớp mầm quá ấu trĩ.

Cô bé nói: “Mẹ, con sẽ đi học cùng anh, cái mà anh biết con cũng... gần như biết...”

Lâm Tô Diệp kiên nhẫn nói: “Đó là những bạn cùng tuổi với con, có thể cùng nhau chơi trò chơi, cùng nhau vui vẻ.”

Toa Toa lắc đầu: “Không muốn chơi trò chơi với bọn họ đâu, bọn họ giành đồ chơi, đánh nhau, la khóc, lăn lộn, còn đại tiểu tiện tùy tiện, bôi lên người, thối lắm.

Học sinh lớp bốn sẽ không thế, hơn nữa bọn trẻ lớn hơn cô bé đều sẽ nhường cô bé mà không bắt nạt cô bé.

Còn nữa, còn có các anh ở chung, cô bé có thể giám sát anh trai, anh trai cũng có thể chăm sóc cô bé, tốt bao nhiêu.

Cô bé nhìn Tiết Minh Dực: “Cha, cha nói xem có đúng không?”

Tiết Minh Dực cúi mắt nhìn vợ: “Con gái muốn đi thì...”

Lâm Tô Diệp: “Nó quá nhỏ.”

Tuy rằng cô dẫn Toa Toa đi học cùng Đại Quân và Tiểu Lĩnh, kiến thức căn bản ở lớp một và hai Toa Toa đều biết, lớp ba cũng vẫn được, nhưng chung quy cô bé vẫn còn nhỏ, tay nhỏ non nớt không thích hợp để cầm bút, đến giờ cũng chỉ biết nhìn biết đọc biết học thuộc, chứ vẫn chưa viết chữ chân chính.

Còn nữa, cô bé vẫn luôn chơi chung với trẻ lớn, liệu có xa cách với các bạn cùng tuổi không?

Có khả năng vì cô vẫn luôn dẫn Toa Toa đi học cùng nên cô mới phát hiện ra Toa Toa không thích chơi với trẻ nhỏ, luôn chán ghét trẻ nhỏ ấu trĩ.

Toa Toa: “Hay là cứ thử xem thế nào ạ? Nếu như con không thích ứng được vậy con sẽ về lớp mầm, còn nếu như thích ứng, con sẽ theo anh trai nhé?”

Tiết Minh Dực nói chuyện giúp con gái: “Con gái không muốn học lớp mầm thì cho chơi với các anh hai năm, bảy tuổi lại tiếp tục học lớp một cũng được.”

Cho cô bé học tiếp phỏng chừng không thực tế vì dù sao vẫn còn nhỏ, tiểu học còn nói được nhưng đợi chương trình học lớp năm lớp sáu khó dần, phỏng chừng cô bé sẽ không theo kịp.

Nếu như không theo được, đến khi đó cho cô bé học lại lớp một lớp hai cũng được, dù sao cô bé mới năm tuổi, hai năm sau cũng mới bảy tuổi thôi.

Lâm Tô Diệp thấy Tiết Minh Dực nói chuyện thay con gái, nghĩ thử một chút cũng được: “Nếu như bé ngoan mệt thì về nhà.”

Toa Toa vui vẻ lập tức nở nụ cười, ôm cổ Lâm Tô Diệp thơm cô, thơm xong mẹ lại thơm cha.

Tuyệt, khỏi cần đi tới lớp mầm nữa, có thể mặc quần áo đẹp tiếp rồi.

Lâm Tô Diệp: “Rửa mặt đi ngủ nào.”

Toa Toa: “Vâng, mẹ ngủ ngon, cha ngủ ngon.”

Cô bé chạy bịch bịch đi tìm bà nội rửa mặt.

Trên giường đất phòng tây, Đại Quân cũng đã điều chỉnh xong, đứng dậy lặng lẽ đi rửa mặt.

Đau chắc chắn là đau rồi, đứa vô lại như Tiểu Lĩnh lực tay vô cùng lớn, cũng may cậu bé cũng không nương tay nên không chịu thiệt.

Tiểu Lĩnh thấy cậu bé đi đường xiêu vẹo lại rất không đành lòng, áy náy bảo: “Đại Quân, em xin lỗi.”

Đại Quân: “Ừm.” Cũng không thể trách Tiểu Lĩnh, là tại mình ngu ngốc.

Lam Hải Quân thấy giờ đã không còn sớm, nói với vẻ lưu luyến: “Vậy người anh em, tớ về trước đây, sáng ngày mai gặp nhau ở đầu đường cùng đi học nha.”

Tiểu Lĩnh: “Được, tớ tiễn cậu.”

Tiểu Lĩnh tiễn Lam Hải Quân ra ngoài.

Bà Tiết lại dặn dò Lam Hải Quân vài câu: “Cháu bị đòn thì từ từ nói cho rõ ràng với người trong nhà, không phải do đánh nhau mà ra.”

Lam Hải Quân cười đáp: “Bà yên tâm đi ạ, nhà bọn cháu chỉ quan tâm cháu không được phép đánh hỏng người ta, chứ không quan tâm người khác đánh cháu đâu.”

Bà Tiết: “…” Loại phụ huynh gì đây? Nếu như người ta đánh Đại Quân và Tiểu Lĩnh vậy bà ta sẽ đi liều cái mạng già này!

Bình Luận (0)
Comment